Lăng kính thời dịch: “Nuôi ong tay áo” – Tại sao dịch bệnh ở Hoa Kỳ lại nghiêm trọng đến như vậy?

Gần đây, Thời báo Epoch Times đã đăng một bài báo đặc biệt “Virus nhắm đến ĐCSTQ mà tới”, cho thấy “virus lây lan dọc theo các quốc gia, thành phố, tổ chức và cá nhân có quan hệ chặt chẽ với ĐCSTQ”.

Mức độ nghiêm trọng của dịch bệnh ở Hoa Kỳ đã phản ánh những hậu quả từ sự nâng đỡ lâu dài của giới chính trị và thương mại Hoa Kỳ đối với ĐCSTQ.

Trong nhiều thập kỷ, Hoa Kỳ đã hỗ trợ rất nhiều cho ĐCSTQ, nhưng ĐCSTQ đã không tiến tới tự do và cởi mở trong chính trị và kinh tế, như phía Mỹ mong đợi. Trái lại, trong chính sách của ĐCSTQ đã mắc nhiều sai lầm nghiêm trọng: ví như trong chính sách đối nội thì tăng cường đàn áp nhân quyền, trong đối ngoại thì bành trướng, thâm nhập và hung hăng. Thiện chí của Hoa Kỳ đã không tạo nên được ảnh hưởng tích cực nào đối với ĐCSTQ, ngược lại còn bị ĐCSTQ cáo buộc là “thế lực chống Trung Quốc” lớn nhất. ĐCSTQ thậm chí còn lan truyền tin đồn rằng quân đội Hoa Kỳ đã mang virus đến Vũ Hán, có thể nói là lấy oán trả ơn.

Hoa Kỳ đã hỗ trợ rất lớn cho ĐCSTQ trong suốt nhiều năm, nhưng ĐCSTQ vẫn lấy oán báo ơn, tăng cường đàn áp nhân quyền, tuyên truyền chống Mỹ trong nước.
Hoa Kỳ đã hỗ trợ rất lớn cho ĐCSTQ trong suốt nhiều năm, nhưng ĐCSTQ vẫn lấy oán báo ơn, tăng cường đàn áp nhân quyền, tuyên truyền chống Mỹ trong nước. (Ảnh: Getty)

Kể từ chuyến thăm Trung Quốc năm 1972 của Tổng thống Nixon, Hoa Kỳ đã cung cấp nhiều hình thức hỗ trợ quan trọng cho ĐCSTQ trong các lĩnh vực chính trị, quân sự, kinh tế, tài chính, giáo dục và khoa học… bao gồm việc thừa nhận chế độ chính trị độc tài toàn trị, đầu tư tài chính khổng lồ, chuyển giao công nghệ tiên tiến, cũng như trao đổi và hợp tác các lĩnh vực khác. Thực tế đã chỉ ra rằng nếu Hoa Kỳ không ủng hộ và mở cửa thị trường cho ĐCSTQ, thì ĐCSTQ không thể có được vị thế như ngày hôm nay. Tuy nhiên, ĐCSTQ vốn được nuôi dưỡng và phát triển bằng phương thức “truyền máu” từ Hoa Kỳ, đã không mảy may thay đổi bản chất lưu manh tà ác của nó. ĐCSTQ lấy dối trá và bạo lực để thống trị Trung Quốc, lấy hủ bại và giả dối để đục ruỗng thế giới, thậm chí còn công khai “thách thức” Hoa Kỳ, mưu toan lãnh đạo toàn cầu.

Bài báo đặc biệt của Epoch Times đề cập rằng “Thần muốn loại bỏ ĐCSTQ khỏi nhân gian”. Như vậy các nhân tố làm nơi “tạm trú” và “truyền máu” cho ĐCSTQ phải chăng cũng sẽ bị loại bỏ?

Hoa Kỳ vốn là lấy tôn giáo lập quốc, và tín ngưỡng vào Thiên Chúa là nền tảng của xã hội Hoa Kỳ. ĐCSTQ không cho phép mọi người dân tín Thần, nó là thứ tà linh phản Thiên, phản Địa, phản nhân tính. Thần làm sao có thể bảo vệ các cá nhân, tổ chức và chính phủ liên quan đến thứ tà linh xấu xa này đây? Năm 2020, một đại ôn dịch từ Vũ Hán, Trung Quốc, càn quét khắp thế giới, và các quốc gia “nuôi nấng”, “dung dưỡng” ĐCSTQ đã phải chịu thiệt hại nặng nề.

Các quốc gia từng "nuôi nấng", "dung dưỡng" cho ĐCSTQ đều phải chịu thiệt hại nặng nề trước sức càn quét của virus Vũ Hán, kể cả Hoa Kỳ. Đó dường như là một lời cảnh báo nghiêm túc cho bất cứ ai muốn giúp đỡ cho ĐCSTQ.
Các quốc gia từng “nuôi nấng”, “dung dưỡng” cho ĐCSTQ đều phải chịu thiệt hại nặng nề trước sức càn quét của virus Vũ Hán, kể cả Hoa Kỳ. Đó dường như là một lời cảnh báo nghiêm túc cho bất cứ ai muốn giúp đỡ ĐCSTQ. (Ảnh: Getty)

Những biến hóa lớn trên thế giới cho chúng ta thấy một trang mới trong lịch sử, và cũng mang đến những cảnh báo nghiêm túc.

Hoa Kỳ “nuôi dưỡng” ĐCSTQ như thế nào?

1. Quan hệ kinh tế – thương mại giữa Trung Quốc – Hoa Kỳ và việc Trung Quốc gia nhập WTO

Vào cuối những năm 1960, sau khi nhậm chức Tổng thống Hoa Kỳ, Nixon bắt đầu điều chỉnh chính sách của Hoa Kỳ đối với châu Á, hy vọng phát triển quan hệ với Trung Quốc để cân bằng Liên Xô. Vào ngày 21/2/1972, Nixon đến thăm Trung Quốc và ông gọi chuyến đi này là “một tuần làm thay đổi thế giới”. Tuy nhiên, lần “phá băng” này đã gieo hạt giống cho những cơn ác mộng trong tương lai.

Năm 1979, Trung Quốc và Hoa Kỳ chính thức thiết lập quan hệ ngoại giao. Với sự cải thiện liên tục của quan hệ Trung – Mỹ, vị thế quốc tế của ĐCSTQ cũng dần được cải thiện nhờ sự giúp đỡ của Hoa Kỳ.

Năm 1979, Hoa Kỳ và Trung Quốc chính thức lập quan hệ ngoại giao. Dưới sự giúp đỡ của Hoa Kỳ, vị thế quốc tế của Trung Quốc được cải thiện.
Năm 1979, Hoa Kỳ và Trung Quốc chính thức lập quan hệ ngoại giao. Dưới sự giúp đỡ của Hoa Kỳ, vị thế quốc tế của Trung Quốc được cải thiện. (Ảnh: Getty)

Vào ngày 7/7/1979, khi Tổng thống Carter còn đương chức, Trung Quốc và Hoa Kỳ đã ký một thỏa thuận ba năm về quan hệ thương mại Trung – Mỹ, quy định song phương được hưởng đãi ngộ “Tối huệ quốc”. Thỏa thuận này có hiệu lực vào tháng 2 năm sau. (Tối huệ quốc là một trong những quy chế pháp lý quan trọng trong thương mại quốc tế hiện đại. Quy chế này được coi là một trong những nguyên tắc nền tảng của hệ thống thương mại đa phương của Tổ chức Thương mại Thế giới).

Năm 1980, Tổng thống Carter đã lợi dụng vị thế của Hoa Kỳ trong Ngân hàng Thế giới, để giúp Trung Quốc khôi phục vị thế là một thành viên của Ngân hàng Thế giới. Năm 1981, ĐCSTQ chấp nhận khoản vay đầu tiên của Ngân hàng Thế giới.

Năm 1986, Hoa Kỳ và Nhật Bản hợp tác giới thiệu Bắc Kinh với Ngân hàng Phát triển Châu Á. Đến nay, ngân hàng này đã cung cấp cho Trung Quốc 40 tỷ USD các khoản vay, dùng cho các lĩnh vực giao thông, năng lượng, nước, nông nghiệp, tài chính và các dự án khác.

Mỹ và Nhật Bản đưa Trung Quốc vào Ngân hàng Phát triển Châu Á. Tổ chức này đã cho Trung Quốc vay hơn 40 tỷ USD phục vụ cho tăng trưởng kinh tế và phát triển các lĩnh vực.
Mỹ và Nhật Bản đưa Trung Quốc vào Ngân hàng Phát triển Châu Á. Tổ chức này đã cho Trung Quốc vay hơn 40 tỷ USD phục vụ cho tăng trưởng kinh tế và phát triển các lĩnh vực. (Ảnh: Getty)

Vì cuộc đàn áp sinh viên tại Thiên An Môn vào năm 1989 của ĐCSTQ, năm 1990, một số thành viên của Quốc hội Hoa Kỳ đã đề xuất một dự luật dựa trên các vấn đề nhân quyền, yêu cầu bãi bỏ ưu đãi “Tối huệ quốc” đối với Trung Quốc, hoặc gia hạn các điều kiện.

Năm 1993, Tổng thống Clinton tuyên bố rằng, Trung Quốc phải đáp ứng một số điều kiện nhân quyền quan trọng để có thể tiếp tục hưởng đãi ngộ “Tối huệ quốc”. Tuy nhiên, dưới áp lực của giới thương mại Hoa Kỳ, yêu sách này đã không được thực hiện.

Vào ngày 26/5/1994, Tổng thống Clinton tuyên bố gia hạn đãi ngộ “Tối huệ quốc” đối với Trung Quốc từ năm 1994 đến năm 1995, cũng quyết định xóa bỏ mối liên hệ giữa “Tối huệ quốc” và vấn đề nhân quyền.

Từ ngày 6 đến ngày 14/4/1999, Thủ tướng chính quyền Trung Quốc lúc bấy giờ là Chu Dung Cơ (PV) đã đến thăm Hoa Kỳ, đồng thời ban hành một tuyên bố chung với Tổng thống Clinton về việc Trung Quốc gia nhập Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO).

Vào ngày 15/11/1999, Trung Quốc và Hoa Kỳ đã ký một thỏa thuận song phương về việc Trung Quốc gia nhập WTO tại Bắc Kinh. Thỏa thuận này được cho là đã giải tỏa trở ngại lớn nhất cho việc Trung Quốc gia nhập WTO.

Tổng thống Mỹ Bill Clinton và Thủ tướng Trung Quốc Chu Dung Cơ tại Nhà Trắng ngày 08/04/1999. Hai nhà lãnh đạo có cuộc hội đàm về việc Trung Quốc gia nhập Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO)
Tổng thống Mỹ Bill Clinton và Thủ tướng Trung Quốc Chu Dung Cơ tại Nhà Trắng ngày 08/04/1999. Hai nhà lãnh đạo có cuộc hội đàm về việc Trung Quốc gia nhập Tổ chức Thương mại Thế giới WTO. (Ảnh: Getty)

Vào ngày 10/10/2000, Tổng thống Clinton đã ký Dự luật về Quan hệ Thương mại Bình thường Vĩnh viễn với Trung Quốc. Theo dự luật này, sau khi Trung Quốc gia nhập WTO, Hoa Kỳ sẽ chấm dứt điều khoản trong “Đạo luật thương mại năm 1974” quy định rằng việc thực hiện chế độ đãi ngộ “Tối huệ quốc” với Trung Quốc phải được đánh giá hàng năm trước khi trao quy chế “Quan hệ thương mại bình thường”, và thiết lập quan hệ thương mại bình thường vĩnh viễn với Trung Quốc.

Vào ngày 11/12/2001, Trung Quốc chính thức gia nhập WTO với chìa khóa là sự chấp thuận của Hoa Kỳ. Sau khi gia nhập WTO, GDP của Trung Quốc đã tăng 9 lần, từng bước phát triển sản xuất và xuất khẩu, trở thành một quốc gia có nền kinh tế lớn thứ hai thế giới.

Vào ngày 27/12/2001, Tổng thống Hoa Kỳ – Bush đã ký một sắc lệnh chính thức tuyên bố rằng Trung Quốc sẽ được cấp tình trạng quan hệ thương mại bình thường vĩnh viễn. Lệnh này có hiệu lực vào ngày 1/1 năm sau.

Khi quan hệ Trung Quốc-Hoa Kỳ vừa được khôi phục vào năm 1972, kim ngạch mậu dịch song phương chỉ là 12,88 triệu USD. Năm 2018, theo thống kê chính thức của Hoa Kỳ, tổng kim ngạch mậu dịch của hai bên là khoảng 660 tỷ USD. Năm nay, Hoa Kỳ đã xuất khẩu 120,1 tỷ USD hàng hóa sang Trung Quốc và nhập khẩu 539,6 tỷ USD hàng hóa. Hiện tại, Hoa Kỳ là đối tác thương mại lớn thứ hai, thị trường xuất khẩu lớn nhất và là nguồn nhập khẩu lớn thứ năm của Trung Quốc.

Kể từ khi gia nhập WTO, được sự hậu thuẫn rất lớn của Hoa Kỳ, Trung Quốc nhanh chóng vươn lên thành cường quốc kinh thế số 2 thế giới, trong đó Mỹ là thị trường xuất khẩu lớn nhất.
Kể từ khi gia nhập WTO, được sự hậu thuẫn rất lớn của Hoa Kỳ, Trung Quốc nhanh chóng vươn lên thành cường quốc kinh thế số 2 thế giới, trong đó Mỹ là thị trường xuất khẩu lớn nhất. (Ảnh: Getty)

2. Cựu quan chức chính phủ Hoa Kỳ tiết lộ thông tin nội bộ

Đầu năm 2015, Michael Pillsbury, một chuyên gia nổi tiếng của Hoa Kỳ về Trung Quốc và là cựu quan chức chính phủ liên bang, đã xuất bản một cuốn sách phân tích mối quan hệ giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc có tên gọi: “The Hundred Year Marathon – China’s Secret Strategy to Replace America as the Global Superpower” (Tạm dịch: “Cuộc đua Marathon 100 năm, Chiến lược bí mật của Trung Quốc để thay thế Mỹ trở thành siêu cường toàn cầu”).

Trong cuốn sách, ông tiết lộ chi tiết về một số dự án được cựu tổng thống Mỹ phê chuẩn để hỗ trợ Trung Quốc, và liệt kê 5 sai lầm lớn của Hoa Kỳ về Trung Quốc (ĐCSTQ): Kết giao với Trung Quốc sẽ mang lại sự hợp tác toàn diện giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc; Kết giao với Trung Quốc sẽ khiến Trung Quốc tiến lên con đường đi tới dân chủ, v.v.

Ông cho rằng những lầm lẫn này tồn tại trong giới tri thức, tổ chức tài chính và chính phủ ở Hoa Kỳ và phương Tây, và điều này khiến họ đã rơi vào sai lầm.

Vào ngày 4/2/2015, VOA đã xuất bản một bài viết của Michael Pillsbury, trong đó ông đã giải thích lý do ông viết cuốn sách “Cuộc đua Marathon 100 năm”. Ông nói rằng Hoa Kỳ đã có nhiều đóng góp cho sự phát triển của Trung Quốc, khiến “Trung Quốc (ĐCSTQ) đã thành công trong việc “xoa dịu” mối đe dọa từ Liên Xô năm đó, tiến vào Liên Hợp Quốc, thoát khỏi sự cô lập và có nền kinh tế phát triển nhanh chóng”.

Michael Pillsbury đã đề cập rằng từ những năm 1980 đến nay, hàng trăm ngàn sinh viên Trung Quốc đã đến các trường đại học ở Hoa Kỳ, quân đội Hoa Kỳ đã tiến hành trao đổi toàn diện với Trung Quốc về Lục quân, Không quân, Thủy quân lục chiến và Cảnh sát biển. Ông cũng tiết lộ một “sự can thiệp”: “Theo Washington Post, vào đầu những năm 1980, chúng ta đã chi 2 tỷ đô la Mỹ mua nhiều vũ khí thông thường như súng tiểu liên từ Trung Quốc để viện trợ đội quân du kích Afghanistan. Vào thời điểm ấy, 2 tỷ đô la Mỹ là thùng vàng đầu tiên mà Quân đội Giải phóng Nhân dân Trung Quốc (PLA) có được khi bán vũ khí cho nước ngoài”.

Không chỉ viện trợ về kinh tế, Mỹ và Trung Quốc cũng đã có những trao đổi về quốc phòng. Hoa Kỳ tin rằng hỗ trợ Trung Quốc phát triển kinh tế sẽ giúp quốc gia này xóa bỏ độc tài.
Không chỉ viện trợ về kinh tế, Mỹ và Trung Quốc cũng đã có những trao đổi về quốc phòng. Hoa Kỳ tin rằng hỗ trợ Trung Quốc phát triển kinh tế và quân sự sẽ giúp quốc gia này xóa bỏ độc tài. (Ảnh: Getty)

3. Viện trợ của Hoa Kỳ đã không được ĐCSTQ báo đáp

Vào ngày 12/12/2019, Trợ lý Ngoại trưởng Mỹ đặc trách Châu Á & Thái Bình Dương, David Stilwell, đã có bài phát biểu tại Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược và Quốc tế (CSIS), nói về tình hình cụ thể của Hoa Kỳ trợ giúp Trung Quốc trong hơn 40 năm.

Ông David Stilwell nói rằng Hoa Kỳ đã cung cấp cho Trung Quốc quân sự, hỗ trợ tình báo, hào phóng chuyển giao công nghệ, nhượng bộ thương mại và đầu tư, tài trợ và sắp xếp các trao đổi giáo dục rộng rãi khắp nơi cũng như nhiều hỗ trợ khác, và việc này hiện vẫn đang diễn ra.

Ông cũng nhìn lại hỗ trợ của chính phủ Reagan cho Trung Quốc trong các lĩnh vực quân sự và kỹ thuật. Ví dụ, vào năm 1981, Tổng thống Reagan đã ban hành lệnh ra quyết định an ninh quốc gia, “từ đó mở ra con đường bán công nghệ hàng không, lục quân, hàng hải và tên lửa cho Trung Quốc”. “Năm 1983, chính phủ Reagan đã nới lỏng kiểm soát xuất khẩu công nghệ của mình sang Trung Quốc”. “Năm 1986, chính phủ Reagan thậm chí đã giúp Trung Quốc thiết lập nhiều chương trình nghiên cứu như tự động hóa kỹ thuật di truyền, công nghệ sinh học, laser, công nghệ vũ trụ, tàu vũ trụ có người lái và siêu máy tính”.

Ông David Stilwell nói rằng sau vụ thảm sát Thiên An Môn năm 1989, Tổng thống Bush tiếp tục thực hiện nhiều kế hoạch hợp tác quân sự với Trung Quốc, đồng thời gửi một cố vấn an ninh quốc gia đến Bắc Kinh để thực hiện các nhiệm vụ bí mật.

Ông Stilwell chỉ ra rằng sự giúp đỡ của Hoa Kỳ đã không được ĐCSTQ báo đáp, và hành vi thù địch của Bắc Kinh là không hợp tình hợp lý. Ông nói: “Đây không phải là điều mà các quan chức Mỹ mong đợi khi Hoa Kỳ đã đưa ra nhiều chính sách đa diện trong 40 năm qua để dốc sức hỗ trợ Bắc Kinh thực hiện hiện đại hóa và tự do hóa”.

Ông Stilwell nói: "Đây không phải là điều mà các quan chức Mỹ mong đợi khi Hoa Kỳ đã đưa ra nhiều chính sách đa diện trong 40 năm qua để dốc sức hỗ trợ Bắc Kinh thực hiện hiện đại hóa và tự do hóa".
Ông Stilwell nói: “Đây không phải là điều mà quan chức Mỹ mong đợi khi Hoa Kỳ đã đưa ra nhiều chính sách đa diện trong 40 năm qua để hỗ trợ Bắc Kinh thực hiện hiện đại hóa và tự do hóa”. (Ảnh: Getty)

4. Tập đoàn tài chính Phố Wall “truyền máu” cho ĐCSTQ

Phố Wall đã vì lợi ích mà làm bạn tốt với ĐCSTQ, luôn là một “chim bồ câu” đối với Trung Quốc. Trong bài phát biểu vào tháng 12/2019, ông David Stilwell đã đề cập rằng vào năm 1994, khi Chủ tịch Cục Dự trữ Liên bang Alan Greenspan đến thăm Bắc Kinh, đã nói với Thủ tướng Trung Quốc khi đó rằng ông sẵn sàng giúp đỡ nhiều nhất có thể cho Ngân hàng Trung ương Trung Quốc.

Trong hơn hai thập kỷ, những ông trùm Phố Wall đã cung cấp số tiền khổng lồ cho ĐCSTQ bằng cách bán cổ phiếu của công ty Trung Quốc cho người Mỹ. Đồng thời, Phố Wall cũng cung cấp dịch vụ tư vấn cho các công ty Trung Quốc, giúp họ mua lại các công ty và bất động sản của Hoa Kỳ và tạo ra khối lợi nhuận khổng lồ.

Trong chuyến thăm New York năm 1999, Thủ tướng Trung Quốc khi đó đã gặp một số giám đốc điều hành Phố Wall để thảo luận về việc Trung Quốc gia nhập WTO. Vào thời điểm đó, Tổng thống Mỹ Clinton đã nghe du thuyết của Phố Wall và quyết định hỗ trợ Trung Quốc gia nhập WTO. Sau đó, Tổng thống George W. Bush và Tổng thống Obama cũng vì nghe theo sự khuyên ngăn của Phố Wall mà không liệt Trung Quốc vào danh sách “kẻ thao túng tiền tệ”.

Phố Wall đã cung cấp số tiền khổng lồ cho ĐCSTQ, đồng thời khuyên ngăn ông Obama và George Bush không liệt Trung Quốc vào danh sách "quốc gia thao túng tiền tệ".
Phố Wall đã cung cấp số tiền khổng lồ cho ĐCSTQ, đồng thời khuyên ngăn ông Obama và George Bush không liệt Trung Quốc vào danh sách “quốc gia thao túng tiền tệ”. (Ảnh: Getty)

Vào tháng 4/2010, Tập đoàn Goldman Sachs đã bị Ủy ban Chứng khoán và Giao dịch Hoa Kỳ (SEC) đệ đơn kiện dân sự vì cáo buộc lừa đảo các nhà đầu tư trong các giao dịch phái sinh tài chính. Sau đó, một số phương tiện truyền thông ở Trung Quốc đại lục đã tiết lộ Goldman Sachs chiếm được lòng tin của ĐCSTQ và chiếm một vị trí không thể thay thế ở thị trường Trung Quốc như thế nào. Một trong những thủ đoạn của Goldman là giúp ĐCSTQ xử lý hàng chục tỷ nhân dân tệ tài sản xấu. Năm 2004, Goldman Sachs đã quyên góp 62 triệu USD để giúp Công ty Chứng khoán Hải Nam – vốn không liên quan đến công ty này – đang gặp rắc rối về tài chính.

Vào ngày 1/6/2018, khi cuộc chiến thương mại Trung – Mỹ bắt đầu, MSCI Inc, công ty về chỉ số chứng khoán đã chính thức đưa “cổ phiếu hạng A” của Trung Quốc đại lục vào “Chỉ số thị trường mới nổi của MSCI” với tỷ lệ đưa vào là 2,5%. Vào ngày 27/9/2018, FTSE Russell, công ty có chỉ số lớn thứ hai thế giới, tuyên bố rằng họ sẽ đưa cổ phiếu hạng A vào trong hệ thống chỉ số chứng khoán toàn cầu và phân loại chúng là thị trường mới nổi thứ cấp. Theo thống kê từ các công ty chứng khoán, về mặt lý thuyết, dự kiến ​​sẽ mang lại số vốn tăng thêm hơn 500 tỷ USD cho cổ phiếu hạng A. Vào ngày 1/4/2019, Bloomberg đã công bố việc đưa trái phiếu chính thức của Trung Quốc vào Chỉ số tổng hợp toàn cầu của Bloomberg Barclays.

Ông Qinglian, một nhà kinh tế tại Hoa Kỳ cho biết, sự công nhận của ba tổ chức lớn (MSCI, GEIS và Bloomberg) tương đương với việc xác nhận cổ phiếu hạng A và trái phiếu chính phủ Trung Quốc vốn khá rủi ro, mang lại dòng vốn đầu tư nước ngoài khổng lồ cho Trung Quốc và làm giảm bớt khốn cảnh của thị trường tư bản Trung Quốc, có thể nói họ là “quý nhân” của ĐCSTQ.

Vào ngày 3/9/2018, MSCI đã tăng tỷ lệ cổ phiếu hạng A của Trung Quốc lên 5%. Vào ngày 28/2/2019, MSCI cũng tuyên bố sẽ tăng hệ số bao gồm các cổ phiếu vốn hóa lớn của Trung Quốc trong chỉ số của mình lên 20%. Reuters đưa tin rằng động thái này có thể thu hút hơn 80 tỷ USD đầu tư nước ngoài mới vào Trung Quốc. Tin này cũng chỉ ra rằng trong những năm gần đây, các công ty Trung Quốc đã huy động được hàng chục tỷ đô la thông qua thị trường tài chính Hoa Kỳ.

Sự công nhận của ba tổ chức lớn (MSCI, GEIS và Bloomberg) mang lại dòng vốn đầu tư nước ngoài khổng lồ cho Trung Quốc và làm giảm bớt khốn cảnh của thị trường tư bản Trung Quốc.
Sự công nhận của ba tổ chức lớn (MSCI, GEIS và Bloomberg) mang lại dòng vốn đầu tư nước ngoài khổng lồ cho Trung Quốc và làm giảm bớt khốn cảnh của thị trường tư bản Trung Quốc. (Ảnh: Getty)

Vào ngày 30/11/2018, Financial Times (Thời báo Tài chính) của Anh đã đăng một bình luận của James Politi, với tựa đề “Phố Wall là người giật dây Mỹ – Trung”. Bài báo đề cập rằng Henry Paulson, cựu thư ký Bộ Tài chính Hoa Kỳ, cựu Giám đốc điều hành của Goldman Sachs, và Michael Bloomberg, cựu thị trưởng New York, đều là những sứ giả mới của quan hệ Mỹ – Trung.

Bài báo dẫn lời cố vấn Nhà Trắng Peter Navarro vào tháng 11/2018 rằng: “Khi các đại lý nước ngoài không được trả lương này tham gia vào cái gọi là hoạt động ngoại giao này, tất cả những gì họ thực hiện là làm suy yếu vị thế các cuộc đàm phán giữa tổng thống và họ (ĐCSTQ)”; “Đây không phải là một điều tốt”.

Kết luận

Vào ngày 4/10/2018, Phó Tổng thống Hoa Kỳ Pence đã nói trong bài phát biểu về chính sách đối với Trung Quốc: “Sau khi Liên Xô sụp đổ, chúng tôi đã cho rằng Trung Quốc chắc chắn sẽ trở thành một quốc gia tự do. Với sự lạc quan này, Hoa Kỳ đã mở cánh cửa lớn cho Trung Quốc bước vào thế kỷ 21, đưa Trung Quốc vào Tổ chức Thương mại Thế giới”. Tuy nhiên, “hy vọng này đã thất bại”.

Vào tối ngày 30/10/2019, Ngoại trưởng Mỹ Pompeo đã phát biểu tại buổi lễ trao giải ở Viện Hudson, nói rằng Hoa Kỳ từ lâu đã trân trọng tình hữu nghị với người dân Trung Quốc. Vì thế “hơn 10 năm qua Mỹ và phương Tây đã không tiếc hy sinh cả những giá trị cơ bản của nền dân chủ và an ninh… để chấp nhận và khuyến khích sự trỗi dậy của Trung Quốc (ĐCSTQ)”. “Tuy nhiên, ĐCSTQ đang tìm cách khiêu chiến với Hoa Kỳ và thế giới. Hoa Kỳ đã nhận ra rằng ĐCSTQ có thái độ thù địch với Hoa Kỳ và các giá trị tốt đẹp của Mỹ”.

“Mỹ đã không tiếc hy sinh để chấp nhận và khuyến khích sự trỗi dậy của Trung Quốc”. "Nhưng Hoa Kỳ nhận ra rằng ĐCSTQ có thái độ thù địch với Hoa Kỳ và các giá trị tốt đẹp của Mỹ".
Mỹ đã không tiếc hy sinh để chấp nhận và khuyến khích sự trỗi dậy của Trung Quốc. “Nhưng Hoa Kỳ nhận ra rằng ĐCSTQ có thái độ thù địch với Hoa Kỳ và các giá trị tốt đẹp của Mỹ”. (Ảnh: Getty)

Trên thực tế, ĐCSTQ đã lợi dụng sự tin tưởng và hỗ trợ của Hoa Kỳ, từ đó mượn cơ hội phát triển quyền lực mềm và cứng; dụ dỗ, ép buộc các chính phủ nước ngoài và các doanh nghiệp thương mại từ bỏ lương tâm của họ, và giữ im lặng trước tội ác vi phạm nhân quyền của ĐCSTQ. Đồng thời, ĐCSTQ đã triển khai xuất khẩu mô hình “hình thái ý thức và kiểm soát kiểu ĐCSTQ” sang nhiều khu vực hơn nữa trong nỗ lực “nhuộm đỏ thế giới”. Do đó, kinh doanh với ĐCSTQ chắc chắn không phải là một hướng đi đôi bên cùng có lợi.

Sau khi Tổng thống Trump vào Nhà Trắng, ông kiên quyết điều chỉnh chính sách đối ngoại, phá vỡ khuôn khổ xoa dịu ĐCSTQ trong hơn 40 năm qua và thực hiện một loạt các biện pháp chống lại ĐCSTQ, mang lại bầu không khí mới cho vũ đài quốc tế. Tuy nhiên, tại Hoa Kỳ, nhiều chức sắc, trùm kinh doanh, học giả và giới truyền thông vẫn đang phóng túng cho sự thâm nhập của ĐCSTQ, và thậm chí họ còn thay nó lan truyền những tuyên truyền lừa dối.

Giờ đây, trước dịch bệnh nghiêm trọng bắt nguồn từ ĐCSTQ này, Hoa Kỳ và chính phủ của tất cả các quốc gia trên thế giới nên thấy rõ rằng: Bản chất dối trá, bạo lực, phản Thiên, phản Địa và phản nhân tính của ĐCSTQ chính là loại virus nguy hiểm nhất, nó đang từng bước xâm chiếm các giá trị quan của Hoa Kỳ và các quốc gia phương Tây. Những tổ chức hay cá nhân thân cận với ĐCSTQ và “truyền máu” cho nó sẽ bị virus xâm nhập. Chỉ khi từ bỏ ĐCSTQ, chúng ta mới có thể bình an.

Mai Nguyễn
Theo Epoch Times

Hai tác giả Việt đạt giải ảnh ẩm thực

Ảnh làng nghề bánh tráng, hoa súng và thu hoạch muối là các tác phẩm đạt giải nhiếp ảnh ẩm thực Pink Lady Food Photography.

Pink Lady Food Photography do “nữ hoàng” truyền thông mảng ẩm thực và sự kiện – Caroline Kenyon, người Anh, lập nên vào năm 2011. Qua gần 10 năm, cuộc thi thu hút gần 60.000 ảnh dự thi gửi từ các tác giả của 77 quốc gia. Năm 2020, cuộc thi thu hút hơn 9.000 tác phẩm ở 27 hạng mục khác nhau.

Đỗ Thành Nhân là tác giả đạt giải nhất mục ảnh Food in action (Ẩm thực trong hoạt động con người). Bức ảnh mang tên “Chờ nắng” này được chụp tại một làng nghề làm bánh tráng truyền thống ở tỉnh Tây Ninh, Việt Nam.

Du khách đến Tây Ninh, bên cạnh tham quan Tòa Thánh Cao Đài, còn có dịp thưởng thức ẩm thực độc đáo của vùng đất này, đó là bánh tráng phơi sương Trảng Bàng. Bánh tráng làm từ bột gạo, phơi nắng rồi nướng chín trước khi đem phơi sương cho mềm, được dùng để cuốn với rau sống, thịt luộc… Món ăn từ lâu trở thành đặc sản của miền đất giáp biên giới Campuchia. Ngoài ra, bánh tráng Tây Ninh còn có loại làm từ bột gạo, tôm, muối và vừng.

Ảnh “Hoa trên nước” của tác giả Khánh Phan ghi lại hình ảnh phụ nữ miền Tây thu hoạch và rửa bông súng trên sông, đạt giải nhì mục ảnh Bring Home the Harvest (Thu hoạch về nhà).

Mùa nước nổi từ tháng 8 – 11 cũng là mùa du lịch ở miền Tây, khi du khách về đây ngắm sông nước mênh mông và thưởng thức những sản vật chỉ có vào thời điểm này. Bông súng là một trong số đó. Bông súng được người miền Tây dùng để nấu canh chua, ăn sống, bóp gỏi, luộc, xào…

Ảnh “Thu hoạch muối” chụp ở đồng muối Hòn Khói, Ninh Hòa, Khánh Hòa, của Khánh Phan đạt giải 3 ở đồng hạng mục.

Hòn Khói cách Nha Trang 40 km về phía Bắc. Cùng với biển Dốc Lết, Hòn Khói là điểm đến du khách nên đến thăm khi có dịp du lịch Nha Trang, để tìm hiểu đời sống người dân làm muối nơi đây.

“Đồ ăn nhựa” của nhiếp ảnh gia Đức Bùi là bức ảnh chụp món cơm tấm Sài Gòn, với vật liệu được sáng tạo hoàn toàn từ rác thải như ống hút, nắp chai, mút xốp, vải thừa…

Tuy không đạt giải, ảnh đã được ban giám khảo Pink Lady chọn vào danh sách chung kết và triển lãm tại Anh.

Vì Covid-19, chương trình trao giải được ban giám khảo livestream công bố vào cuối tháng 4. Tất cả những tác phẩm được ban giám khảo chọn vào chung kết sẽ được triển lãm tại Mall Galleries, London (Anh).

Dưới đây là tác phẩm đạt giải nhất ở một số hạng mục nổi bật của Pink Lady. Ảnh “Khi tổ ong đầy mật” đạt giải nhất mục Food in the Field (Cánh đồng ẩm thực) của nhiếp ảnh gia Trung Quốc Xiangdong Sun. Trong hình là cảnh người dân Suzhou, tỉnh Jiangsu (Trung Quốc) lấy từng tổ ong ra khỏi thùng để thu hoạch mật, làm bầy ong bay khắp nơi.

Ảnh chụp quầy rau củ đầy màu sắc tươi mới của Zay Yar Lin đạt giải nhất mục Food for sale (Bán thực phẩm).

Ảnh “Rượu vang nóng” của Alex Forbes (Anh) ở mục tác giả trẻ độ tuổi 11 – 14.

Ở mục On the Phone (ảnh chụp điện thoại), nhiếp ảnh gia Azim Phan Ronnie giành giải nhất với tác phẩm “Hilsa”. Bức ảnh chụp lại một núi cá trong chợ Chittagong – nơi bán buôn loài cá cháy hilsa lớn nhất ở Bangladesh. Loài cá này được biết tới là biểu tượng của quốc gia, là đặc sản và mang tới nguồn lợi kinh tế lớn cho người dân vùng vịnh Bengal.

Ảnh “Chung tay” của tác giả K M Asad ở mục Food for Celebration (Tổ chức lễ hội ẩm thực). Ảnh ghi lại khung cảnh chuẩn bị một bữa tiệc trên đồng của người Hồi giáo ở Dhaka, Bangladesh.

Tác phẩm “Quý cô caramel” của nhiếp ảnh gia Ba Lan Diana Kowalczyk ở mục Apple a Day (Mỗi ngày một trái táo).

Khánh Trần (Theo The Guardian)

Sự thật ít ai biết đằng sau bức ảnh ngoại trưởng Mỹ đeo tạp dề, đứng rửa bát cho vợ gây sốt cộng đồng mạng

Sự thật ít ai biết đằng sau bức ảnh ngoại trưởng Mỹ đeo tạp dề, đứng rửa bát cho vợ gây sốt cộng đồng mạng

Là một người đàn ông có địa vị và tiếng nói ngoài xã hội nhưng ngoại trưởng Mỹ lại không nề hà rửa bát cho vợ và thậm chí ông còn thoải mái chia sẻ khoảnh khắc này lên mạng xã hội.

Ông Mike Pompeo, ngoại trưởng hiện tại của nước Mỹ đang gây sốt cộng đồng mạng với tấm hình ông đeo tạp dề, mặc trang phục đơn giản và đứng rửa bát cho vợ, trong khi vợ ông đang ngồi chơi giải trí ngay cạnh đó.

Trên thực tế, đây là tấm hình được ngoại trưởng Mỹ chia sẻ vào dịp Giáng sinh năm 2019 trên tài khoản Twitter của ông.

Tấm hình đã có gần 6000 lượt thích và nhận được sự ủng hộ của nhiều người, đặc biệt là nữ giới. Trong thời gian gần đây, bức hình lại được nhắc dến và chia sẻ một cách rộng rãi, trở thành chủ đề được bàn tán sôi nổi.

Sự thật ít ai biết đằng sau bức ảnh ngoại trưởng Mỹ đeo tạp dề, đứng rửa bát cho vợ gây sốt cộng đồng mạng - Ảnh 2.

Tấm hình ngoại trưởng Mỹ đứng rửa bát cho vợ được chính ông chia sẻ trên tài khoản Twitter cá nhân.

Việc một người đàn ông phụ vợ công việc nhà là điều không quá mới mẻ nhưng với một ngoại trưởng của một cường quốc thì điều đó lại trở nên khác thường và thu hút sự chú ý.

Ít ai biết rằng, ông Mike Pompeo là một nhân tài xuất chúng và ông rất được lòng Tổng thống Mỹ Donald Trump.

Ông Mike Pompeo sinh ngày 30/12/1963 tại Orange, California. Ngoại trưởng Mỹ từng tốt nghiệp thủ khoa Học viện Quân sự West Point.

Sau một thời gian phục vụ trong quân đội, ông học trường Đại học Luật Harvard và có thời gian làm việc ở vị trí biên tập viên của Tạp chí Luật Harvard.

Ông từng làm luật sư chuyên về doanh nghiệp, đồng thời ông cũng là một doanh nhân thành đạt. Mike Pompeo chính là người đồng sáng lập ra công ty Thayer Aerospace, nơi ông làm Giám đốc điều hành trong hơn một thập kỷ.

Về sau, ông trở thành Chủ tịch điều hành của Sentry International, một công ty sản xuất, phân phối và cung cấp dịch vụ thiết bị dầu mỏ.

Sự thật ít ai biết đằng sau bức ảnh ngoại trưởng Mỹ đeo tạp dề, đứng rửa bát cho vợ gây sốt cộng đồng mạng - Ảnh 3.

Ngoại trưởng Mỹ từng phục vụ trong quân đội, học luật và là một doanh nhân.

Sau đó ông chuyển sang hoạt động chính trị và nhận chức giám đốc Cơ quan Tình báo Trung ương (CIA) vào tháng 1/2017.

Một năm sau, ông được bổ nhiệm làm Ngoại trưởng Mỹ, trở thành người hỗ trợ đắc lực cho Tổng thống Donald Trump khi cả hai đều có nhiều điểm tương đồng.

Trong khi đó, bà Susan Pompeo, vợ của ông cũng là một người phụ nữ tuyệt vời. Bà sinh năm 1965 ở Kansas, Mỹ và từng theo học Đại học Mississippi.

Khi nhắc đến bà Susan Pompeo, không thể không nói đến vai trò quan trọng của bà trong sự nghiệp chính trị của ông Mike Pompeo.

Vào năm 2010, khi ông Mike Pompeo chạy đua trong cuộc bầu cử tại Hạ viện, bà Susan đã góp công sức rất lớn để giúp chồng đạt được thành công.

Bà còn xuất hiện trong một số video được phục vụ trong chiến dịch tranh cử của ông Mike Pompeo.

Bà từng xuất hiện trong một chương trình truyền hình ca ngợi chồng là một người cứng rắn và bền bỉ, luôn theo đuổi mọi việc đến tận cùng.

Có thể nói đằng sau sự thành công của ông Mike Pompeo chính là hậu phương vững chắc mang tên Susan Pompeo.

Sự thật ít ai biết đằng sau bức ảnh ngoại trưởng Mỹ đeo tạp dề, đứng rửa bát cho vợ gây sốt cộng đồng mạng - Ảnh 4.

Ngoại trưởng Mỹ và vợ.

Sự thật ít ai biết đằng sau bức ảnh ngoại trưởng Mỹ đeo tạp dề, đứng rửa bát cho vợ gây sốt cộng đồng mạng - Ảnh 5.

Gia đình của ngoại trưởng Mỹ.

Bà Susan cũng là một phụ nữ tài giỏi không thua kém gì chồng mình. Bà từng có thời gian hơn một thập kỷ làm việc trong lĩnh vực ngân hàng tư nhân và sau đó trở thành Phó chủ tịch cấp cao tại Ngân hàng Emident và gặt hái được nhiều thành công.

Cặp đôi cho biết rằng họ thường chia sẻ việc nhà cho nhau và khi bước chân trở về nhà, ông Mike Pompeo không còn là một ngoại trưởng Mỹ thét ra lửa mà trở thành một người chồng đầy mẫu mực, một người cha yêu thương con.

Cặp đôi có một con trai duy nhất là Nick Pompeo.

Rõ ràng, dù là một người đàn ông tài giỏi và có địa vị đến đâu nhưng cách thể hiện sự quan tâm và chăm sóc đến người bạn đời của mình của ông Mike Pompeo lại được đánh giá cao hơn cả.

Theo Nhịp sống Việt

8 sự thật bẽ bàng về cuộc sống mà người khôn mới hiểu, kẻ dại toàn huyễn hoặc theo chiều ngược lại

Cuộc đời này không hề màu hồng, và nếu bạn nhận ra điều đó càng sớm, khả năng nắm bắt hạnh phúc thực sự của bạn càng cao.

Thế giới xung quanh ta có bao sự thật chát chúa, biết bao những nỗi phiền muộn và bất công. Nhưng thay vì đối diện với thực tại này, nhiều người thường mơ mộng về những điều ngược lại.

Chị em hãy nhớ: Chúng ta chỉ có thể thực sự hạnh phúc và tìm được lối đi cho bản thân nếu bạn biết “quy luật ngầm” diễn ra ở thế giới ngoài kia.

Và 8 sự thật bẽ bàng dưới đây sẽ giúp bạn hiểu ra được nhiều điều đấy!

1. Cuộc sống sẽ thật vô vị nếu bạn chẳng biết mình thích gìLiệu một người chẳng tìm nổi đam mê, sở thích của bản thân và luôn phải đi theo con đường người khác chỉ bảo có hạnh phúc nổi không?

Chắc chắn là không! Cuộc đời này sẽ thật vô nghĩa biết bao khi bạn giống như một con lật đật xoay đủ vòng khắp chốn mà không thể kiên định với một hướng và cuối cùng lại quay trở về vạch xuất phát.

8 sự thật bẽ bàng về cuộc sống mà người khôn mới hiểu, kẻ dại toàn huyễn hoặc theo chiều ngược lại - Ảnh 1.

2. Mọi người đều không quan tâm đến vấn đề và cảm xúc của bạn đâu

Không khó để một người than vãn về những vấn đề họ gặp phải trong cuộc sống cho kẻ khác. Ví dụ như cơn đau nhức người dai dẳng hay áp lực trong công việc, tình cảm…

Nhưng hãy chấp nhận thực tế: Mọi người không quan tâm đến vấn đề của bạn mà họ chỉ cảm thấy phiền phức thôi!

Lần sau, trước khi định nói ra điều gì, hãy suy nghĩ mục đích của bản thân là muốn xả stress hay xin lời khuyên. Nếu thực lòng muốn người khác cho mình góp ý thì hãy lựa lời và không đẩy cảm xúc dâng trào nhé!

3. Qua từng năm, cuộc sống rồi cũng trở nên nhạt nhẽo hơn

Khi một điều được làm lặp đi lặp lại, nó sẽ trở nên cũ kỹ. Như là làm mãi một công việc, đi du lịch, học một ngôn ngữ…

Dẫu có thế nào thì bạn cũng trở nên quen thuộc dần với tất thảy điều ấy. Có thể bạn sẽ cảm thấy buồn chán nhiều hơn, nhưng quy luật này hoàn toàn tự nhiên.

Để thoát ra khỏi sự nhàm chán, lời khuyên tốt nhất là hãy để bản thân bị giày vò trong nỗi tuyệt vọng đến mức chạm đáy của giới hạn.

Bởi chỉ khi bạn chìm xuống và chạm đến đáy, bạn mới có thể nổi lên và quay trở lại trạng thái ban đầu.

8 sự thật bẽ bàng về cuộc sống mà người khôn mới hiểu, kẻ dại toàn huyễn hoặc theo chiều ngược lại - Ảnh 2.

4. Sẽ luôn có một ai đó trẻ trung, khôn ngoan và quyến rũ hơn bạn

Đừng bao giờ nghĩ mình là một người đặc biệt nhất trong mắt ai đó. Bằng không, sự ảo tưởng ấy sẽ khiến bạn trả giá đắt.

Khi một cô gái nghĩ mình là nhất trong mắt chàng trai, sẽ có ngày đẹp trời nọ cô bị chính anh ta chia tay để đi tìm một người phụ nữ khác tốt hơn.

Khi một nhân viên xin nghỉ việc và nghĩ rằng sếp chắc chắn cầu xin cô ấy ở lại vì chẳng thể tìm ai xứng đáng hơn, thì sự thật là nhân viên ấy sẽ “bay màu” mãi mãi.

5. Càng thân thì càng dễ làm tổn thương

Những người thân thiết, gần gũi với chúng ta mới chính là đối tượng hiểu rõ nhất điểm yếu của bản thân bạn. Do đó, không khó hiểu khi họ dùng điểm yếu đấy để làm tổn thương chúng ta dù chẳng một ai muốn điều này xảy ra.

Lời khuyên cho chị em là hãy hạ thấp kỳ vọng, ai cũng mắc sai lầm thôi, đừng bắt một người nào đó phải răm rắp làm theo những gì bạn yêu cầu. Đồng thời, hãy giữ một khoảng cách nhất định và cẩn trọng hơn trong các mối quan hệ.

8 sự thật bẽ bàng về cuộc sống mà người khôn mới hiểu, kẻ dại toàn huyễn hoặc theo chiều ngược lại - Ảnh 3.

6. Mọi người lợi dụng bạn vì bạn không trân trọng bản thân mình

Khi một ai đó không trân trọng thời gian, công sức của bản thân, họ sẽ dành những giá trị tuyệt vời ấy cho người khác.

Và điều này dẫn đến sự lợi dụng. Đến lúc bạn trở nên vô giá trị, bạn sẽ quay về con số 0 trong buồn bã, chán nản. Hãy nghĩ cho chính mình trước đi, tiếp theo là người thân rồi mới đến những người cần bạn giúp.

7. Sức khỏe sẽ ngày một giảm sút

Khi chạm ngưỡng 40, chị em mới thấy mình không còn trẻ khỏe và tràn đầy năng lượng như thời đôi mươi.

Hiểu được quy luật tự nhiên này, bạn sẽ có sự chuẩn bị tốt hơn trong những năm thanh xuân. Bắt đầu từ việc đi bộ tập thể dục nhiều hơn, ăn rau và bổ sung dinh dưỡng tốt hơn hay đi ngủ trước 11 giờ.

8 sự thật bẽ bàng về cuộc sống mà người khôn mới hiểu, kẻ dại toàn huyễn hoặc theo chiều ngược lại - Ảnh 4.

8. Khi về già chúng ta sẽ cô đơn và phải sẵn sàng cho điều đó

Hãy chuẩn bị về cả mặt thể chất lẫn tinh thần. Đáng buồn là dù giữ được nhiều tương tác với xã hội thế nào thì khi càng về già, chúng ta sẽ lại chìm trong cô đơn nhiều hơn.

Con cháu thế hệ trẻ cũng chẳng thể cứu chúng ta ra khỏi nỗi niềm ấy. Tuy nhiên sự cô đơn ở tuổi già không quá đáng sợ.

Chỉ cần bạn hiểu về sự lão hóa và tìm ra thú vui cho chính mình, biết bản thân là ai để phát triển những giá trị đích thực.

Theo B.S / Dân Sinh

Nhà đầu tư Trung Quốc gia tăng ‘thâu tóm’ doanh nghiệp Việt giữa Covid-19

 

(TBKTSG Online) – Giữa dịch bệnh Covid-19 này, lượt nhà đầu tư Trung Quốc rót vốn vào Việt Nam qua giao dịch góp vốn, mua cổ phần của doanh nghiệp Việt Nam tăng mạnh. Điều này không chỉ dẫn đến doanh nghiệp Việt Nam từng bước bị loại ra khỏi thị trường mà nguy cơ lớn hơn là sẽ có thể ảnh hưởng đến ngành, hàng hóa sản xuất trong nước.

Covid-19 đẩy doanh nghiệp khỏi thị trường tăng cao, thành lập giảm mạnh

Gia tăng thâu tóm

Số liệu của Cục Đầu tư nước ngoài cho thấy trong tháng 4 bị ảnh hưởng đại dịch Covid-19 này, có đến hơn 100 lượt nhà đầu tư Trung Quốc rót vốn vào Việt Nam qua hình thức góp vốn, mua cổ phần (hay thường gọi là mua bán và sáp nhập – M&A) của doanh nghiệp trong nước.

Như vậy, tính từ đầu năm đến nay lượng nhà đầu tư từ Trung Quốc thực hiện giao dịch rót vốn đầu tư qua hình thức M&A của doanh nghiệp Việt Nam lên đến 557 lượt với tổng vốn góp là hơn 230 triệu đô la Mỹ.

So với cùng kỳ năm ngoái, số lượt góp vốn, mua cổ phần của doanh nghiệp Trung Quốc của doanh nghiệp Việt Nam trong 4 tháng đầu năm nay tăng hơn 154 lượt giao dịch (tăng hơn 38%) với số tiền tăng thêm khoảng 65 triệu đô la.

Trong khi đó, trong cùng thời gian trên, nhà đầu tư Trung Quốc rót vốn đầu tư trực tiếp thực hiện các dự án đầu tư ở Việt Nam chỉ có 135 dự án, tức chỉ bằng khoảng 1/4 lượt giao dịch qua hình thức đầu tư M&A.

Điều này chứng tỏ nhà đầu tư nước láng giềng ở phía Bắc của Việt Nam hiện nay “chuộng” tham gia góp vốn và mua cổ phần của doanh nghiệp Việt Nam hơn là đầu tư theo hình thức trực tiếp (FDI).

Vơi số lượng giao dịch lớn trên nhưng số vốn đầu tư không nhiều chứng tỏ nhà đầu tư Trung Quốc chủ yếu rót vốn vào các doanh nghiệp có quy mô nhỏ và vừa ở trong nước.

Giới quan sát và tư vấn đầu tư nước ngoài không lấy làm ngạc nhiên về hiện tượng nhà đầu tư Trung Quốc gia tăng thâu tóm doanh nghiệp Việt Nam giữa tâm dịch bệnh này.

Theo các chuyên gia, sản xuất kinh doanh bị đình trệ do tác động của đại dịch Covid-19, dẫn đến nguy cơ doanh nghiệp Việt Nam bị các nhà đầu tư nước ngoài, trong đó đáng chú ý là nhà đầu tư Trung Quốc đưa vào tầm ngắm thâu tóm nhiều hơn là khó tránh khỏi.

Nguy cơ bị thiệt hại lớn hơn

Đồ họa: Hùng Lê

Luật sư Trương Thanh Đức, Công ty Luật Basico, cho rằng nhiều cổ phiếu doanh nghiệp trong nước trên thị trường chứng khoán giữa đại dịch Covid-19 bị rớt xuống thê thảm khiến nhà đầu tư ngoại có tiềm lực tài chính mạnh và có nhiều kinh nghiệm trên thương trường sẽ nhanh chân thâu tóm.

Đáng chú ý, doanh nghiệp Trung Quốc trong hơn hai năm qua đã gia tăng đẩy mạnh đầu tư vào Việt Nam thì trong tình hình dịch bệnh này, khó khăn của doanh nghiệp trong nước sẽ là cơ hội cho các nhà đầu tư nước này đẩy nhanh cơ hội thâu tóm, ông Đức nhận định.

Do đó, trong bối cảnh hiện nay, theo ông Đức không còn dừng lại là nguy cơ các doanh nghiệp trong nước bị nhà đầu tư nước ngoài thâu tóm nữa mà là đã bị rồi.

Cũng theo ông Đức, trong thời gian chưa diễn ra dịch bệnh đã có tình trạng các doanh nghiệp trong nước cũng đã liên hệ Basico nhờ tư vấn hoặc hỗ trợ các thủ tục để bán cổ phần hoặc chuyển doanh nghiệp của mình cho các nhà đầu tư Trung Quốc.

Do đó, ông Đức cho rằng số liệu trên của Cục Đầu tư nước ngoài chỉ là con số bề nổi và khả năng lượt “thâu tóm” của nhà đầu tư Trung Quốc sẽ nhiều hơn nếu tính cả hình thức đầu tư dạng “núp bóng”.

Trên thực tế đã có tình trạng doanh nghiệp, cá nhân người Trung Quốc “núp bóng” người Việt mua bán bất động sản tại các khu vực ven biển để chuyển mục đích sử dụng sang đất thương mại, dịch vụ hoặc thuê diện tích đất dọc ven biển, “thâu tóm” các vị trí đất đẹp, trung tâm…

Bên cạnh là nước láng giềng và có chi phí thấp, văn hóa đầu tư kinh doanh của doanh nghiệp Việt Nam và Trung Quốc cũng gần giống nhau thì cơ hội phát triển ở một thị trường trong nước với gần 100 triệu dân cũng được xem là khá lớn cho nhà đầu tư Trung Quốc.

Một số nhà đầu tư Trung Quốc còn nhìn thấy điểm yếu của một số đối tác Việt Nam là kinh doanh theo kinh nghiệm, thiếu hiểu biết về kinh doanh và quản trị nên chủ trương góp vốn đầu tư với mục tiêu lợi dụng để trục lợi, thậm chí là chi phối đối tác Việt Nam.

Theo các chuyên gia, các doanh nghiệp Trung Quốc tập trung đầu tư vào những lĩnh vực mà họ có lợi thế khi tiếp cận thị trường Việt Nam do sự gần gũi về văn hóa và tập quán tiêu dùng của hai nước mà những lĩnh vực này thường không đòi hỏi đầu tư vốn lớn. Đó có thể là từ cung cấp dịch vụ và đến sản xuất nhiều mặt hàng khác nhau,…

Mỹ xem xét gỗ ván ép Việt Nam lẩn tránh thuế, chống bán phá giá trong đó có nghi ngờ các nhà sản xuất Trung Quốc đã chuyển các phần của sản phẩm này sang Việt Nam để thực hiện việc lắp ráp và xuất sang Mỹ. Ảnh minh họa: Hùng Lê

Tuy nhiên, lo lắng của giới phân tích không chỉ dừng lại các doanh nghiệp Việt Nam bị thâu tóm mà nó còn ảnh hưởng đến cả ngành, lĩnh vực kinh doanh ở Việt Nam khi doanh nghiệp Trung Quốc thâu tóm.

Bởi lẽ theo các chuyên gia, việc các nhà đầu tư Trung Quốc thâu tóm doanh nghiệp Việt Nam có khả năng họ sẽ không rót vốn mở rộng đầu tư, sản xuất mà sẽ nhập hàng Trung Quốc về gắn mác hàng Việt để xuất khẩu.

Đáng chú ý hơn nữa, giữa thương chiến Mỹ – Trung, hàng hóa Trung Quốc xuất qua Mỹ gặp khó khăn, không loại trừ các doanh nghiệp Trung Quốc cũng chọn Việt Nam là nơi trung chuyển để “sơ chế” hàng hóa trước khi xuất khẩu sang Mỹ nhằm lẩn tránh thuế.

Điều này không chỉ đẩy các doanh nghiệp sản xuất Việt Nam đến chỗ khó khăn hay phá sản, mà còn tiềm ẩn nguy cơ hàng Việt Nam bị áp thuế trừng phạt với mức cao từ các quốc gia nhập khẩu trong đó có Mỹ và các nước châu Âu,…

Theo Luật sư Trương Thanh Đức, nếu dịch bệnh kéo dài thì khả năng “rơi rụng” hoặc bị thâu tóm của doanh nghiệp trong nước sẽ là rất cao. Ông Đức dự báo khi dịch Covid-19 đi qua, khả năng giao dịch M&A ở thị trường trong nước sẽ tăng cao đáng kể và đây là cơ hội cho nhiều nhà đầu tư ngoại, trong đó đáng chú ý là nhà đầu tư Trung Quốc.

Thay vì phải đăng ký thành lập một doanh nghiệp mới với nhiều thủ tục, thì thâu tóm một doanh nghiệp có sẵn không chỉ tiết kiệm được thời gian mà còn tận dụng được cơ sở khách hàng, chuỗi cung ứng, nguồn nhân lực đã quen thuộc, thấu hiểu đặc tính thị trường, cũng như các nền tảng cơ sở pháp lý.

Trên thực tế không chỉ ở Việt Nam mà giữa đại dịch Covid-19 này, các nhà đầu tư Trung Quốc cũng đang tăng cường mở rộng thâu tóm doanh nghiệp ở các nước khác trong đó có cả Ấn Độ. Ấn Độ và một số quốc gia khác cũng đã có biện pháp để kiểm soát việc thâu tóm của nhà đầu tư Trung Quốc.

Do đó, giới phân tích cho rằng ở thị trường trong nước cũng cần có chính sách thu hút đầu tư hiệu quả, bổ sung những quy định pháp luật chưa chặt chẽ hoặc còn có khoảng trống chưa quy định để tạo ra hành lang pháp lý hợp lý cho đầu tư và kinh doanh, qua đó, vừa thu hút đầu tư, tạo môi trường kinh doanh thuận lợi, vừa đảm bảo phát triển kinh tế xã hội.

Hùng Lê

 

 

 

Bên trong nhóm bí mật gồm các nhà khoa học và tỷ phú hàng đầu tìm cách giúp nước Mỹ chống lại Covid-19

Bên trong nhóm bí mật gồm các nhà khoa học và tỷ phú hàng đầu tìm cách giúp nước Mỹ chống lại Covid-19

Một nhóm gồm hơn chục các nhà khoa học hàng đầu nước Mỹ và cả các tỷ phú cũng như những ông trùm của một vài ngành cho rằng họ đã tìm ra được câu trả lời cho đại dịch Covid-19, đồng thời họ cũng sẽ trình kế hoạch này lên Nhà Trắng.

Theo Wall Street Journal, đứng đầu nhóm này là 1 nhà đầu tư mạo hiểm 33 tuổi có xuất thân là 1 nhà nghiên cứu vật lý có tên Tom Cahill, người sống xa tầm mắt công chúng trong căn hộ 1 phòng ngủ đi thuê ở gần công viên Fenway ở Boston. Anh chỉ sở hữu 1 bộ vest duy nhất, nhưng có đủ các mối quan hệ để có thể ảnh hưởng lên các quyết định của chính phủ Mỹ trong cuộc chiến chống Covid-19.

Những nhà khoa học và tỷ phú này miêu tả thứ mà họ đang theo đuổi giống như dự án Manhattan hậu phong tỏa (đặt tên theo dự án Manhattan nghiên cứu và phát triển, chế tạo ra những quả bom nguyên tử đầu tiên trong Thế chiến II, chủ yếu do Hoa Kỳ thực hiện với sự giúp đỡ của Anh và Canada). Lần này, các nhà khoa học đang đổ trí tuệ và tiền của vào những ý tưởng không chính thống được lượm lặt từ khắp thế giới.

Tự gọi mình là “Những nhà khoa học ngăn chặn Covid-19”, nhóm này gồm các chuyên gia công nghệ sinh hóa học, 1 chuyên gia về miễn dịch, 1 nhà sinh học thần kinh, 1 chuyên gia về nhịp sinh học,  1 bác sĩ chuyên khoa ung thư, 1 bác sĩ chuyên khoa tiêu hóa, 1 chuyên gia về đại dịch và 1 nhà khoa học hạt nhân. Là một trong số những nhà khoa học thuộc nhóm này, chuyên gia sinh học Michael Rosbash, người đạt giải Nobel năm 2017, tự nhận mình là người “kém cỏi nhất”.

Nhóm này đã trở thành cầu nói cho các công ty dược phẩm tìm kiếm 1 mối kết nối danh tiếng với những người làm chính sách trong chính quyền Trump. Họ cũng làm việc như một ủy ban phi chính thức đánh giá hàng loạt những nghiên cứu về virus corona, bác bỏ những nghiên cứu sai trước khi chúng đến được với các nhà hoạch định chính sách.

Họ đã soạn thảo 1 báo cáo dài 17 trang kêu gọi thực hiện một số biện pháp để ngăn chặn virus. Một trong những ý tưởng là sử dụng thuốc từng điều trị virus Ebola cho bệnh nhân Covid-19, với liều mạnh hơn so với các thử nghiệm trước đây.

Giám đốc Viện Y tế quốc gia Francis Collins từng chia sẻ ông đồng tình với phần lớn các đề xuất được nêu ra trong báo cáo. Báo cáo đã được trình lên Phó Tổng thống Mike Pence, người đứng đầu đội đặc nhiệm chống virus corona của Mỹ.

Quay trở lại với tiến sĩ Cahill, “tài sản” lớn nhất của anh là những quan hệ có được thông qua công ty đầu tư của mình. Đó là những tỷ phú như Peter Thiel, Jim Pallotta và Michael Milken. Nhóm của Cahill cũng thường xuyên tư vấn cho Nick Ayers, trợ tá lâu năm của ông Pence.

Rõ ràng là không ai trong nhóm này lấy tài chính làm động lực chính khi theo đuổi dự án. Họ được thôi thúc bởi cơ hội tăng cường thêm các mối quan hệ của bản thân và hỗ trợ cho cuộc chiến chống virus đang rất căng thẳng ở cả cấp bang và liên bang.

“Chúng tôi có thể thất bại, nhưng nếu thành công, điều đó có thể giúp thay đổi thế giới”, Stuart Schreiber, nhà hóa học đang giảng dạy ở Harvard University và là 1 thành viên của nhóm nói.

Steve Pagliuca, đồng Chủ tịch của Bain Capital và cũng là 1 trong những nhà đầu tư của Cahill, đã giúp chuyển bản báo cáo đến CEO David Solomon của Goldman Sachs, sau đó ông Solomon lại chuyển tới Bộ trưởng Tài chính  Steven Mnuchin.

Bùng dịch

2 năm trước, Cahill – khi đó đang làm nghiên cứu sinh tiến sĩ tại Duke University, đã triển khai nghiên cứu về những bệnh có gene hiếm gặp. Anh nghĩ rằng mình sẽ tiếp tục theo đuổi đề tài này sau khi hoàn thành luận văn. Tuy nhiên, thay vào đó Cahill lại liên lạc với 1 người bạn và vào làm tại công ty của bố anh ta, quỹ đầu tư Raptor Group. Anh đặc biệt thích đầu tư vào những công ty trong mảng khoa học đời sống, vì có thể tạo ra ảnh hưởng lớn hơn bằng cách tìm kiếm những nhà khoa học triển vọng và giúp họ giải quyết các vấn đề cả về khoa học và tài chính.

Một thời gian sau, Cahill tự lập ra quỹ đầu tư của riêng mình, Newpath Partners, với 125 triệu USD huy động được từ 1 nhóm nhỏ các nhà đầu tư giàu có, trong đó có Peter Thiel. Họ bị thu hút bởi cách tiếp cận mới mẻ của Cahill.

Đầu tháng 3, khi số ca tử vong do Covid-19 tăng lên, anh cảm thấy khá thất vọng với thực trạng nghiên cứu virus. Các nhà đầu tư cũng liên tục hỏi về virus, do đó anh đã tổ chức 1 cuộc họp trực tuyến để chia sẻ một vài ý tưởng về cách đẩy nhanh phát triển thuốc đối phó với virus corona chủng mới. Cahill dự tính sẽ có khoảng 20 người tham dự. Nhưng kết quả thành công mỹ mãn khi anh kết nối được với rất nhiều ông lớn, thậm chí nhà đầu tư Milken nói rằng “suốt 50 năm tham gia nghiên cứu về y học, tôi chưa từng thấy sự hợp tác nào lớn đến vậy”.

Trong giai đoạn đầu, họ tập hợp hàng trăm nghiên cứu khoa học về Covid-19 từ khắp nơi trên thế giới, phân loại thành những ý tưởng có triển vọng và ý tưởng tồi. Mỗi thành viên đọc tới khoảng 20 nghiên cứu mỗi ngày, tức tốc độ gấp khoảng 10 lần so với công việc hàng ngày. Họ liên tục tranh luận qua các cuộc họp trực tuyến và cả điện thoại, tin nhắn. Một số ý tưởng được nhắc đến nhiều như sử dụng thuốc Hydroxychloroquine hay test kháng thể để cho phép người nhiễm bệnh đi làm trở lại đều bị bác bỏ ngay lập tức.

Khuyến nghị đầu tiên của nhóm là cần mở rộng phạm vi hoạt động của chính quyền liên bang. Ví dụ, mua thuốc vẫn chưa được chứng minh là 1 cách hiệu quả để khuyến khích các công ty dược tăng tốc sản xuất vì họ vẫn lo ngại sẽ thua lỗ nếu thuốc đó thất bại. Một kiến nghị khác là giảm thời gian review thuốc mới từ 9 tháng hay 1 năm xuống chỉ còn 1 tuần.

Công việc tiếp theo là đưa được những kiến nghị tới đúng người trong chính quyền Trump. Cahill nhờ tới 1 tỷ phú khác: Brian Sheth, đồng sáng lập của quỹ đầu tư vốn cổ phần tư nhân Vista Equity Partners. Nhân vật này đã giới thiệu nhóm của Cahill với Thomas Hicks Jr., 1 doanh nhân ở Dallas và là đồng chủ tịch Ủy ban Cộng hòa toàn quốc (RNC). Mối quan hệ này giúp kết nối nhóm các nhà khoa học tự do với 1 thành viên quyền lực của đảng Cộng hòa thường đi bắn chim với con trai Tổng thống Trump.

Mối lo ngại lớn nhất của các nhà khoa học chính là Cục quản lý dược phẩm Hoa Kỳ (FDA). Họ xác định các thuốc kháng thể đơn dòng là phương pháp điều trị có nhiều hứa hẹn nhất, nhưng để có thể sản xuất đủ số lượng, 1 công ty dược như Regeneron Pharmaceuticals sẽ phải chuyển 1 phần hoạt động sản xuất sang Ireland. Luật của FDA quy định quá trình phê duyệt phải mất vài tháng.

Nhưng cuộc gọi tới FDA mang lại sự thất vọng khi những quan chức của FDA nói rằng dịch bệnh đã được kiểm soát. Sau vài nỗ lực, cuối cùng giấy phép đã được cấp ngay lập tức.

Ở thời điểm này, ưu tiên của nhóm là triển khai giai đoạn 4: tái mở cửa nước Mỹ. Các ý tưởng bao gồm thực hiện xét nghiệm nước bọt và xét nghiệm vào cuối ngày để có thể có kết quả ngay buổi sáng hôm sau. Họ cũng đề xuất toàn dân sử dụng 1 ứng dụng smartphone để xác nhận không mắc phải bất kỳ triệu chứng nào trong số 14 triệu chứng.

“Chúng tôi cần đến toàn bộ đất nước – chính phủ, doanh nghiệp và giới khoa học – đoàn kết để chống lại dịch bệnh”, Cahill nói.

Theo Nhịp sống kinh tế