CÁO GIÀ đã sáng mắt – Cựu TT Henry Kissinger viết nỗi lòng về TT Trump.

Tác giả:Asaratis

Nguồn:Politicalbullpen

Donald Trump và Henry Kissinger

Kissinger hiện đã 94 tuổi. Gần đây, Henry Kissinger đã thực hiện một cuộc phỏng vấn và nói những điều rất tuyệt vời liên quan đến Tổng thống Trump, ông ấy bắt đầu câu chuyện với lời phát biểu rằng:

“Donald Trump là một hiện tượng mà các nước ngoài chưa từng thấy trước đây!”

Cựu Ngoại trưởng Henry Kissinger cho chúng ta những hiểu biết mới về chính sách đối ngoại của Tổng thống Donald Trump và dự đoán thành công của các chính sách đó:

“Những người thuộc phe cấp tiến (tự do) và tất cả những người ủng hộ (Hillary) Clinton sẽ không bao giờ thừa nhận những thành quả đó.

“Họ sẽ không bao giờ thừa nhận rằng ông ta là một nhà lãnh đạo thực sự. Người đàn ông này tạo được những thay đổi mà trước đây chưa từng có, và làm tất cả vì lợi ích của người dân của đất nước này.

Sau tám năm chuyên chế, cuối cùng chúng ta thấy được một sự khác biệt. “Kissinger biết điều đó và ông tiếp tục nói :

“Mỗi quốc gia giờ này phải cứu xét hai điều:

Thứ nhất: Nhận thức của họ rằng tổng thống trước đó, hoặc tổng thống sắp mãn nhiệm, về cơ bản đã rút nước Mỹ ra khỏi chính trường quốc tế, để họ phải tự đánh giá về sự cần thiết của mình.

Và thứ hai, là hiện có một vị tổng thống mới, người này đang có rất nhiều câu hỏi bất thường. Và nhờ sự kết hợp của phần trống rổng nào đó và những câu hỏi mới, người ta có thể hình dung ra một cái gì đó đáng chú ý và mới mẻ đang trổi dậy từ đó.”

Rồi ông Kissinger nói thẳng thừng:

“ÔngTrump đặt nước Mỹ và người dân lên hàng đầu. Đây là lý do tại sao mọi người đều yêu mến ông ấy và đây là lý do tại sao ông ấy sẽ ở lại lâu dài để đảm trách nhiệm vụ.

Không có một điều đơn chiếc nào sai trái với ông ta, và mọi người cần phải mở mắt ra.

Khi ông ta huênh hoang rằng ông ta có “một nút bấm màu đỏ lớn hơn” so với cái mà Kim Jung Un có, ông ta đã vượt lên khỏi lối ăn nói dè dặt của quá khứ, do đó buộc người ngoài phải có một sự công nhận mới về sức mạnh của nước Mỹ.

Kissinger từng viết:

“Kẻ yếu lớn mạnh lên nhờ hổn láo

– Kẻ mạnh trở thành yếu vì tự ràng buộc mình !”

Không có câu nào tốt hơn thế để nắm bắt mối quan hệ Mỹ-Triều Tiên.

Trump đang loại bỏ những ràng buộc đó và thách đố Bắc Triều Tiên cứ việc hổn láo:

Quan điểm của ông là điều tương phản giữa sự triệt thoái của Mỹ dưới thời Obama và sự khẳng định quyền lực mới dưới thời Trump tạo ra một động lực mới mà mọi đồng minh và kẻ thù của chúng ta phải cứu xét.

Các đồng minh của chúng ta đã trở nên tự mãn với sự thụ động của Obama, và bây giờ đang lo sợ vì sự kích động của Trump. Và họ phải cân bằng cả hai thái độ đó khi phát triển chính sách của mình:Họ nhận ra rằng những giả định cũ, được xúc tác bởi việc ông Bush tổng thống thứ 43 quá bận tâm về Iraq, và việc Obama từ chối vai trò lãnh đạo đối với thế giới… là lỗi thời.

Vì vậy, Trump đang thực thi mạnh mẽ một bài toán mới với một sức mạnh mới đằng sau lợi ích của Mỹ. Những người – ở đây và ở nước ngoài – đã từng đi trên chiếc xe cũ chở táo – nay đang lo lắng sợ nó bị lật nhào.

Nhưng, như Kissinger đã mạnh dạn tuyên bố:”

Trump là một nhà lãnh đạo thực thụ trong các vấn đề thế giới và ông ấy đang thúc đẩy những thay đổi chính sách đặt nước Mỹ lên hàng đầu !

“Đây là tuyên bố chính xác nhất về những gì mà Công dân Mỹ sống bên ngoài đầm lầy đang mong muốn và hy vọng từ chính phủ của họ.

Tôi thích danh sách 13 điều (dưới đây) mà một công dân Mỹ lớn tuổi như tôi mãi ao ước. It nhất ông Trump đang nói về các vấn đề mà hầu hết người Mỹ đều quan tâm. Lời trung thực của tôi về Trump là thế này:

Thật ra, chúng tôi đồng ý với hầu hết những gì ông ấy nói. Chúng tôi đang già đi và đồng hồ thời gian của chúng tôi không còn giống như trước, nhưng điều quan trọng là những việc ông ấy đã và đang làm bao gồm hầu hết 13 điều mà những người cao niên như chúng tôi cầu mong, ít nhất là tôi, chắc chấn vậy :

1. Hillary: phải chịu trách nhiệm cho những sai lầm trước đây của mình !

2. Hãy đưa Thiên Chúa trở lại ở Mỹ !

3. Biên giới: Đóng cửa hoặc phải được bảo vệ chặt chẽ!

4. Quốc hội: Các nghị sĩ sẽ hưởng cùng một chương trình nghỉ hưu và chăm sóc sức khỏe giống như mọi người khác.

5. Quốc hội: Tuân theo luật ấn định cho quốc hội NGAY BÂY GIỜ!

6. Ngôn ngữ: Tiếng Anh !

7. Văn hóa: tuân theo Hiến pháp và Tuyên ngôn nhân quyền!

8. Không có ma túy: Bắt buộc người nhận phúc lợi Xã hội trước khi nộp đơn cũng như trong lúc nhận lảnh phúc lợi đều phải được thử nghiệm chất ma túy trong máu.

9. Dịch vụ Miễn phí: KHÔNG cấp phát cho những người không phải là công dân Mỹ!

10. Ngân sách: Cân bằng ngân sách!

11. Nước ngoài: Ngừng phân phát tiền bạc của chúng ta cho họ ! Tính tiền phí tổn sòng phẳng cho mọi sự giúp đỡ của chúng ta đối với họ! Chúng ta cần tiền xài ở trong nước.

12. Giới hạn nhiệm kỳ cho Quốc Hội.Và áp đặt cho hết tất cả mọi người:

13. “Tôn Trọng Quân Đội và lá CỜ CỦA CHÚNG TA!” và lc lượng chấp pháp của chúng ta.Chúng tôi là nhân dân đang tiến đến !

Jacky Pham

Một bài viết mà các báo chí Thổ Tả Mỹ không muốn đăng tải vì Kissinger thuộc Đảng Dân Chủ !?

Biệt thự nổi trị giá 5,5 triệu USD mà nhiều tỷ phú cùng phải khao khát

Biệt thự nổi trị giá 5,5 triệu USD mà nhiều tỷ phú cùng phải khao khát

Đây là kết quả khi bạn có thể kết hợp giữa du thuyền hiện đại và một căn biệt thự.

Biệt thự nổi trị giá 5,5 triệu USD mà nhiều tỷ phú cùng phải khao khát - Ảnh 1.

Có tên gọi chính thức là Arkup, về bản chất đây là một nhà thuyền siêu sang với thiết kế hai tầng, dài 22,9 mét và có tổng diện tích mặt sàn là 404 m2. Sản phẩm được thiết kế bởi công ty kiến ​​trúc Hà Lan Waterstudio.NL.

Biệt thự nổi trị giá 5,5 triệu USD mà nhiều tỷ phú cùng phải khao khát - Ảnh 2.

Tính năng thú vị nhất của nó so với các ngôi nhà nổi khác chính là hệ thống sàn thủy lực. Chúng có thể được đẩy xuống đến độ sâu 6 mét để tăng tính ổn định hay nâng lên trên mặt nước để bảo trì. Nhà sản xuất tuyên bố nó có thể chịu được sức gió tương đương một cơn bão cấp 4, tức là 250 km/giờ.

Biệt thự nổi trị giá 5,5 triệu USD mà nhiều tỷ phú cùng phải khao khát - Ảnh 3.

Bên cạnh đó, có rất nhiều công nghệ khác nhau được cài đặt trong Arkup. Ví dụ như hệ thống pin mặt trời 36 kW và bộ sạc pin lên tới 1.000 kWh, cho phép đủ cung cấp năng lượng cho cả Arkup trong thời gian dài. Nước mưa được thu thập từ mái nhà sẽ được lọc để uống, trong bể chứa có thể tích 15 khối.

Biệt thự nổi trị giá 5,5 triệu USD mà nhiều tỷ phú cùng phải khao khát - Ảnh 4.

Ngôi nhà này cũng cài đặt một loạt các hệ thống thông tin liên lạc như Internet, TV và đài phát thanh, hệ thống điều hướng và vận hành thông minh. Động cơ để di chuyển của nó có công suất 100 mã lực, mang lại tốc độ lên tới 12km/h. Đi kèm với nó là các hệ thống smarthome cho rèm cửa, đèn điện ánh sáng…

Biệt thự nổi trị giá 5,5 triệu USD mà nhiều tỷ phú cùng phải khao khát - Ảnh 5.

Về thiết kế, Arkup có bố trí tầng trệt mở với phòng khách, khu vực ăn uống, nhà bếp và phòng tắm. Trên lầu có tổng cộng bốn phòng ngủ, mỗi phòng đều có phòng tắm riêng.

Biệt thự nổi trị giá 5,5 triệu USD mà nhiều tỷ phú cùng phải khao khát - Ảnh 6.

Khách hàng khi chọn mua cũng có thể tùy chỉnh nhiều yếu tố như thay mái nhà năng lượng mặt trời bằng mái hiên sân thượng, hoặc kết hợp cả hai. Hay tùy chỉnh dung lượng pin và phạm vi điều hướng, các kết cấu nội thất bên trong và bên ngoài ngôi nhà, lắp đặt thêm một số món “đồ chơi” khác.

Biệt thự nổi trị giá 5,5 triệu USD mà nhiều tỷ phú cùng phải khao khát - Ảnh 7.

Khách hàng mà công ty này nhắm tới là các khu nghỉ dưỡng sinh thái ở Trung Đông, Châu Á và biển Caribe.

Biệt thự nổi Arkup.

Tham khảo NewAtlas

Người Việt, chính trị Mỹ và ‘con quái vật’

Stock photo of an Asian woman wearing a mask, holding a pin of a US flag hình ảnhGETTY IMAGES

Chính trị Mỹ cũng phức tạp và chia rẽ như tất cả những nơi khác. Và nếu không cẩn thận bạn sẽ có thể tốn thời gian hàng giờ trên các phương tiện truyền thông để cãi nhau về những quan điểm khác nhau.

Không may, khi tôi là một người Mỹ sống ở Việt Nam, tôi thấy rằng đối với nhiều người Việt Nam, (không phải là tất cả), họ không có thể hiểu được cuộc khủng hoảng này.

Họ có những suy nghĩ rất hẹp về thế giới thực bên ngoài Việt Nam vì họ chưa được đi du lịch nhiều nơi, những khó khăn và hạn chế đi lại do chính phủ áp đặt, và bởi những tin đồn vẽ nên một phiên bản rất sai lệch của thế giới bên ngoài Việt Nam.

Hình như công an Việt Nam cũng không được phép đi nước ngoài, trừ số ít đi công tác, nên họ không có thế giới quan và tầm nhìn. Nó giống như câu chuyện về ba người đàn ông trong hang động.

Ba người đàn ông sống cả đời trong một hang động. Một ngày nọ, một người đàn ông mạo hiểm ra khỏi hang và ngạc nhiên khi thấy thế giới bên ngoài! Ánh sáng và màu sắc! Cây cối! Anh ta quay lại hang để nói với hai người đàn ông kia. Họ nghe anh kể lại rồi bảo “Bạn nói chuyện thật điên rồ”. Vì vậy, anh ta ngồi xuống và không bao giờ đề cập đến nó một lần nào nữa.

Nhiều người Việt tự hào về món bánh mỳ Việt Namhình ảnhGETTY IMAGES
Nhiều người Việt tự hào về món bánh mỳ Việt Nam

Một ví dụ điển hình cho điều này là khi hầu như người Việt Nam đều cho rằng “Tây Xăm” và họ nghĩ rằng tất cả mọi người ở phương Tây đều giống nhau, mặc dù có 60 quốc gia ở phương Tây với hàng trăm ngôn ngữ và văn hóa khác nhau.

Người Việt Nam nói chung quên mất thế giới rộng lớn đến mức họ thường xuyên so sánh “chúng ta so với tầm cỡ quốc tế”, và nghĩ về họ theo những gì đã tự tạo ra, chẳng hạn:

‘Việt Nam là người thông minh nhất thế giới.’

‘Người Việt Nam có bánh mì ngon nhất thế giới.’

‘Người Việt có những bãi biển đẹp nhất thế giới.’

‘Người Việt Nam có tất cả các loại thực phẩm tốt nhất và nhiều loại thực phẩm nhất trên thế giới, thực tế thì tất cả các món ăn phương Tây là thức ăn nhanh và tất cả người phương Tây đều béo ục ịch.’

Hầu hết các ý tưởng về thế giới bên ngoài của người Việt Nam, tương tự như của công dân Bắc Triều Tiên, dựa trên các khuôn mẫu và định kiến.

Bức tượng giải phóng nô lệ tại đảo Goree của Senegal, hòn đảo có biệt danh 'Đảo nhục nhã' (Island of Shame) vì đã từng là trung tâm buôn bán nô lệ từ thế kỷ 15-19. Đảo này nay là một bảo tàng về chủ nghĩa thuộc địa và hoạt động cưỡng bức nô lệ hình ảnhGETTY IMAGES
Bức tượng giải phóng nô lệ tại đảo Goree của Senegal, hòn đảo có biệt danh ‘Đảo ô nhục’ (Island of Shame) vì đã từng là trung tâm buôn bán nô lệ từ thế kỷ 15-19. Đảo này nay là một bảo tàng về chủ nghĩa thuộc địa và nô lệ

Nguồn gốc của buôn bán nô lệ

Có một điều mà người ta thường hiểu sai về nó đó là việc buôn bán nô lệ bắt nguồn khi người Châu Âu sang Châu Phi, bắt họ và bán cho người Mỹ, nhưng điều này không hẳn như thế.

Trước thế kỷ thứ 15, ở châu Âu đã có nhiều người da trắng bị bắt làm nô lệ, và ở châu Phi cũng có nhiều người da đen bị người da đen khác bắt làm nô lệ. Truyền thống buôn bán nô lệ đã tồn tại cả ở hai châu lục này từ nhiều năm.

Khoảng 600 năm đến 200 năm trước, châu Phi là vùng đất có rất nhiều Vương quốc chiến đấu với nhau, vì vậy mà ở đây có rất nhiều tù nhân chiến tranh. Những tù nhân này bị bắt phải làm nô lệ, họ như một món hàng hóa để trao đổi với người Châu Âu. Người Châu Âu phải trả tiền và súng cho những người da đen để mua ‘món hàng’ này.

Chính vì vậy mà việc mua bán nô lệ ngày càng tăng, lại càng khuyến khích chiến tranh mở rộng ở Châu Phi. Rất khó để xác định lỗi của ai vì trong thời gian này, thế giới khá là man rợ và chưa văn minh.

Sau đó, người châu Âu, mà chủ yếu là người Bồ Đào Nha, mới bắt đầu đưa nô lệ ở vùng Tây Phi sang châu Âu, khởi đầu cho việc buôn bán nô lệ xuyên lục địa. Vào thế kỷ thứ 16, ước tính 10% dân số của Lisbon là người gốc Phi.

Thousands of demonstrators march in response to George Floyd's death on June 2, 2020 in Los Angeles, California hình ảnhGETTY IMAGES
Hàng ngàn người xuống đường biểu tình sau cái chết của George Floyd ở California hôm 2/6

Tự do và khủng hoảng trong xã hội Mỹ

Ngày nay ở các quốc gia giàu có, số lượng tội phạm và bạo lực giảm đáng kể. Chế độ nô lệ đã không còn tồn tại trên đất Mỹ. Tuy nhiên vấn đề của người Mỹ hiện nay là chủ nghĩa bộ lạc – có nghĩa là một người tham gia vào một nhóm nào đó thì họ sẽ ghét tất cả các nhóm còn lại.

Với hệ thống hai Đảng chính trị, rất nhiều người Mỹ đã tham gia vào một Đảng và ghét tất cả mọi người ở Đảng còn lại mà không cần bất kỳ lý do gì. Các phương tiện truyền thông như mạng xã hội, tin tức trên ti vi và báo chí đều hướng cho người dân cư xử theo chủ nghĩa bộ lạc.

Mỹ là một quốc gia tự do nhất trên thế giới, biểu tình là hoạt động hợp pháp và được khuyến khích ở quốc gia này. Nó là hoạt động làm thay đổi xã hội và người Mỹ cần thay đổi xã hội vì Mỹ là một quốc gia đa sắc tộc.

Tuy nhiên người Mỹ cần phải biểu tình không bạo loạn, vì nhìn vào thực tế hiện nay, mọi thứ ở Mỹ đang trở nên tồi tệ.

Người biểu tình tập trung quanh đài tưởng niệm Martin Luther King ở Washington D.C. hôm 7/6hình ảnhGETTY IMAGES
Người biểu tình tập trung quanh đài tưởng niệm Martin Luther King ở Washington D.C. hôm 7/6

Một ví dụ điển hình cho biểu tình phi bạo loạn là cuộc nổi loạn Martin Luther King – Lúc 13 tuổi Martin Luther King lên xe buýt của trường màu vàng và ngồi gần tài xế với giáo viên, cũng là một người da đen như ông.

Trên chuyến xe về Atlanta bằng xe buýt, ông và giáo viên của mình được tài xế ra lệnh đứng để hành khách da trắng có thể ngồi xuống. King ban đầu từ chối nhưng sau đó đành phải đứng lên, vì giáo viên của ông nói rằng ông sẽ vi phạm pháp luật nếu tiếp tục ngồi.

Sau sự cố này, King nói rằng ông chính là “người giận dữ nhất mà ông từng gặp trong đời.” Nó là hóa chất vì nó kích động hóc môn stress trong King; cortisol. Nhờ sự cố này, mà sau đó Martin Luther King đã dành toàn bộ cuộc sống của mình cho các quyền dân sự cho người Mỹ gốc Phi.

Đó là một ví dụ về biểu tình không bạo động để làm mọi thứ tốt hơn.

Gần đây, một người da đen là George Floyd bị cảnh sát Mỹ giết chết, nó như là một chất kích động hóc môn stress, là một chất xúc tác để một bộ phận người da đen đứng lên đấu tranh thay đổi xã hội. Nhưng lần này nó không tốt, nó tạo ra một sự chia rẽ lớn trong xã hội, gấp nhiều lần so với trước kia.

Nhiều cuộc biểu tình bạo loạn xảy ra khắp nước Mỹ, người da đen gọi đó là sự thay đổi xã hội cho cộng đồng của họ. Tuy nhiên, cũng có nhiều người cho rằng người da đen nên thay đổi chính bản thân họ.

Và thật không may, có những người trẻ không hiểu gì về tình trạng chính trị ở Mỹ vẫn xuống đường và tham gia vào các nhóm biểu tình bạo loạn, cố gắng đóng góp vào sự thay đổi xã hội. Nhưng bạo loạn thực sự gây hại cho đất nước của họ, ở thời điểm này.

'Dù xã hội Mỹ đang hỗn loại, nước Mỹ với sự đa dạng văn hóa là một biểu tượng về tương lai' hình ảnhGETTY IMAGES
Dù xã hội Mỹ đang hỗn loại, nước Mỹ với sự đa dạng văn hóa là một biểu tượng về tương lai’

Tuy nhiên, tất cả những điều họ ghét và gây chia rẽ lại chính là chất xúc tác. Mặc dù biểu tình bạo loạn đang tiếp diễn và xã hội Mỹ đang hỗn loạn, nhưng nước Mỹ với sự đa dạng văn hóa là một biểu tượng về tương lai, họ – với nhiều màu da, tôn giáo, giới tính khác nhau nhưng vẫn có thể hợp tác với nhau. Nước Mỹ như một thử nghiệm vô cùng chính xác cho tương lai toàn cầu.

Người Mỹ phải biết rằng, “When fighting monsters, you yourself must be careful not to become a monster yourself.” Nietzsche – “Khi chiến đấu với quái vật, bạn phải cẩn thận với chính bản thân mình để không trở thành quái vật”.

Còn đối với người Việt, có lẽ họ nên suy nghĩ và tìm hiểu trước khi vội vàng đánh giá, đặc biệt khi họ không biết rõ hành trình và câu chuyện của những người trong cuộc.

Phải chăng suy nghĩ theo khuôn mẫu và định kiến cũng là một ‘con quái vật’ mà người Việt Nam phải cẩn thận?

* Bài viết thể hiện quan điểm của một người Mỹ sống ở Việt Nam, viết bằng tiếng Việt với bút danh David Xanh.

Những kịch sĩ siêu hạng

Trong bất cứ trường hợp nào cũng không thể nói rằng, cuộc sống giữa tôi và bà xã đầy tẻ nhạt sau hơn một phần tư thế kỷ chung sống; mà ngược lại là đằng khác, cứ mỗi ngày qua đi, càng có thêm nhiều tình tiết thi vị mới…

Sài Gòn ‘tánh kỳ’ nhưng lại cố tình gây thương nhớ

Trong một bài viết có tựa đề “Sài Gòn tánh kỳ” trên một trang Fanpage của Sài Gòn, người Sài Gòn lại có dịp tự hào về những điều quá đỗi thân thương gắn chặt với cuộc sống nơi đây. Nghe qua thì có vẻ như cái đất này kỳ lạ lắm, con người sống nơi đây cũng lạ kỳ và khác biệt lắm. Nhưng đó chính là cái kỳ lạ, cái “tánh kỳ” khiến ta yêu cái chốn này nhiều thêm, khiến những người chưa từng được hít thở không khí ở đây, chưa được trải nghiệm cái bản tính “kỳ cục” của Sài Gòn thèm thuồng được một lần đến đây.

Một dạo, tôi quen một bà chị làm hướng dẫn viên du lịch người xứ nẫu Bình Định tên Hoa, chị nói :

– Lần đầu chị vô Sài Gòn thấy nhiều cái kỳ lắm em, như ở quê chị không ai ăn cơm tấm buổi sáng hết. Người ta ăn hủ tíu, bánh canh này kia à.

– Vậy giờ chị ăn được chưa?

– Rồi em, tuần nào không ăn không chịu được. Chắc riết chị lây tánh kỳ của người Sài Gòn quá.

Dân xứ khác vô đây còn thấy người ở đây tánh kỳ thì đúng là quá thể mà.

Với kinh nghiệm làm trai Sài Gòn hai mươi mấy năm, thì tui thấy đất này đúng là tánh kỳ thiệt:

Xứ gì mà chạy xe không gạt chống chân cho cá tánh mà chạy chưa hết 4 cái ngã tư không dưới chục người chạy theo (con/anh/em/bạn ơi gạt chống chân) là sao?

Đi chưa hết một vòng chợ đã có thêm không biết bao nhiêu là người thân rồi (mua cho dì mớ hành, mua dùm ngoại miếng tàu hũ đi con…).

1

Ngại nhất là buôn bán giá cả không rõ ràng gì hết trơn cứ: “Con cho nhiêu cho”.  Thiệt, nghe câu đó xong tự thấy mình mới là người được cho đó.

Nhớ hồi mới được đạp xe đi học (đâu tầm lớp 6-7) cũng máu me đạp lên quận 1 chơi mà ngặt nỗi không biết đường về, hồi đó còn ngu chưa biết tánh kỳ của dân Sài Gòn nên lần lữa mãi mới dám hỏi một chú: “Chú ơi cho con hỏi đường nào về quận 12 chú.” – “Ờ , quận 12 hả. Chạy theo chú nè.” Chạy theo từ quận 3 xuống tới Gò Vấp, lúc “Con biết dường rồi, con cám ơn chú.” thì chú đó mới qua đường chạy hướng ngược lại đi mất tiêu. Ta nói người Sài Gòn tánh kỳ thiệt!

Còn nữa ở đất này đi đâu cũng sẽ nghe câu “cà phê mậy, chiều đi cà phê, tối cà phê, mai cà phê” coi bộ thức uống duy nhất ở đây là cà phê không bằng. Ấy vậy mà vô quán bạn thấy toàn kêu sinh tố, sữa tươi, đá chanh không hà. Đi cà phê như mật hiệu chung của dân Sài Gòn vậy đó, như lời cổ động tuyên truyền hội họp, bởi vậy mới sinh ra nguyên cái quảng trường chuyên dụng hội họp là “Cà phê bệt”.

Có thể bạn không để ý chứ Sài Gòn đáng được gọi là “dân chơi” lắm. Thấy mấy thùng trà đá miễn phí không? Không phải tất cả đều là của những người giàu có cả đâu. Trong số đó có những cái là của những dì bán nước, ngoại bán vé số, chú chạy xe ôm, những người được xếp vào mức thu nhập thấp của xã hội. Họ dám bỏ một phần thu nhập ra để giúp đỡ người khác hàng ngày mà không cần ai biết. “Dân chơi” vậy đó.

2

Cái tánh kỳ của Sài Gòn nó hay lắm, nó tạo nên những chương trình ý nghĩa: Mùa hè xanh, Tiếp sức mùa thi, Ước mơ của Thuý, Quán cơm 2k… như những cánh én bay đi từ mảnh đất này báo mùa xuân cho mọi miền.

Sài Gòn này bé xíu mà người thì đông quá chừng vậy nên mệt lắm. Mỗi khi tan tầm nhích từng chút một tận hưởng đặc sản của Sài Gòn: kẹt xe. Khỏi phải nói trình độ lái xe của dân ở đây vô cùng đặc sắc, hay đến nỗi ra đường toàn thấy du khách chụp cảnh tượng kẹt xe với niềm thích thú, hay xem việc băng qua đường là môn mạo hiểm đường phố vậy! Ủa, mà kẹt xe có gì liên quan tới tánh kỳ? Có chứ, bạn có thấy cảnh chú xe ôm chấp nhận bỏ cuốc chạy để đứng ra điều tiết giao thông chưa, hay cảnh các cô chú thím không quen biết chỉ đường chạy vô hẻm nhỏ để thoát khỏi chỗ kẹt. Việc đó không đủ gọi là kỳ sao.

Ngoài những điều thú vị trên Sài Gòn còn nổi tiếng với nhiều thứ không hay ho lắm, như những đặc khu nổi tiếng đâm chém (Xóm chiếu quận 4, Mả lạng quận 1, Khu nhà kho quận 8) – những vụ cướp giật, chặt tay – thanh niên đi bão, tham gia cúp lư hương với tốc độ bàn thờ hằng đêm – khoảng cách giàu nghèo ngày càng xa.

Không phải ngẫu nhiên mà ai sống làm việc ở đất này một thời gian đều hãnh diện khi nhận mình là người Sài Gòn. Và Sài Gòn cũng chẳng bận tâm về việc bạn quê ở đâu mà vô đây nhận vậy đâu – Sài Gòn tánh kỳ mà.

Từng đó điều đã đủ để bạn yêu Sài Gòn chưa? Những điều nhỏ xinh thế thôi nhưng lại cứ nhắc người ta nhớ mãi về một Sài Gòn thân thương từ giọng nói, ngọt ngào với nhau, từ những hành động nhỏ nhất, có đi đâu cũng thấy đây là nhà… Nói như lời bình luận của một cư dân mạng thì: “Nói bé vậy thôi mà có bé đâu. Chục cái quận, biết bao cái hẻm. Mỗi lần đi tìm quán là muốn ná thở. Vậy mà thấy Sài Gòn cứ bé ở trong tim.”

(Nguồn : Facebook / Tôi là người Sài Gòn)