Nhà hướng Tây xanh mướt từ ngoài vào trong

TP HCM – Ngay từ mặt tiền, On House gây ấn tượng bởi những mảng cây xanh mướt đan xen với phần tường đặc.

On On House nằm trên lô đất 8×13 m tại Nhà Bè, TP HCM. Chủ nhân của ngôi nhà là cặp vợ chồng trẻ yêu thích thiên nhiên, muốn tạo ra một không gian sống tập trung vào bên trong, lấy con người, ánh sáng và cây xanh làm chủ đạo.

Trước sau ngôi nhà đều tiếp xúc với mặt đường nên thông thoáng. Tuy nhiên là nhà hướng chính Tây nên phải chịu bức xạ mặt trời mạnh, nóng bức kéo dài từ trưa đến chiều muộn.

Để hạn chế ảnh hưởng, kiến trúc sư đã thiết kế vườn ban công xanh mướt ngay mặt tiền các tầng. Nhìn từ xa, căn nhà như được bao phủ bởi vườn cây xanh, điều hiếm hoi có được khi ở giữa phố.

Những bồn cây ở mặt tiền không chỉ tạo ra sự độc đáo, mà còn là lớp cách nhiệt, ngăn khói bụi, ngăn tiếng ồn giúp không gian sống ở bên trong mát mẻ và trong lành hơn.

Cây xanh dùng cho công trình đều là những loại dễ chăm, sinh trưởng tốt, phù hợp với khí hậu địa phương, được phân làm hai loại chính: cây ưa sáng và cây ưa mát. Phần mặt đứng, sau nhà trồng cây ưa sáng như trúc mây, bạch trinh biển, chuối quạt, cúc tần, mỏ két. Trong nhà trồng cây ưa mát: trầu bà, môn lá, bàng Singapore…

Vì chủ nhà ưa sự tối giản và nhẹ nhàng nên màu trắng, đen được kiến trúc sư chọn làm gam màu chủ đạo cho toàn bộ nội thất, kết hợp với màu gỗ.

Nhà có 3 phòng ngủ, 3 nhà vệ sinh. Tầng trệt là không gian sinh hoạt chung gồm phòng khách và bếp.

Mọi không gian trong nhà đều được thông gió và chiếu sáng tự nhiên nhờ khai thác ánh sáng và gió từ vị trí mặt tiền, khu vườn nhỏ phía sau nhà và giếng trời ở giữa.

Hệ cửa kính lớn được sử dụng ngăn khu vực bếp và khu vườn nhỏ sau nhà nhằm mở rộng góc nhìn, khai thác tối đa ánh sáng và gió.

Cầu thang trong nhà được thiết kế một vế, vừa tiết kiệm diện tích, vừa đảm bảo thông thoáng cho các không gian khác.

Vách ngăn cầu thang được làm từ kính cường lực, vừa tăng độ sáng cũng như tạo sự sang trọng cho ngôi nhà.

Ngoài phòng ngủ master, hai phòng ngủ còn lại diện tích nhỏ hơn nên kiến trúc sư thiết kế giường loại lớn rộng bằng chiều ngang phòng.

Cách thiết kế này vừa tối ưu hóa tầm nhìn ra bên ngoài, lại có thể linh động khi lắp đặt các loại nệm kích cỡ khác nhau.

Khu vực vệ sinh cũng được gia chủ chú trọng khi bồn tắm, chậu rửa… được chế tác từ đá granite nguyên khối. Những sản phẩm này được đặt nghệ nhân làm riêng và chuyển từ miền Trung vào lắp đặt.

Mặt đá granite thô nhẵn, bóng mờ… vừa đạt độ thẩm mỹ cao, vừa đảm bảo công năng khi sử dụng do không bị ố vàng theo thời gian và không thấm nước.

Thời gian thi công On On House là 4 tháng với kinh phí 2,7 tỷ đồng.

Trang Vy / Thiết kế, thi công: VBMAD

Một me tây thuở Gia Long – Minh Mạng

Vừa rồi thấy bà Bé Tý, một me tây ở Hà Nội, được triều đình Huế ban cho kim bội hạng nhất, nhiều người hơi lấy làm lạ, tuy họ có biết rằng trước đây ba mươi năm cũng đã có một người như thế được phong tứ phẩm phu nhân là bà Tư Hồng.

Kỳ thực, dù bà Bé Tý, dù bà Tư Hồng, được triều đình ban cho phẩm hàm hay huy chương, cũng chẳng có gì là lạ hết. Từ hồi xứ ta bắt đầu có hạng đàn bà gọi là me tây, tức là bắt đầu họ đã nhận lãnh cái vinh dự ấy.

Chúng tôi xin kể cho bạn đọc nghe chuyện một me tây thuở Gia Long – Minh Mạng. Ấy là bà Nguyễn Thị Len (có nguồn ghi Nguyễn Thị Sen), vợ chúa tàu Phụng, tức ông Nguyễn Văn Chấn, người Pháp mà là một công thần của triều nhà Nguyễn, vốn tên là Vannier.

(Ảnh: Public Domain)
Theo sử chép, ông Vannier cùng đi với đức cha Bá-đa-lộc sang nước ta năm 1784, lúc vua Gia Long còn chưa dẹp yên loạn Tây Sơn và lên ngôi thiên tử. Ở giúp nhà vua cho đến năm 1829, dưới triều Minh Mạng, ông Vannier mới cùng đi về Pháp với ông Chaigneau, tức là Nguyễn Văn Thắng, chúa tàu Long.

Tính ra ông Vannier kiều cư nước ta trong một thời gian dài đến 35 năm. Trong khoảng thời gian ấy ông có cưới một người đàn bà An Nam làm vợ và có đẻ ra nhiều con cái. Nhân đó bà me tây Nguyễn Thị Len đã được trở nên người sang trọng, trước thì ở giữa xã hội người Nam, sau đến ở giữa xã hội người Pháp.

Nhân đọc sách Tây hành nhật ký (Giá Viên biệt lục) chúng tôi phát kiến ra được cái dật sử này.

Năm Tự Đức thứ 16 (1863), vì muốn chuộc lại ba tỉnh phía bắc Nam Kỳ, nhà vua sai ba ông Phan Thanh Giản, Phạm Phú Thứ và Ngụy Khắc Đản sang sứ bên Pháp đình, chính ông Phạm Phú Thứ thảo ra sách Tây hành nhật ký, chép chuyện hàng ngày về việc sử.

Phái đoàn nhà Nguyễn do Kinh lược sứ Nam kỳ Phan Thanh Giản sang thăm Pháp. (Ảnh: Public Domain)
Buổi chiều ngày 23 tháng 8 năm Tự Đức thứ 16, lúc sứ bộ đến ở Paris đã ba tuần lễ, cả ba ông sứ thần cùng tiếp bà me tây Nguyễn Thị Len tại Sứ quán, rồi từ đó thấy thỉnh thoảng lại chép đến Nguyễn Thị Len.

Nguyên trước đó mười ngày, bà Nguyễn Thị Len ở tại thành Lo-ri-ăng, nghe tin sứ bộ đến thì có gửi thơ cho ông Hà-ba-lý (Aubarez), một viên quan của Pháp đình giữ việc giao thiệp với sứ bộ, xin các quan sứ thần cho bà đến ra mắt. Các quan trả lời cho phép. Khi ấy bà Nguyễn Thị Len mới đi xe hỏa đến Paris với một cô con gái tên Marie. Khi hai mẹ con bước vào trong sứ quán, trông thấy người bản quốc, bà Nguyễn Thị Len khóc òa lên:

– Từ tôi theo chồng về ở bên này đến nay đã 37 năm. Tôi đã 75 tuổi rưỡi rồi! Khi chồng tôi còn sống, có hẹn với tôi rằng thế nào cũng trở qua An Nam một chuyến, không ngờ rồi chồng tôi qua đời đi, tôi mỗi ngày một già một yếu, lại lũ con ngăn trở mãi, sợ đời tôi không có ngày trở về cố quốc được!

Ấy là lời đầu hết bà Nguyễn Thị Len nói với ba vị sứ thần. Rồi bà chắp tay kính hỏi thăm đức hoàng đế vạn an và cảm ơn các quan sứ thần đã cho phép bà vào yết kiến, là sự bà cho là có phước lắm mới được.

Bà Nguyễn Thị Len ở lâu bên Tây nên có quên hết ít nhiều tiếng Ta. Trong khi nói chuyện, chốc chốc bà lại xen tiếng Tây vào, làm con gái bà, cô Marie cứ phải đứng bên mà nhắc.

Các quan sứ thần bảo kẻ hầu pha trà mời bà Nguyễn Thị Len uống.

Bà còn nói chuyện. Kể ra quê quán của mình ở Phường Đúc (không nói rõ tỉnh nào); cha, tên là Nguyễn Văn Dõng; hai anh, tên là Văn Hương và Văn Hữu; Văn Hữu làm chức cai đội thủy binh. Từ lúc bà sang Tây, không hề được tin tức ở nhà một lần nào.

Các quan bèn hỏi trong hàng thuộc viên cả một sứ bộ thử có ai biết gia thế bà Nguyễn Thị Len không. Thì có hai ông, Tạ Huệ Kế và Ngô Văn Nhuận nói có nghe biết một ít.

Bà Nguyễn Thị Len lấy Vannier, sinh hạ được đến mười người con: ba trai bảy gái. Bà đã có một đứa cháu nội trai, năm ấy vừa tròn 20 tuổi, mới vừa theo quan Tây sang Gia Định. Bảy con gái thì đã có chồng. Cô Marie sang bên An Nam, hai tuổi mới về bên Pháp, bây giờ đã 39 tuổi.

(Ảnh: Public Domain)

(Ảnh: Public Domain)
Mẹ con bà Nguyễn Thị Len đến Paris rồi thuê khách sạn mà ở, chờ cho đến ngày tiễn đưa sứ bộ trở về.

Sau đó hai hôm, ngày 25 tháng 8, là ngày lễ Vạn thọ, sanh nhật vua Tự Đức, sứ quán có mở tiệc chúc mừng. Hôm ấy cũng có mẹ con bà Nguyễn Thị Len dự tiệc, và một người con trai của bà lấy tên An Nam là Nguyễn Văn Lễ nữa, Văn lễ đã 51 tuổi.

Đi ăn tiệc, bà Nguyễn Thị Len mặc y phục An Nam, khăn nhiễu và áo cặp hàng hoa; cô Marie cũng vậy. Bà kể chuyện rằng vào thuở Gia Long – Minh Mạng, chồng bà từng được ban cho triều phục và bà cũng được ban cho thịnh phục, đến những hơn mười cặp áo; áo bà mặc hôm nay tức là của ban cho.

Một người vợ Tây được nhà vua ban cho thịnh phục, đến những 10 cặp áo thì tưởng lại còn vinh hạnh hơn là phẩm hàm và huy chương nữa!

Trong tiệc bà Nguyễn Thị Len được mời vào chỗ long trọng. Nhờ ông Aubarez đem lịch sử bà giới thiệu giữa tọa khách nên các quan Tây mới được biết bà và tỏ ý kính trọng, trầm trồ khen ngợi không thôi.

Trong những ngày sứ bộ ở Paris, mẹ con bà Nguyễn Thị Len cứ hay tới lui sứ quán mà thăm viếng các quan. Tối hôm mồng 10 tháng 9, các quan trong bộ Ngoại giao Pháp đến chơi ở sứ quán thì cũng có gặp mẹ con bà ở đấy. Các quan hỏi biết lai lịch của bà thì ai nấy đều khen lao và an ủy.

Hôm đó, ba vị sứ thần hỏi bà Nguyễn Thị Len ở lâu tại Paris như thế, chẳng kẻo bỏ bễ công việc ở nhà chăng. Bà nói con cái đã ở riêng cả rồi, việc nhà chẳng có gì hệ lụy. Còn không bao lâu nữa sứ bộ sẽ về nước, bà muốn ở lại tiễn chân bà mới an tâm.

Quả nhiên đến ngày 26 tháng 9 các quan sứ thần sắp sửa rời Paris để đi sang Y-pha-nho thì mẹ con bà Nguyễn Thị Len lại đến sứ quán tống biệt. Cố nhiên lần này bà phải khóc nhiều hơn lần trước.

Các quan sứ thần chi ra 50 lượng bạc, 10 ngân tiền, 10 tấm vừa the vừa lụa cấp cho mẹ con bà. Số bạc và lụa chi cấp ấy về sau có đem bản kê khai trình ngự lãm.

Đọc chuyện bà Nguyễn Thị Len đây, hẳn độc giả phải cho là một me tây tốt số, có lẽ từ đó đến giờ, chưa có me tây nào sánh bì.

Quý là ở tại chỗ được theo ở với chồng trọn đời, lên bậc cụ, có đông con mà lại trai gái đã thành lập. Không có đâu như những kẻ khác, tiếng là lấy Tây mà rốt cục lại, chồng chẳng có mà con cũng chẳng có, chết một cái là “gia tài nhập quan”! Như thế, phẩm hàm đã chẳng làm chi rồi, mà huy chương cũng chẳng làm chi nữa!

Phan Khôi / Nguồn: Hà Nội báo, Hà Nội, s. 17 (29 Avril 1936), tr. 13 – 15.

Đăng lại từ trang lainguyenan.free.fr
Phần Phan Khôi – Tác phẩm đăng báo 1937
Do nhà văn Lại Nguyên Ân sưu tầm
/ Trí thức VN

Ukraine nói một vạn quân Nga ở Luhansk, Kherson đóng chặt biên giới

Thống đốc vùng Luhansk của Ukraine là Serhiy Gaidai sáng sớm nay (28/5) cho biết, có khoảng 10.000 quân Nga đang hiện diện ở khu vực này.

Hãng tin Reuters dẫn lời ông Gaidai tuyên bố trên truyền hình Ukraine như sau: “Đó là các đơn vị thường trú ở Luhansk đang cố gắng tấn công và giành lợi thế ở bất kỳ hướng nào có thể”. 

Tuy nhiên, thông tin này hiện chưa thể kiểm chứng. Trong khi đó, theo tin tình báo mới cập nhật từ Bộ Quốc phòng Anh, các lực lượng Nga có thể đã chiếm được hầu hết thị trấn Lyman. 

Nga sắp chiếm trọn Lyman

Theo Bộ Quốc phòng Anh, Lyman là một giao lộ đường sắt quan trọng và là điểm tiếp cận các cầu đường sắt và đường bộ quan trọng bắc qua sông Siverskyy Donets. “Trong vài ngày tới, các đơn vị của Nga trong khu vực sẽ ưu tiên vượt sông. Hiện giờ, các nỗ lực chính của Nga chỉ là quanh khu vực Sieverodonetsk nhưng một đầu cầu gần Lyman sẽ tạo cho Nga lợi thế trong giai đoạn tiếp theo của cuộc tấn công Donbass. Khi đó, Nga sẽ có thể tiến vào các thành phố chủ chốt của Ukraine nằm ở Donetsk, Sloviansk và Kramatorsk”. 

Hồi giữa tuần này, người đứng đầu nước Cộng hòa Nhân dân Donetsk tự xưng cho biết, nếu Nga kiểm soát toàn bộ Donetsk và Luhansk, một cuộc trưng cầu dân ý sẽ được tổ chức. 

Kherson đóng biên giới với phần còn lại của Ukraine

Vùng Kherson, đang chịu sự kiểm soát của Nga, đã đóng cửa biên giới với các khu vực Ukraine xung quanh, hãng tin Ria-Novosti dẫn lời ông Kirill Stremousov phó lãnh đạo chính quyền do Nga thiết lập ở Kherson cho biết. “Biên giới hiện đóng cửa vì các lý do an ninh… chúng tôi khuyên bạn không nên tới Ukraine vì bất cứ lý do gì”. 

Các cửa khẩu biên giới của Kherson với các khu vực Mykolaiv và Dnipropetrovsk của Ukraine đã bị đóng cửa, nhưng vẫn có thể đi từ Kherson đến Crưm hoặc các khu vực của Zaporizhzhia do Nga kiểm soát, ông Stremousov nói thêm.

Gần như toàn bộ vùng Kherson, ở nam Ukraine, đã chịu sự kiểm soát của Nga kể từ khi các lực lượng Nga tấn công Ukraine hồi cuối tháng 2.  Theo các quan chức Ukraine, các lối ra khỏi Kherson đã bị chặn một cách không chính thức từ nhiều tuần và ai muốn rời nơi này đều bị đưa tới Crưm. 

Quân đội Ukraine cũng cho biết, Nga đang huy động các lữ đoàn cùng máy móc đặc biệt đi sửa chữa các đoạn đường sắt bị hỏng ở bắc Ukraine nhằm duy trì các tuyến đường tiếp tế. Đường sắt từ Nga tới vùng Kharkiv và tới Izium là tuyến tiếp tế quan trọng cho chiến dịch tấn công của Nga. 

Hoài Linh / Vietnam Net

Diều hâu và cá sấu

Henry Kissinger trong một sự kiện tại Berlin ngày 21 Tháng Một 2020 (ảnh: Adam Berry/Getty Images)

Cuộc xâm lược Ukraine của Putin là điều rõ ràng như ban ngày, không một người có lương tri nào lại lên tiếng bênh vực kẻ thủ ác khi hàng chục ngàn xác chết của người dân Ukraine đang được mang ra chứng minh sự dã man của Putin. Putin như con cá sấu đói khát quyền lực đến điên loạn đã được một con diều hâu chuyên giết người bằng mánh khóe mang tên ngoại giao công khai lên tiếng bênh vực. Con diều hâu già nua ấy là Henry Kissinger, một khuôn mặt gặt hái sự nổi tiếng trên xác chết của nhiều lãnh tụ các quốc gia, lạm dụng quyền lực ngoại trưởng của nước Mỹ làm những điều chống lại quyền con người chỉ để gặt hái thứ quyền lực của kẻ mạnh.

Phát biểu tại Diễn đàn Kinh tế Thế giới (WEF) ở Davos, Thụy Sĩ, vào ngày 24 Tháng Năm, Kissinger, nay đã 98 tuổi, cho rằng việc thất bại trong tái khởi động đàm phán với Nga và tiếp tục gây phẫn nộ cho Moscow có thể mang tới những hậu quả thảm họa cho sự ổn định của châu Âu về dài hạn. Ukraine nên chấp nhận từ bỏ một bộ phận lãnh thổ của mình để đạt được một thỏa thuận hòa bình với Nga, chấm dứt cuộc chiến đã kéo dài ba tháng giữa hai nước.

Có thể người chưa biết Kissinger sẽ bất ngờ khi ông ta đi ngược lại với gần như cả thế giới để bênh vực Putin bằng thứ lập luận hù dọa sai trái, thứ lập luận của một chính khách xem thường mọi thứ nhằm đạt được quyền lực. Ông Kissinger lần này không mưu cầu quyền lực mà mục đích của ông ta là nhắm vào một thứ khác: Giữ vững một đối trọng với nền dân chủ Tây phương nhằm cân bằng vị thế của Putin, người “bạn” thân thiết mà Kissinger đã dắt tay nhau qua “Kissinger Associates” một loại bang hội mà Kissinger đang là chủ thớt.

Marcel H. Van Herpen khi nói về Putin và Kissinger đã viết rằng: Một đằng là cựu ngoại trưởng thời Nixon, thích nhìn thấy sự ổn định bất chấp sự tàn bạo của độc quyền chuyên chế hơn là tự do dân chủ vì cho rằng tự do dân chủ gây rối loạn, còn đằng kia là một anh gián điệp KGB, còn đang luyến tiếc thời vàng son làm mưa làm gió của Liên Xô, và hy vọng là bản thân mình có thể sửa đổi được cái mà ông ta nghĩ rằng “sai lầm của lịch sử” đã xóa bỏ đi sự kiểm soát cần thiết về mặt địa dư tại Âu châu.

Marcel H. Van Herpen cũng nhắc rằng trong cuốn On China, Kissinger viết: “Khái niệm dân chủ và nhân quyền của Tây Phương không thể nào thực thi y chang… trong một xã hội có một nền văn minh kéo dài cả ngàn năm theo nhân sinh quan khác hẳn Tây phương”. Quan niệm nhân quyền theo lý luận Cộng sản của Kissinger là hy vọng của điện Cẩm Linh (*)

Vậy Kissinger là ai mà trong tay đầy quyền lực như vậy?

Có lẽ người Việt trước 1975 không ai lại không từng nghe tới tên của Kissinger, bởi chính cái tên này đã khiến VNCH sụp đổ, gián tiếp dẫn dắt đội quân miền Bắc vào xâm chiếm miền Nam. Kissinger cùng với Ủy viên Bộ Chính trị Việt Nam Dân chủ Cộng hòa Lê Đức Thọ, được trao giải Nobel Hòa bình vào ngày 10 Tháng Mười Hai 1973, vì công việc của họ trong việc đàm phán các lệnh ngừng bắn có trong Hiệp định Hòa bình Paris về “Chấm dứt chiến tranh và lập lại hòa bình ở Việt Nam”.  Theo Irwin Abrams, giải thưởng này gây tranh cãi nhất cho đến nay. Lần đầu tiên trong lịch sử Giải Nobel Hòa bình, hai thành viên đã rời Ủy ban Nobel để phản đối.

Kissinger là nguyên nhân rất lớn gây sự căm thù người Mỹ gần như khắp các nước Hồi giáo lẫn các nước nhỏ yếu thế. Trong cuộc chiến Pakistan mà Hoa Kỳ ủng hộ, Kissinger đã chế nhạo những người “đổ máu” vì “người Bengal đang hấp hối” và chính y phớt lờ bức điện tín đầu tiên từ Tổng lãnh sự Hoa Kỳ ở Đông Pakistan do Archer K. Blood gửi đi thông báo rằng các đồng minh của họ ở Tây Pakistan đang thực hiện “một cuộc diệt chủng có chọn lọc”. Trong bức điện tín thứ hai, từ “diệt chủng” một lần nữa được sử dụng để mô tả các sự kiện, và hơn nữa với sự giúp đỡ liên tục cho Tây Pakistan. Như một phản ứng trực tiếp với sự bất đồng chống lại chính sách của Hoa Kỳ, Kissinger đã chấm dứt nhiệm kỳ của Archer Blood với tư cách là tổng lãnh sự Hoa Kỳ ở Đông Pakistan và đưa ông vào làm việc tại Văn phòng Nhân sự của Bộ Ngoại giao.

Sự phớt lờ vô nhân đạo này phản ánh lối ngụy biện gian xảo của Kissinger trong phát biểu tại Davos đã miêu tả chân dung của “nhà ngoại giao” Kissinger đến từng centimet.

Hồ sơ “gian xảo” của Kissinger không ai có thể qua mặt. Kissinger đã tham dự trực tiếp hay gián tiếp vào những hoạt động có tính đảo chánh của các chính phủ các nước: Tháng Mười Hai 1975 ở Đông Timor, Tháng Hai 1976 ở Cuba, Tháng Chín 1976 tại Rhodesia, Tháng Sáu 1976 tại Argentina và quan trọng nhất liên quan đến Chile:

Vào Tháng Chín 1976, Orlando Letelier, một đối thủ của chế độ Pinochet bị ám sát ở Washington, D.C. bằng một quả bom. Vụ ám sát này là một phần của Chiến dịch Condor, một chương trình đàn áp chính trị bí mật và ám sát được thực hiện bởi các quốc gia Nam Mỹ mà Kissinger đã bị cáo buộc có liên quan.

Tại Hy Lạp, trong một ấn bản Tháng Tám 1974 của New York Times, đã tiết lộ rằng Kissinger và Bộ Ngoại giao đã được thông báo trước về cuộc đảo chính sắp xảy ra của chính quyền Hy Lạp ở Cyprus.”Kissinger không chỉ biết về cuộc đảo chính lật đổ Tổng Giám mục Makutions trước ngày 15 Tháng Bảy, ông còn khuyến khích điều đó”.

Ngày 1 Tháng Ba 1973, Kissinger tuyên bố: “Sự di cư của người Do Thái từ Liên Xô không phải là mục tiêu trong chính sách đối ngoại của Mỹ và nếu họ đưa người Do Thái vào phòng hơi ngạt, đó cũng không phải là mối quan tâm của người Mỹ. Với tính cách như thế Kissinger được lòng các chính trị gia bảo thủ nhưng giới bảo vệ nhân quyền và toàn vẹn lãnh thổ của bất cứ quốc gia nào đều cho rằng Kissinger là một kẻ mang dã tâm vào chính trị.

Đối với Trung Cộng, Kissinger là nguyên nhân khiến người Mỹ quên béng dã tâm của Bắc Kinh đối với nước Mỹ. Vào Tháng Chín 1989, John Fialka của Wall Street Journal tiết lộ rằng Kissinger muốn có lợi ích kinh tế trực tiếp trong quan hệ Mỹ-Trung vào Tháng Ba 1989 với việc thành lập China Ventures, Inc., một đối tác hạn chế của Delwar, mà ông là chủ tịch hội đồng quản trị và giám đốc điều hành.

Khoản đầu tư $75 triệu vào một liên doanh với phương tiện thương mại chính của chính phủ cộng sản lúc bấy giờ, Tập đoàn ủy thác và đầu tư quốc tế Trung Quốc (CITIC), Thành viên hội đồng quản trị là khách hàng lớn của Kissinger Associates. Kissinger bị chỉ trích vì ủng hộ việc đàn áp biểu tình tại quảng trường Thiên An Môn của Đặng Tiểu Bình và ông ta phản đối các biện pháp trừng phạt kinh tế Trung Cộng.

Không thành công như những mờ ám trước đây, lần này Kissinger bị một chính trị gia non trẻ phản ứng gay gắt bằng chính quá khứ mờ ám của ông ta. Tổng thống Zelensky, người đang được cả thế giới nể vì đã đại diện cho Ukraine mai mỉa: “Bất kể nhà nước Nga làm gì, luôn có ai đó nói rằng: Hãy tính đến lợi ích của họ. Năm nay ở Davos điều đó đã được nghe thấy một lần nữa. Ví dụ, vẫn ở Davos, ông Kissinger xuất hiện từ quá khứ sâu thẳm và nói rằng một phần Ukraine nên được trao cho Nga. Vì vậy, không có sự xa cách giữa Nga với châu Âu”.

Zelensky nhắc lại vết chàm của Kissinger: “Có vẻ như lịch của Kissinger không phải năm 2022 mà là năm 1938, và ông ấy nghĩ rằng mình đang nói chuyện với khán giả không phải ở Davos, mà là ở Munich vào thời điểm đó”. Zelensky đề cập năm 1938 là ám chỉ thỏa thuận ở Munich năm đó của các cường quốc Tây Âu cho phép Adolf Hitler tuyên bố chủ quyền với Tiệp Khắc, với hy vọng thỏa mãn tham vọng của ông ta. Hitler sau đó xâm lược Ba Lan vào năm sau, phát động Thế chiến thứ hai.

Zelensky sau đó kể lại quá khứ Holocaust của cá nhân Kissinger: “Nhân tiện, vào năm 1938, khi gia đình ông Kissinger chạy trốn Đức Quốc xã, ông mới 15 tuổi và ông hiểu mọi thứ một cách hoàn hảo. Và sau đó không ai nghe từ ông ấy rằng cần phải thích nghi với Đức Quốc xã thay vì chạy trốn hoặc chiến đấu với chúng”.

Chính trị là môi trường kinh khủng. Nó có thể làm một con người thành vĩ đại nhưng cũng sẽ đạp xuống bùn nhơ một con diều hâu quen mùi máu tanh của con người.

* Marcel H. Van Herpen– Nguyễn Trọng Dân lược dịch / Saigon Nhỏ

THE STRANGE PUTIN-KISSINGER FRIENDSHIP