Ba khu nghỉ boutique Việt vào top châu Á

Legacy Yên Tử, Azerai La Residence và Salinda Resort Phu Quoc Island là ba cái tên nhận giải tại Travel World Awards 2022.

Tại lễ trao giải thưởng World Travel Awards 2022 (Giải thưởng Du lịch Thế giới) khu vực châu Á – châu Đại dương, Legacy Yên Tử thắng giải Khu nghỉ dưỡng boutique hàng đầu Việt Nam.

Boutique hotel là dạng khách sạn quy mô không lớn, chỉ tối đa khoảng 100 phòng, phong cách thiết kế tính nghệ thuật cao. Mỗi phòng ở và các khu vực của khách sạn đều tiện nghi, sang trọng, thường kết hợp giữa cổ điển và thanh lịch. Không khí gần gũi, thân thiện chính là điểm nhấn để hút khách.

Nằm dưới chân núi Yên Tử thuộc thành phố Uông Bí, tỉnh Quảng Ninh, Legacy Yên Tử mang đến cho du khách không gian văn hóa mang âm hưởng thời Trần của thế kỷ 13 và sự yên bình của văn hóa thiền.

Nơi đây có hệ thống phòng nghỉ với kiến trúc độc bản, nhà hàng Thọ Quang phục vụ ẩm thực cung đình. Bên cạnh đó, resort còn cung cấp các gói dịch vụ nhằm giảm stress như “Tĩnh dưỡng linh sơn – Tìm về chính mình”, “Đón bình minh trên Non thiêng Yên Tử” hay “Hành trình Nuôi dưỡng Tâm – Thân – Trí”. Giá phòng một đêm ở đây từ 4 triệu đồng.

Azerai La Residence là biệt thự có kiến trúc cổ điển, trải dọc bờ sông Hương, TP Huế. Nơi đây cũng cung cấp cho du khách lưu trú một sân chơi tennis, spa, phòng tập gym và nhà hàng nằm trong khuôn viên.

Các phòng được trang bị đầy đủ tiện nghi, đồ nội thất được thiết kế theo phong cách Art Deco cùng sân rộng. Tại Lễ trao giải thưởng World Travel Awards 2022, Azerai La Residence được gọi tên ở hạng mục Khách sạn boutique hàng đầu Việt Nam.

Khách sạn cách Hoàng Thành Huế 1,5 km, chợ Đông Ba, Bảo tàng mỹ thuật cung đình Huế, Cung An Định cũng như khu vực đàn Nam Giao 2 km và sân bay Phú Bài 17 km. Giá phòng ở đây từ 5 triệu đồng một đêm.

Salinda Resort Phu Quoc Island đoạt giải Khu nghỉ dưỡng biển boutique hàng đầu Việt Nam.

Nằm trên đảo Phú Quốc, cách Bãi Dài vài bước chân, resort cung cấp chỗ nghỉ riêng tư dành cho du khách, cùng các dịch vụ như nhà hàng, chỗ đỗ xe riêng, xe đạp miễn phí, bar, vườn và khu vực bãi biển riêng. Chỗ nghỉ cũng cung cấp dịch vụ lễ tân 24 giờ và thu đổi ngoại tệ.

Chùa Sùng Hưng cách 4 km từ resort còn Casino Corona cách đó 26 km. Đây là hai điểm du khách có thể ghé thăm khi tới đây nghỉ dưỡng, bên cạnh tắm biển.

Giá phòng một đêm ở đây từ 2,6 triệu đồng.

World Travel Awards (WTA) là giải thưởng uy tín thế giới, được ví như “Oscar của ngành du lịch”. Đây là sự kiện thường niên kể từ năm 1993, nhằm vinh danh những điểm đến nổi bật, các nhà cung cấp dịch vụ du lịch chất lượng… Năm nay, lễ trao giải WTA khu vực châu Á – châu Đại Dương lần thứ hai được tổ chức ở Việt Nam. Kết quả giải thưởng dựa trên bình chọn của du khách và những người có chuyên môn.

Phương Anh / Ảnh: Khu nghỉ dưỡng / Vietnam Express

Thư lại biển thủ 1 lạng vàng, vua Minh Mạng lập tức xử chém

Dù Bộ hình xử án phạt đi đày với vị quan biển thủ hơn một lạng vàng, nhưng vua Minh Mạng ra lệnh chém bêu đầu ở chợ Đông Ba cho người khác thấy thế mà tự răn mình.

Lên ngôi năm 1820, vua Minh Mạng (1791-1841) tiến hành hàng loạt cải cách hành chính; thắt chặt các quy định pháp luật, xem nạn quan tham ô, tham nhũng là ẩn họa làm suy yếu đất nước.

Tượng vua Minh Mạng được con cháu khắc để thờ tự. Ảnh: Võ Thạnh.

Theo Đại nam thực lục ghi chép, với nguyên tắc “sát nhất nhân, vạn nhân cụ” (giết một người để muôn người sợ mà tránh), vua Minh Mạng trị tội quan lại tham nhũng, đòi hối lộ và biển thủ công quỹ rất nặng, có khi vượt khung hình phạt. 

Tháng 5/1823, Thư lại Phủ Nội vụ là Lý Hữu Diệm lấy trộm hơn một lạng vàng và bị Bộ Hình xử tội đi đày. Nghe tấu trình, vua Minh Mạng cho rằng mức phạt này còn nhẹ, ông lệnh cho Bộ Hình đưa can phạm ra chợ Đông Ba chém đầu cho mọi người trông thấy.

Nhà vua cho rằng: “Khoảng năm Gia Long, bọn Nguyễn Đăng Được thông đồng với thợ bạc đúc trộm ấn giả để trộm đổi ấn ở kho đã bị xử chém. Nay Hữu Diệm ở đấy cân vàng mà còn dám công nhiên lấy trộm, huống chi của kho thì sao? Thế là trong mắt hắn không có pháp luật”.

Hình ảnh tù nhân dưới triều Nguyễn. Ảnh: tư liệu

Năm 1834, trước việc thuyền công ở tỉnh Quảng Yên mục nát, sau khi cho người tra xét, vua Minh Mạng được biết tuần phủ Lê Đạo Quảng đã để của công bị hủy hoại. Hộ phủ Vũ Tuấn che giấu việc này, còn Án sát Doãn Văn Xuân thì không can ngăn.

Vua Minh Mạng liền cách chức Vũ Tuấn và đưa về kinh nghị tội, Án sát Doãn Văn Xuân bị cách chức, Tuần phủ Lê Đạo Quảng bị giáng 2 cấp.

Vua dụ Nội các rằng: Vũ Tuấn vốn là một chức quan nhỏ, được thăng chức lớn quá mau thế mà không lo cố gắng báo đáp, trong sạch giữ mình, lại mượn việc công để mưu lợi riêng…, không còn một chút tư cách quan tư. Lập tức cách chức, giao bộ Hình nghị tội.

Vào năm 1834, vua Minh Mạng thấy gỗ trong bộ Công sao nhanh hết trong khi không có công trình lớn nào xây dựng liền sai bộ Hộ và Viện Đô sát tra xét kỹ xem có chi lạm, ăn bớt.

Kết quả cho thấy Quản mộc thương Hồ Văn Hạ thông đồng với thợ thuyền để “xẻo xén” đến hơn 300 lạng. Lập tức, vua ra lệnh xử chém.

Liên quan trách nhiệm, Đốc công Trần Văn Hiệu không để ý quản lý sát sao cũng bị cách chức, bắt làm việc chuộc tội…

Theo sách Đại nam thực lục, mùa hạ tháng 4/1835, tỉnh Gia Định quyên góp được 109.200 quan nhưng các quan quản lý đã phân phát không đúng, sử dụng gần hết. Vua Minh Mạng liền truy xét, phát hiện có kẻ khai man đội tên để nhận, có kẻ sai người lĩnh thay và cũng có chuyện “tư túi”… liền cách chức Bố chính Hoàng Văn Đản, Phủ huyện Nguyễn Khắc Biểu. Riêng Án sát Hoàng Văn Minh cũng bị cách lưu vì không làm hết trách nhiệm.

Sách sử kể lại rằng, vua Minh Mạng luôn xử nghiêm với quan tham dù giá trị kinh tế của tài sản thất thoát không lớn. Đây cũng là một trong những cách để làm trong sạch bộ máy, làm yên lòng dân. 

VÕ THẠNH / Báo Dân Việt

Văn minh vật chất của người Việt

Lấy sinh hoạt vật chất làm tấm gương quy chiếu, đối sánh, “Văn minh vật chất của người Việt” tái hiện văn hóa, văn minh cổ truyền của người Việt, làm nổi bật bản sắc văn hóa cộng đồng, sức sáng tạo, thích ứng của con người với tự nhiên, hoàn cảnh trong sự kiến giải mang đậm dấu ấn cá nhân của nhà nghiên cứu.

Người Việt hay cười, siêng xỉa răng và thường ngồi xổm

Từ hoang dã đến con người hiện đại là quãng thời gian hàng vạn năm, rất nhiều hành vi đã ngưng đọng lại không bao giờ thay đổi nữa. Đó chính là cử chỉ thông thường của một dân tộc.

Bà tôi và những cụ già khác thường nhai trầu bỏm bẻm, đến khi răng yếu, các cụ có chiếc cối nghiền trầu nho nhỏ và ngoáy vào đó suốt ngày. Tôi thấy một cụ già nhờ nhà sư chùa làng nhai trầu hộ, rồi bà ăn sau, một hôm nhà sư bận nên nói bà nhờ cô gái này này. Bà cụ bảo: “Cô này miệng hôi tôi không ăn được”. Nhà sư đáp: “Miệng tôi mới hôi, còn miệng các cô ấy thơm lắm”. Bà cụ nói: “Các thầy là người tu hành nên khí chất thơm tho, còn các cô ấy có tu gì đâu mà thơm hay hôi”.

Như vậy, cách quan niệm của các cụ già xưa thật khác thường, đạo đức quyết định tất cả những phẩm chất còn lại, mà thực tế thì không hẳn như vậy. Dưới cái mũi của con người, động vật nói chung rất hôi hám, nhưng chúng không liên quan gì đến giá trị thiện ác cả, và nếu có thì động vật rất thiện so với con người. Lỗ Tấn cũng viết một cách hài hước rằng có lẽ mồ hôi của cô tiểu thư thành thị thì thơm hơn mồ hôi của anh công nhân chăng?

Mieng trau dau cau chuyen anh 1
Cô gái Hà Nội ngồi têm trầu. Ảnh: Manhhai/Flickr.

Hay cười, xỉa răng, ngồi xổm là ba hành vi đặc trưng của người Việt, dù ngày nay đã thay đổi chút ít. Gặp bất cứ ai, dù không quen biết, người Việt có thói quen hay cười, rồi cả khi quen nhau rồi, mỗi khi kết thúc công việc gì đó lại cười. Bắt tay cười, mua hàng cười, nói chuyện cười, xem đám đông cười, thắng lợi cười, thất bại cũng cười… nghĩa là cười ở bất cứ đâu, với bất cứ ai, trong đó có cả cười một mình và lẩm bẩm một mình.

Cười trở thành một thói quen bắt đầu cho một giao tiếp, đến nỗi nhà văn Nguyễn Huy Tưởng cho rằng hay dân tộc mình còn trẻ con. Cái cười này không nhất thiết bộc lộ niềm vui, nó giống như lời chào thôi, để kết thúc một việc, nhất là khi gặp gỡ quan lại, sai nha xưa để giải quyết việc hành chính, cười còn có tính nịnh nọt, nhằm lấy lòng cho được việc. Song trong cuộc sống thường nhật, không nhất thiết phải cầu cạnh ai người ta vẫn cười, điều đó cho thấy cười đã trở thành một hành vi vô thức, không nhất thiết phải có việc hay thái độ gì. Cười là sự tự kỷ của người Việt.

Xỉa răng chỉ là một việc rất nhỏ sau khi ăn của người Việt, nhưng được người phương Tây nhìn nhận như một đặc trưng tính cách, như trên đã dẫn, họ cho rằng người Việt hay ăn cỗ, và ai ăn xong rồi thì được đánh dấu bằng một cái que cắm vào miệng.

Hầu hết người Việt lớn lên đôi chút là chân răng thường hở, khiến cho khi ăn thức ăn dính vào kẽ răng và phải xỉa răng. Tập tục ăn trầu có chất vôi và nhuộm răng đen làm cho răng chắc khỏe, với những ai giữ được thói quen truyền thống này thì có thể giảm xỉa răng.

Tuy nhiên trong quá khứ, thuốc đánh răng và bàn chải chỉ xuất hiện khi người phương Tây sang, còn người Việt cổ chỉ có xúc miệng bằng nước chè, rượu, đánh răng bằng than hay múi cau khô. Ngoài bốn mươi, sự lão hóa bắt đầu và răng bắt đầu rụng cũng như doãng ra, người ta buộc phải xỉa răng.

Người Việt cổ già tương đối sớm, cũng như lập gia đình sớm. 50 tuổi là ra đình lên lão, 60 tuổi là hết vòng hoa giáp có thể chầu trời, 70 tuổi là rất hiếm. Tục xỉa răng không phổ biến ở người phương Tây và ngay cả người Trung Hoa, nên được coi là cử chỉ riêng của người Việt.

Xỉa răng sau khi ăn thực ra liên quan đến cách thức nấu nướng hàng ngày. Chúng ta không rõ thời trung cổ người phương Tây ăn những tảng thịt nướng to tướng thì họ sẽ xử lý răng miệng thế nào, nhưng về sau nhiều đồ ăn phương Tây chuyển sang hầm nhừ, bộ răng không quá vất vả.

Món ăn Trung Hoa cũng vậy, không nhiều đồ luộc như Việt Nam. Người Việt ăn nhiều chất xơ và đồ luộc, chất xơ từ rau cỏ, lại ăn nhanh và không nhai kỹ, lại luôn miệng nói chuyện trong khi ăn, nên luôn làm cho bộ răng ngứa ngáy. Vả lại đàn ông xỉa răng để nói nốt câu chuyện tào lao rồi uống trà, đàn bà che miệng xỉa răng lộ vẻ kín đáo.

Ngồi khoanh chân xếp bằng như tọa thiền là tính cách riêng của người phương Đông. Đầu gối người phương Tây do quá trình sống riêng rất khó gập được như vậy. Nhưng ngay cả người phương Đông hiện đại không phải ai cũng ngồi xếp bằng được, bởi thói quen mới ngồi duỗi chân với bàn ghế cao và bệnh béo phì, còn người xưa ngồi chiếu là phổ biến.

Mieng trau dau cau chuyen anh 2
Ngồi xổm (chồm hổm) bán hàng ở chợ Bưởi xưa. Ảnh: Manhhai/Flickr.

Cái chiếu phổ biến đến mức nó trở thành khái niệm tượng trưng, xác định vị thế xã hội của con người. Người ta gọi là hộ tịch, tức là góc chiếu của gia đình và cá nhân nào đó, trong đó hộ là cái cửa nhà, cái nhà, còn tịch là cái chiếu. Người đứng đầu gọi là chủ tịch, những người khác gọi là tịch viên. Và người có mặt nhưng không có quyền như những người trong cuộc khác thì gọi là liệt tịch. Liệt tịch bao gồm cả con ngựa ta cưỡi đến dự một cuộc khai hội (họp), nghĩa là chúng có đến cùng với chủ nhưng không được quyền phát biểu.

Ra đình bạn sẽ được ngồi xếp bằng trên một góc chiếu, đó là vị thế của bạn. Có chiếu trên chiếu dưới phân cấp. Chiếu trên thì gần bàn thờ Thánh, càng xa bàn thờ thì càng là chiếu thấp, thấp nữa là chiếu ngoài sân đình. Riêng những người làm mõ thì ngồi chiếu riêng, ăn mâm riêng được coi là những người hạ đẳng xuất thân từ dân ngụ cư.

Chiếu cao hơn thì cỗ cũng to hơn, nhiều món hơn. Kẻ thấp sẽ ghen tức vì mâm kẻ cao thật nhiều sơn hào hải vị. Mới có câu “Bầu dục không đến bàn thứ tám”. Cái văn hóa góc chiếu giữa đình này chưa hề mất đi, ngày nay nó được thay thế bằng văn hóa phong bì, nghĩa là ăn tiệc sẽ như nhau, nhưng tiền thưởng theo đẳng cấp.

Sách hay / Zing

Vì sao chúng ta dễ tin người có vẻ ngoài hào nhoáng?

Đẹp và khéo cũng là 1 loại năng lực – khoa học đã chứng minh điều này.

Bạn đang làm việc và sếp hỏi ý kiến về việc liệu đồng nghiệp của bạn có phải là trưởng nhóm giỏi cho dự án sắp tới hay không. Bạn không biết rõ về người đồng nghiệp đó, nhưng bạn coi anh ấy là 1 người có vẻ ngoài ưa nhìn và có lẽ là làm việc giỏi. Vì vậy, bạn nói “có”.

Điều này là do suy nghĩ tích cực của bạn về ngoại hình của đồng nghiệp ảnh hưởng đến cách bạn nghĩ về anh ấy theo những nghĩa tích cực khác. Chúng bao gồm khả năng lãnh đạo và trí thông minh. Bạn hình thành những ý kiến này trong tiềm thức mặc dù bạn thực sự không biết liệu anh ấy có thực sự là một trưởng nhóm giỏi hay không.

Bất cứ khi nào gặp một người, chúng ta sẽ đánh giá những đặc điểm tính cách của họ trong tiềm thức. Cho dù cố gắng và nhận thức được điều này, chúng ta vẫn không giữ được khách quan và không thiên vị. Lý do đằng sau điều này là “Halo effect” – Hiệu ứng hào quang.

Khái niệm: Hiệu ứng hào quang
Một khi hình thành phán đoán hay quan điểm về một người, chúng ta có xu hướng bỏ qua mọi thứ khác dù rằng nó vẫn đang hiện hữu. Nếu chúng ta đánh giá ai đó là người tốt vì cách họ cư xử, cách họ ăn mặc hoặc nói chuyện, chúng ta sẽ bỏ qua bất kỳ dấu hiệu nào khác chỉ ra rằng một điều tồi tệ đang diễn ra. Chúng ta cũng tìm cách giải thích tại sao những dấu hiệu bản thân thấy là không đúng sự thật và kiên định với nhận định của chúng ta về người đó.
“Ấn tượng đầu tiên của tôi về bạn trai cũ là 1 người con trai có học thức và tốt bụng vì anh ấy mặc áo sơ mi trắng, gọn gàng và trông rất tri thức. Anh ấy nhẹ nhàng hỏi tôi có cần giúp đỡ bưng bê bàn ghế hay không, tôi luôn nghĩ rằng anh ấy là 1 người cực kỳ tốt”, Grace chia sẻ.
Dù những người xung quanh nói rằng mối quan hệ của Grace với người yêu cũ vô cùng độc hại, người đó không tốt như vậy, cô bạn vẫn tiếp tục tin tưởng bản thân chỉ vì… ấn tượng đầu tiên của bản thân về người đó.
Hiệu ứng hào quang là một thành kiến nhận thức, trong đó ý kiến của chúng ta về một người ảnh hưởng đến cách chúng ta cảm nhận và suy nghĩ về tính cách của họ trước khi thật sự hiểu họ. Ví dụ, nếu chúng ta gặp một người đàn ông cao lớn, quyến rũ và đẹp trai, chúng ta có thể cho rằng anh ta giống như bạch mã hoàng tử, 1 người anh hùng và 1 người đàn ông tốt bụng.

Đây là lý do khiến chúng ta đôi khi không hiểu rằng ai đó đang lợi dụng hoặc đánh lừa bản thân. Chúng ta biện minh cho hành vi xấu và những việc làm sai trái của ai đó bởi vì trong đầu chúng ta họ là một người tốt.

Giống như cách Grace luôn tự biện minh những hành động như thao túng tâm lý, tính cách không dịu dàng như tưởng tượng hay sai lầm của bạn trai rằng đó là một phút nông nổi. “Tôi nghĩ rằng ai mà chẳng có lúc nóng giận, anh ấy chỉ muốn tốt cho tôi, đến 1 ngày quá nhiều người xung quanh nói rằng nó không ổn và tôi cần suy nghĩ lại”.

Hiệu ứng này chỉ đến việc chúng ta luôn gắn vầng “hào quang” cho người khác, tựa như nghĩ rằng 1 ai đó là người giàu có vì họ thường dùng đồ hiệu, luôn tiêu rất nhiều tiền, nhưng lại chỉ là vỏ bọc tạo lên để lừa 1 ai đó. Họ có thể chỉ đang sử dụng lại đồ hiệu cũ hoặc đồ giả, chi tiền bằng thẻ tín dụng và có 1 khoản nợ khổng lồ đằng sau vẻ hào nhoáng của bản thân.

Mặt khác, hiệu ứng hào quang cũng có thể khiến chúng nguy cơ hiểu nhầm những người tốt chỉ đơn giản vì họ không tạo được ấn tượng tốt ban đầu. Hiệu ứng hào quang khiến chúng ta nhìn cuộc sống bằng hai màu đen trắng và quên rằng màu xám cũng tồn tại. Chúng ta hình thành một phán quyết và từ chối tin rằng một người có thể đã thay đổi hoặc có thể đã đưa ra một phán đoán sai lầm.

“Tôi có thói quen nhìn vào đôi giày để xem liệu đó có phải 1 người cẩn thận không. Tôi cho rằng những người đi dép ‘xuề xòa’ sẽ không bao giờ làm việc chi tiết và chu đáo. Điều đó khiến tôi không muốn làm việc với họ dù chưa từng thật sự bắt đầu thử”, 1 cô gái giấu tên chia sẻ.
Bạn từ chối để họ có 1 cơ hội khác để tìm hiểu kỹ càng hơn dù có 1 sự thật rằng chẳng ai có thể nhận định đúng về 1 người ngay lần đầu gặp mặt. Cuối cùng, bạn cứng nhắc với quan điểm cá nhân đến mức từ chối thay đổi ý kiến của mình ngay cả khi bạn được đưa ra bằng chứng cho thấy điều ngược lại. Điều này làm giảm khả năng phán đoán của bạn và đôi khi khiến bạn tin tưởng nhầm người trong cuộc sống.
Sự thiên vị luôn tồn tại trong cuộc sống?
Nghiên cứu đã phát hiện ra rằng hiệu ứng hào quang có thể đóng một vai trò nào đó trong môi trường giáo dục. Giáo viên có thể tương tác với học sinh một cách khác nhau dựa trên nhận thức về “sự hấp dẫn”. Trong 1 nghiên cứu cũ, giáo viên có kỳ vọng cao hơn với những học sinh mà họ đánh giá là hấp dẫn hơn.
Một nghiên cứu khác đã xem xét hồ sơ học tập của hơn 4.500 sinh viên. Một nhóm gồm 28 người sau đó đã đánh giá mức độ hấp dẫn của sinh viên (dựa trên ảnh thẻ sinh) trên thang điểm từ 1 (rất kém hấp dẫn) đến 10 (rất hấp dẫn). Học sinh sau đó được chia thành ba nhóm dựa trên các đánh giá về mức độ hấp dẫn: dưới trung bình, trung bình và trên trung bình.

Sau đó, các nhà nghiên cứu so sánh điểm của học sinh giữa các lớp học được thực hiện trong bối cảnh lớp học trực tiếp và những lớp học trực tuyến. Các nhà nghiên cứu phát hiện ra rằng những sinh viên được đánh giá là “trên trung bình” về ngoại hình có số điểm trong các khóa học trực tuyến thấp hơn đáng kể so với các lớp học truyền thống của họ.

Có một số cách mà hiệu ứng hào quang có thể ảnh hưởng đến nhận thức của những người khác trong môi trường làm việc. “Người giám sát có thể đánh giá cấp dưới dựa trên nhận thức về một đặc điểm riêng lẻ hơn là toàn bộ kết quả hoạt động và đóng góp của họ. Ví dụ, sự nhiệt tình hoặc thái độ tích cực của người lao động có thể làm lu mờ sự thiếu kiến thức hoặc kỹ năng của họ, khiến đồng nghiệp đánh giá họ cao hơn so với hiệu suất thực tế của họ”, chuyên gia chia sẻ.

Song, có đôi lúc lãnh đạo sẽ luôn có cái nhìn tốt về 1 nhân viên sáng sủa và vui vẻ, luôn có thái độ tích cực và nhiệt tình giải quyết các dự án có thể được coi là một nhân viên lý tưởng vì tính cách hướng ngoại của cô ấy. Các nhà quản lý có thể gặp khó khăn khi chỉ trích hoặc đánh giá gay gắt kiểu nhân viên này vì hiệu ứng hào quang định vị cá nhân đó như một người cố gắng, luôn có ý định tốt nhất và là một người cổ vũ cho tổ chức.

Khi xem xét kỹ hơn, bạn nhân viên đó luôn vui vẻ nhận các dự án, nhưng rất thường hoàn thành đúng thời hạn rất ít trong số đó. Thái độ tích cực chắc chắn là một đặc điểm của nhân viên xuất sắc. Song, nó có thể là một tình huống nguy hại nếu nhân viên thiếu các kỹ năng hoặc khả năng cần thiết để thực hiện các chức năng và trách nhiệm chính của công việc.

Bên cạnh đó, hiệu ứng hào quang ở nơi làm việc cũng có thể xảy ra nếu người quản lý cố ý hoặc vô ý ủng hộ một nhân viên có cùng đam mê, sở thích hoặc mục tiêu nghề nghiệp. Ví dụ, một người quản lý có thể nghĩ rằng vì nhân viên là một người ham mê thể thao như mình, họ tự động là 1 người có trách nhiệm bởi vì sếp coi rằng đó là đặc điểm để nhận biết người có năng lực. Điều này có thể dẫn đến mối quan hệ quá quen thuộc tại nơi làm việc với việc người quản lý thể hiện sự thiên vị đối với nhân viên vì anh ta nhìn thấy điều gì đó của bản thân ở cá nhân đó.

Theo Trí Thức Trẻ