kHOA HỌC – ĐỜI SỐNG

Điều gì sẽ xảy ra với cơ thể bạn trong năm 2015?

Trong suốt 365 ngày của năm 2015, cơ thể của mỗi chúng ta sẽ hoạt động không ngừng nghỉ, tạo ra một khối lượng “thành phẩm” khổng lồ.

cơ thể, năm 2015, bài tiết, chớp mắt, cơ thể

Dựa vào kết quả các nghiên cứu đã được tăng trải trên website và tạp chí khoa học, trang World Science Festival đã tạo ra một bức đồ họa tổng kết những “thành tựu” mà cơ thể của chúng ta dự kiến sẽ đạt được sau một năm lao động vất vả.

Theo tổng kết, tính trung bình, trong cả năm 2015, một người có thể bài tiết tới 135 gallon (tương đương 511 lít) nước tiểu, đủ để đổ đầy 2 bồn tắm. Và đây không phải là “sản phẩm” chất lỏng duy nhất của cơ thể người. Cơ thể của mỗi chúng ta dự kiến sẽ sản sinh 91 gallon (khoảng 344,5 lít) nước bọt, tức là cần tới 230 chai rượu sâm banh cỡ lớn, loại 1,5 lít mới chứa hết.

Các bộ phận trong cơ thể cũng phải đảm đương khối lượng công việc khổng lồ. Chẳng hạn như, trái tim của chúng ta sẽ đập khoảng 25 triệu lần và đôi mắt sẽ chớp nháy tới 5.606.400 lần.

Gần 18 – 25 nghìn tỉ tế bào cơ thể sẽ bị đào thải do quá trình tự chết theo chu trình (apopotosis). Một phần trong số này sẽ là các tế bào da, nên cơ thể tổng cộng sẽ bong tróc hơn 3,6kg da trong 365 ngày.

Các sợi tóc sẽ phát triển thêm khoảng 15cm, trong khi các móng tay sẽ mọc dài thêm từ 2,5 – 4cm. Ngoài những thay đổi thường được chờ đón như thế này, cơ thể có thể gây bất tiện cho chủ nhân khi đánh rắm tới 5.475 lần trong cả năm.

Dù là mệt mỏi, buồn chán hay cả hai, hầu hết chúng ta sẽ ngáp tới 1.825 lần/năm và ngủ trung bình khoảng 2.920 tiếng đồng hồ.

Máu sẽ lưu thông tổng cộng 7,05 triệu km khắp cơ thể, tương đương việc di chuyển quanh đường xích đạo Trái đất 176 lần hoặc từ Australia tới Nam cực 50 lần.

Tuấn Anh(theo Daily Mail, WSF)

————————————————–

Viêm gan Siêu vi C, chữa khỏi 99%

 Đó là một trong những thành tựu khoa học ấn tượng trong năm 2014. Mỗi năm, ước tính có khoảng 1,8 triệu nghiên cứu y học được công bố trên 28.000 tạp chí chuyên ngành. Tuy nhiên, những nghiên cứu được công nhận là “đột phá” là rất hiếm hoi. Những thành tựu này có thể chưa được ứng dụng ngay hôm nay, nhưng rất có thể tương lai cần chúng. Bởi vậy, những phát hiện này có khả nang tác động trên các lĩnh vực khoa học, y tế và thậm chí là cuộc sống sau này của bạn

Viêm gan Siêu vi C, chữa khỏi 99%

Xét nghiệm ung thư ruột kết tại nhà

Vào tháng 8-2014, Cục quản lý Thực phẩm và Dược phẩm (FDA) đã phê duyệt thử nghiệm xét nghiệm sàng lọc không xâm lấn (noninvasive DNA-screening test) nhằm xác định ung thư ruột kết. Bạn hoàn toàn có thể tự thực hiện tại nhà riêng của mình. Các xét nghiệm không những xác định được số lượng hồng cầu, mà còn có thể nhận ra các đột biến ADN: Một dấu hiệu của ung thư hoặc tiền ung thư. Đây được gọi là nghiên cứu mang tính đột phá bởi vì phát hiện sớm làm tăng khả năng đánh bại ung thư.

Phát hiện ung thư với một xét nghiệm đơn giản

Một nghiên cứu mới đến từ Đại học Bradford (Anh) đã cho ra đời xét nghiệm chẩn đoán ung thư đơn giản. Các nhà khoa học đã phát minh ra một xét nghiệm máu đơn giản để phân tích tế bào máu trắng bị hư hại sau khi tiếp xúc với ánh sáng cực tím. Các mô hình hư hại cho thấy sự khác biệt giữa những người ung thư, tiền ung thư và bình thường.

Bạn có thể tự thực hiện xét nghiệm ung thư ruột kết tại nhà riêng của mình.

Đánh bại Viêm gan C

Viêm gan C là bệnh truyền nhiễm do vi-rút, có thể dẫn đến những vấn đề nghiêm trọng như xơ gan hoặc thậm chí là ung thư gan. Từ lâu, căn bệnh này không có vắc-xin để phòng ngừa. Cho đến gần đây, thuốc Harvoni mới được giới thiệu. Thuốc cũng tự hào có tỷ lệ thành công cao lên đến 99%. Nhược điểm duy nhất là chi phí thuốc này còn khá đắt đỏ.

Nhãn mác phát hiện thực phẩm hỏng

Các nhà nghiên cứu tại Đại học Alberta (Canada) đang phát triển một nhãn mác thông minh, cho phép người dùng biết thịt đã hư hỏng. Nhãn này sẽ tự thay dổi màu sắc khi có sự hiện diện của vi khuẩn gây bệnh như E.coli, salmonella và listeria.

Cánh tay giả được điều khiển bởi não

Cánh tay giả này được đặt tên là Luke, nó là cánh tay giả đầu tiên có thể thực hiện được nhiều chuyển động phức tạp thông qua các tín hiệu điện từ não, cho người đeo nó cảm giác tự nhiên hơn.

Cánh tay giả thực hiện được nhiều chuyển động phức tạp

Cánh tay giả thực hiện được nhiều chuyển động phức tạp

Hy vọng cho người tiểu đường loại 1

Các nhà nghiên cứu thuộc Đại học Harvard (Mỹ) đã phát triển thành công các tế bào sản xuất insulin trong môi trường nằm ngoài tế bào gốc. Sau đó, các nhà khoa học đã cấy ghép những tế bào này vào chuột tiểu đường. Kết quả khả quan khi những con chuột này có thể kiểm soát tốt lượng đường trong máu trong nhiều tháng sau đó.

Công nghệ “in 3D” cơ quan nội tạng con người

Các máy in 3D có triển vọng sản xuất các tế bào, cơ quan với số lượng lớn, được xem là một giải pháp tương lai nhằm giải quyết vấn đề thiếu hụt cơ quan nội tạng cấy ghép. Các nhà khoa học có thể “in” mô con người, nhưng nó lại không có khả năng tồn tại một mình, bởi vì chúng cần các mạch máu và dưỡng chất.

Nhưng mới đây, các nhà khoa học Harvard (Mỹ) đã có bước tiến lớn khi có thể “in” 3D các mạch máu nhằm nuôi dưỡng tế bào. Với kỹ thuật này, việc đưa các cơ quan nội tạng được tạo ra bằng cách “in” 3D vào thực tế là không xa.

V.Nữ (Theo Men’s Health)

“Chân Dung Quyền Lực”, cuộc chiến trên mạng không có ý nghĩa thực tế

Vào lúc Hội nghị Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam lần thứ VI khoá 11 (HN TW6 ĐCSVN) sắp diễn ra, tờ “Quan Làm Báo” xuất hiện (khoảng tháng 5/2012), đã thu hút sự quan tâm rất lớn của bạn đọc trong, ngoài nước và của báo chí nước ngoài.

Tính đến 10 tháng 9 năm 2012 đã có hơn 37 luợt triệu người truy cập, được Alexa Traffic Ranks xếp hạng 82 tại Việt Nam.

“Quan Làm báo” chĩa mũi nhọn vào các âm mưu lũng đoạn và nạn tham nhũng liên quan tới Nguyễn Tấn Dũng và phe nhóm lợi ích của ông ta. Đặc biệt, trong lĩnh vực tài chính-ngân hàng, tờ báo đặt ra những nghi ngờ về mối quan hệ thân hữu giữa giới đầu sỏ ngân hàng với gia đình Nguyễn Tấn Dũng.

Trong văn bản số 7169/VPCP ngày 12/9/2012 của Văn phòng Chính phủ CSVN, và tiếp theo, trên truyền hình HTV và trên nhiều tờ báo lề đảng, tờ  “Quan Làm Báo” bị nêu đích danh.

Bằng văn bản trên, ông Nguyễn Tấn Dũng đã chỉ thị cho Bộ Công an và các ngành liên quan “xử lý” những trang trang mạng “phản động” bôi xấu, xuyên tạc chính sách của Đảng và Nhà nước. Trong một thời gian ngắn “Quan Làm Báo” đã bị đánh sụp, còn người trong nước gặp khó khăn truy cập vào trang này.

Lúc bấy giờ khi vào địa chỉ “http://www.quanlambao.info” hiện ra dòng chữ:

“Yêu cầu bà Đặng Thị Hoàng Yến dừng ngay các hành vi bôi nhọ, bịa đặt, vu khống nhằm đẩy đất nước Việt Nam vào nguy cơ nội chiến một lần nữa. Những hành động của bà vi phạm nghiêm trọng luật pháp quốc tế, trong đó có luật pháp Hoa Kỳ, nơi bà đang tị nạn”.

Tuy nhiên, cuộc tấn công khá toàn diện của “Quan Làm Báo” vào ông Nguyễn Tấn Dũng và phe cánh đã không đạt kết quả như sự mong chờ của dư luận. Từ Nguyễn Tấn Dũng, đến tướng Công an Nguyễn Văn Hưởng, cố vấn của ông Dũng, hay Nguyễn Văn Bình, Thống đốc ngân hàng, v.v… chẳng ai bị trầy da tróc vảy gì.

Với lý thuyết “đánh chuột không để vỡ bình”, “để giữ gìn uy tín, hình ảnh thiêng liêng của Đảng”, “kiên quyết bảo vệ Đảng, bảo vệ chế độ”, Ban Chấp hành Trung ương ĐCSVN đã bỏ phiếu “quyết định không kỷ luật Bộ Chính Trị và một đồng chí trong Bộ Chính Trị”. “Một đồng chí trong Bộ Chính Trị” ở đây có biệt danh “X”, mà ai cũng biết chính là Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng.

Đạt con số khoảng 15-16 triệu luợt nguời vào đọc trong vòng một tháng (kể từ giữa tháng 12 năm 2014) là một con số kỷ lục của trang “Chân Dung Quyền lực”.

Cũng theo Alexa Traffic Ranks, “Chân Dung Quyền Lực” vào giữa tháng 01 năm 2015 đứng vị trí 273 trong không gian điện tử ở Việt Nam, đến cuối tháng 01 xuống 296, nhưng vẫn là thứ hạng rất cao.

“Chân Dung Quyền Lực” ra đời trong bối cảnh trước và sau Hội nghị 10 của ĐCSVN vào đầu năm 2015, vào lúc mà ông Nguyễn Tấn Dũng đã khôi phục và củng cố được vị trí của mình kể từ sau Hội nghị Trung ương 7.

Giữa tháng 01 năm 2015, “Chân Dung Quyền Lực” tiết lộ kết qủa cuộc bỏ phiếu tín nhiệm các thành viên Bộ Chính Trị và Ban Bí thư trong Hội nghị Trung ương 10 với vị trí đầu bảng về mức tín nhiệm cao của Nguyễn Tấn Dũng.

“Chân Dung Quyền Lực” khen ngợi Nguyễn Tấn Dũng và dường như muốn dọn đường dư luận cho tham vọng thâu tóm quyền lực tại Đại hội đảng lần thứ 12 diễn ra vào đầu năm 2016.

Đặt câu hỏi phải chăng “Chân Dung Quyền lục” nằm trong phe nhóm lợi ích của Nguyễn Tấn Dũng? Và mặc dù có ý kiến phải ngăn chặn, điều tra truy tố, nhưng không thấy một hành động nào thích ứng từ phía Chính phủ, khác hẳn như với “Quan Lam Báo”?

Hôm 23 tháng 01, ông Phạm Quý Thọ từ Bộ Kế hoạch và Đầu tư nói với BBC Việt ngữ:

“Tôi cho rằng người ta vẫn cứ im lặng để người ta hiểu như rằng đây cũng coi nó như một bức thư nặc danh vậy.

“Và người ta lờ đi, và trong cái lờ đi như thế này thì chắc chắn người ta quan tâm, người ta đọc thì sẽ có lợi cho một số người và cũng lại không có lợi cho một số người khác về mặt vận động hoặc đặc biệt là về nhân sự trước Đại hội 12 này.”

Nhận định ra sao về ảnh hưởng của “Chân Dung Quyền Lực” trong cuộc chơi này? Theo tôi, không nhiều.

Ngoài việc cung cấp thông tin về bệnh tật của ông Nguyễn Bá Thanh, Trưởng Ban Nội chính, về sự tham nhũng, tài sản từ tham nhũng của một số nhân vật cao cấp như Phùng Bá Thanh, Nguyễn Xuân Phúc, Nguyễn Hoà Bình, những người có thể là rào cản trên buớc đường vươn tới danh vọng cao nhất của Nguyễn Tấn Dũng, chúng ta không thấy gì to tát hơn.

Người dân có thể vui thích đón nhận những thông tin này được xem như là “thâm cung bí sử” của triều đại Hà Nội, nhưng thực tế ai ai cũng biết rằng, cả bộ máy công quyền là hang ổ của tham nhũng. Không chừa một ai. Dân chúng đủ thông minh để nhận thấy rõ mục đich của cuộc chơi thiên lệch này.

Việc phát quang dọn đường cũng không mấy suôn sẻ. Có nhiều ý kiến về Nguyễn Tấn Dũng gây tranh cãi trên mạng xã hội.

Không ít người nghĩ rằng nếu quyền lực tập trung vào Nguyễn Tấn Dũng, một người có tư tưởng cải cách, dân chủ, thân thiện với Mỹ, thì đất nước sẽ có cơ hội thay đổi. Trong các lãnh đạo Việt Nam hiện nay không tìm ra khuôn mặt nào hơn Nguyễn Tấn Dũng.

Nhưng cũng có những người cho đấy là nhận thức sai lầm, ngây thơ về chính trị, xuất phát từ bối cảnh bí bách, không tìm thấy lối thoát nào ra khỏi ách độc tài của ĐCSVVN hiện nay.

Ông Nguyễn Tấn Dũng là một người không có học thức, và chắc chắn không phải là nguời có tư tưởng cải cách, dân chủ. Ông ta ã ký các nghị quyết đàn áp nhân quyền, phản dân chủ, bóp nghẹt báo chí tự do. Ông ta đã thực hiện các chính sách đưa nền kinh tế VIêt Nam phụ thuộc nặng nề vào Trung Quốc. Ông ta cũng là nguời hám danh lợi lâu dài, kiến thiết và đặt hai con trai vào các chức vụ công quyền và tạo điều kiện cho con gái trong việc thâu tóm ngân hàng.

Mặc dù trên các phương tiện truyền thông đại chúng người ta vẫn không ngừng tuyên truyền ghét Mỹ, cảnh giác với “thế lực thù địch” Mỹ, quan hệ của Việt Nam với Mỹ dường như bắt buộc, vì Mỹ là thị trường kinh tế và tín dụng cực kỳ quan trọng.

Quan hệ với Mỹ nằm trong chiến lược “vừa hợp tác vừa đấu tranh” với Trung Quốc như ông Nguyễn Tấn Dũng đã tùng tuyên bố. Chơi với Trung Quốc nhằm bảo vệ ý thức hệ xã hội chủ nghĩa, kiếm lợi ích kinh tế nhưng mặt khác không muốn Trung Quốc đè đầu, cuỡi cổ. Có thể mô tả Việt Nam Cộng sản trong hình ảnh của một ả điếm, đồng ý làm tình cùng thoả mãn với Trung Quốc, nhưng không muốn Trung Quốc sử dụng bạo lực cưỡng hiếp. Mỹ là yếu tố có thể ngăn chặn việc đó xảy ra.

Mặt khác, cấu trúc tổ chức hiện nay của ĐCSVN còn rất mạnh. Trong Đại hội 12 sẽ tăng từ gần 200 lên 290 Uỷ viên Trung ương và 22 Uỷ viên Bộ Chính Trị, vẫn là bộ não của trung tâm quyền lực.

Dù có thể giữ chức Tổng Bí Thư, thậm chí kiêm Chủ tịch nước và nắm sân sau công an-quân đội, Nguyễn Tấn Dũng cũng khó có thể khuynh loát hoàn toàn sự lãnh đạo của ĐCSVN. Vào thời điểm hiện nay, chưa có điều kiện chuyển từ cơ cấu “Vua Tập Thể”- độc tài toàn trị qua cơ cấu độc tài cá nhân, như Vladimir Putin ở nước Nga, là tổng thống thông qua bầu cử tự do. Nhưng ông Nguyễn Tấn Dũng có thể có những quyết định mạnh và thuận lợi hơn cho phe nhóm và gia đình mình.

Qua “chân Dung Quyền Lực”, chúng ta thấy một phần của cuộc đấu đá sau hội trường. Những kẻ tham vọng đi săn lùng những bàn tay nhúng chàm để làm con tin, dí súng vào mạng sườn nhau. Nhưng chỉ đến mức ấy. Không bóp cò!

“Còn đảng còn mình” là nguyên tắc mà bất cứ kẻ nào nằm quyền lực cũng sẽ gìn giữ, bảo vệ. Nguyễn Tấn Dũng càng hiểu hơn ai hết.

Cuộc đấu đá sẽ kết thúc bằng thoả hiệp. Bởi vì trong suốt 85 năm tồn tại kể từ năm 1930, thời nào ĐCSSV cũng có chuyện tranh giành ảnh hưởng giữa những người lãnh đạo cao nhất và bao giờ cũng như thế. Nguyên lý “trường tồn” của họ dựa vào nền tảng này.

Có làm sôi động, đình đám một thời gian “Chân Dung Quyền Lực” cuối cùng cũng chỉ là cuộc đấu đá trên mạng, không mang ý nghĩa thực tế nào, rồi cũng sẽ đi theo số phận của “Quan Làm Báo”.

© Lê Diễn Đức – RFA

Ba kịch bản cho tương lai Việt Nam

Đặng Xương Hùng
« Có những thời điểm mà lịch sử chạy nhanh hơn bình thường. Tôi thậm chí dám khẳng định rằng có khả năng Việt Nam bước vào giai đoạn chính trị có tính quyết định nhất kể từ sau 1975 ». Đây là nhận định khá lý thú, đáng được quan tâm của Giáo sư Jonathan London, trường Đại học Hồng Công.
Tuy nhiên, tương lai Việt Nam sẽ đi về đâu, vẫn còn là câu hỏi rất khó với bất cứ ai quan tâm, lo lắng cho đất nước này. Nó khó như giải một phương trình gồm nhiều ẩn số. Trong đó, ẩn số quan trọng nhất, khó phán đoán nhất là các tính toán và cân nhắc của giới lãnh đạo đảng và nhà nước Việt Nam hiện nay.
Điều đó khẳng định rằng tương lai của đất nước phụ thuộc rất nhiều vào quyết định của giới lãnh đạo. Cơ hội đã đến, mọi cánh cửa đã mở. Tiếp tục lối mòn xưa hay chuyển hướng đưa đất nước vào con đường phát triển theo văn minh của nhân loại.
Dựa trên sự phán đoán các tính toán và cân nhắc của giới lãnh đạo, có thể phác thảo ra ba kịch bản chính cho tương lai Việt Nam, như sau:
1. Trò chơi cân bằng trong quan hệ với Mỹ và Trung Quốc tiếp tục được áp dụng.
Đây là kịch bản dễ xẩy ra nhất. Nó dựa trên sự suy luận rằng giữ chế độ là nhu cầu lớn nhất của giới lãnh đạo Việt Nam hiện nay.
Theo kịch bản này, quan hệ Việt – Trung không còn ở mức « 4 tốt, 16 chữ vàng » nữa, nhưng vẫn giữ ở mức « hai bên cùng có lợi ». Lãnh đạo Việt Nam không đặt vấn để thoát hẳn ra khỏi sự lệ thuộc vào Trung Quốc mà lợi dụng mối quan hệ này để củng cố chế độ. Đổi lại Trung Quốc không có thêm sự khiêu khích lộ liễu nào nữa ngoài Biển Đông, hoặc nếu có cũng dựa trên những thỏa thuận ngầm với lãnh đạo Việt Nam và được hai bên giữ kín. Trung Quốc không «làm xấu mặt» Việt Nam thêm nữa, để đổi lấy việc làm ngơ trước các kế hoạch xác định chủ quyền ở những khu vực Trung Quốc đã chiếm. Đợi một thời gian im ắng, Trung Quốc lại tiếp tục xây phi trường và căn cứ quân sự ở Gạc Ma, xây các ngọn hải đăng tại quần đảo Hoàng Sa.
Hai bên Việt-Trung tiếp tục chủ trương « gác tranh chấp, cùng khai thác ». Việt Nam dựa vào ưu thế của Trung Quốc để gỡ gạc những lợi ích tối đa nhất, trong hành xử với các nước láng giềng tranh chấp. Hai bên tiếp tục giữ tuyên bố « các tranh chấp được giải quyết thông qua các cuộc đàm phán song phương giữ các bên liên quan trực tiếp ». Đề án kiện Trung Quốc ra tòa án trọng tài quốc tế được cất kỹ trong ngăn kéo.
Trong khi đó, những bước xích lại gần nhau giữa Mỹ và Việt Nam chỉ giữ ở mức « đủ để cân bằng với Trung Quốc ». Mỹ được đáp ứng để thỏa mãn là Trung Quốc không hung hăng thêm nữa. Tình hình « nguyên trạng » như trước giàn khoan được cam kết giữ, đủ để hài lòng cả ba bên Mỹ, Trung, Việt. Cả Mỹ và Trung Quốc đều ngầm hiểu « mi không đụng đến lợi ích của ta, thì ta không đụng đến lợi ích của mi » như phương châm đã hình thành từ thời Thượng Hải 1972.
Một số lĩnh vực trong quan hệ Mỹ-Việt có thể tiến bộ nhất định. Nhưng không đạt đến mức Mỹ mong đợi, do Việt Nam không đáp ứng được đầy đủ những điều kiện mà phía Mỹ đưa ra. Những tiến bộ được giữ ở mức đủ để Mỹ đừng buông tay. Nhịp điệu « bắt thả » rất nhịp nhàng để đổi lấy việc thực hiện cam kết của Mỹ.
Những tiến bộ về dân chủ và nhân quyền, nếu có thì chỉ là hình thức bề ngoài. Tư tưởng đi theo Mỹ là mất đảng, là mắc mưu « diễn biến hòa bình » ít nhiều vẫn đang còn tồn tại trong giới lãnh đạo Việt Nam hiện nay. Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã vừa tuyên bố tại Bộ Công an: « dứt khoát không để nhen nhóm hình thành tổ chức chống đối phá hoại đất nước ». Tuyên bố này đi ngược phát biểu dân chủ đầu năm, đã được Ngài John Mc Cain « biểu dương » trong chuyến thăm vừa rồi tại Việt Nam.
Kịch bản này có thể mô tả một cách sơ lược là: ve vãn Mỹ, để không bị o ép mạnh trong quan hệ với Trung Quốc như trước đây, làm lắng dịu tình hình căng thẳng do dàn khoan gây ra. Được giới lãnh đạo Việt Nam vẫn luôn tự hào như là một « đường lối mềm dẻo, khôn khéo ». Kịch bản này có thể xẩy ra từ nay đến Đại hội đảng XII, có thể kéo dài được thêm một vài năm sau đó, trước khi dẫn đến thất bại, đổ vỡ.
2. « Đường lối mềm dẻo, khôn khéo » bị thất bại.
Việt Nam bị kẹt trong xung đột về chủ trương của Mỹ và Trung Quốc. Quan hệ Việt-Trung dần trở nên căng thẳng. Quan hệ Việt-Mỹ được thúc đẩy nhưng không đủ để Mỹ can dự trực tiếp. Có khả năng đụng độ trên Biển Đông, trong đó Việt Nam được hậu thuẫn bởi vũ khí của Mỹ.
Kịch bản này khả năng ít nhưng vẫn có thể xảy ra. Nó dựa trên suy luận là một nước nhỏ như Việt Nam hiện nay không đủ tài và lực để cùng lúc lèo lái hai cường quốc hòng trục lợi cho riêng mình
Kịch bản này là hậu quả chính sách « mềm dẻo, khôn khéo », trong khi Mỹ và Trung Quốc đều có tính toán riêng của mình.
Với Trung Quốc, sự kiện đưa giàn khoan vào vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam là một phần của kế hoạch của Trung Quốc vươn ra biển khơi, độc chiếm Biển Đông, hợp pháp hóa đường lưỡi bò và kiểm soát các đường hàng hải huyết mạch.
Trước đó, Trung Quốc đã âm thầm, lặng lẽ, xây dựng các công trình như sân bay, đảo nhân tạo, đặt căn cứ quân sự ở Trường Sa. Trên đất liền, xây dựng các đặc khu kinh tế Vũng Áng – Hà tĩnh, dự án Bô xít Tân Rai và Nhân Cơ – Đắc Nông. Từ đó, hình thành tam giác với đảo Hải Nam và đảo Tam Sa (Hoàng Sa), chia cắt và dễ dàng khống chế Việt Nam khi tình huống xảy ra.
Những hành động mới đây của Việt Nam trong quan hệ với Mỹ làm Trung Quốc rất nóng mắt. Họ tiếp tục tiến hành đồng loạt các biện pháp vừa hăm dọa, cưỡng ép và bắt chẹt đối với Việt Nam. Họ không muốn Việt Nam ngã quá nhiều với Mỹ để ngăn cản chủ trương trên của họ.
Thời gian tới, họ tiếp tục gây sức ép lên giới lãnh đạo để Việt Nam tiếp tục trấn áp các hoạt động chống Trung Quốc, gây rối làm bất ổn cả về kinh tế lẫn xã hội ở Việt Nam, làm các nhà đầu tư nước ngoài không dám tiếp tục đầu tư, dùng các biện pháp về tài chính và thương mại để khống chế Việt Nam chặt chẽ hơn.
Với Mỹ, các chuyến đi liên tiếp vừa rồi đến Việt Nam của Thượng nghị sĩ John Mc Cain và của Tướng George Martin Dempsey chứng tỏ Mỹ đã cảm thấy quá muộn trong những biện pháp ngăn chặn sự trỗi dậy hung hăng của Trung Quốc. Việc các quan chức Mỹ có những phát biểu đầy « khích lệ » cho quan hệ Mỹ- Việt chứng tỏ Mỹ thật sự mong muốn có hậu thuẫn cho Việt Nam là mắt xích yếu nhất, nhưng đồng thời cũng là đối tượng chống lại Trung Quốc hiệu quả nhất, nếu được tăng cường sức mạnh. Một quan chức ngoại giao cấp cao của Mỹ cho biết một trong những yếu tố « thú vị » trong quan hệ Mỹ- Việt là « tâm lý chống Trung Quốc sâu sắc » ở Việt Nam.
Người Mỹ có thể hào phóng nhưng rất thực dụng. Một mặt, họ ra sức ca ngợi và cổ vũ cho một « đối tác chiến lược » trong tương lai của quan hệ Mỹ-Việt, với những cam kết kế hoạch giúp đỡ khá rõ ràng. Nhưng mặt khác họ không quên đưa ra những điều kiện ràng buộc và giới hạn để thực hiện theo một tiến trình nhất định. Hầu như người Mỹ đã rút ra bài học « No more Vietnam » của cố Tổng thống Richard Nixon. Họ có thể tiêu tốn tiền bạc và vũ khí trong tình huống này, nhưng để đổi lại họ có thể « dùng cộng sản chống lại cộng sản ở Biển Đông ».
Kịch bản hai xẩy ra khi Việt Nam bị nằm ở thế, trên thì bị Trung Quốc o ép không thoát ra khỏi được vòng kiểm tỏa, ở dưới thì bị Mỹ thúc ép « có hành động thêm nữa về dân chủ và nhân quyền ». Kịch bản này có thể đi kèm với tình trạng giới lãnh đạo Việt Nam bị chia rẽ một cách sâu sắc bởi hai phe cải cách và bảo thủ, nhưng không bên nào giành thắng thế.
3. Lãnh đạo Việt Nam buộc phải thay đổi với một kịch bản tương tự như đã diễn ra ở Miến Điện.
Ít có khả năng giới lãnh đạo Việt Nam tự nguyện thay đổi. Kịch bản này có thể xảy ra khi kịch bản đầu thất bại hoặc do một tác động bên ngoài như: sự nổi dậy của nhân dân, vỡ nợ hoặc sụp đổ về kinh tế, một biện pháp trừng phạt của các nước lớn (thí dụ như dự luật chế tài về nhân quyền Ed Royce HR4254).
Đây là kịch bản duy nhất có lợi cho nhân dân và dân tộc Việt Nam.
Kịch bản này cũng dựa trên suy luận rằng, có một nhân vật hoặc một nhóm lãnh đạo, có tư tưởng cải cách, tập hợp đủ lực lượng tạo ra một diễn biến như đã từng xảy ra ở Liên Xô và Đông Âu
Tóm lại, phán đoán các kịch bản cho tương lai Việt Nam hầu tìm ra được mấu chốt quan trọng nhằm đẩy nhanh quá trình thay đổi, mau chóng đến với đất nước Việt Nam.
Là nhà lãnh đạo thì nhận cho mình trọng trách cao nhất đối với vận mệnh đất nước. Phải có đủ lòng dũng cảm và thành tâm chính trị, lãnh đạo quốc gia phải thực sự vì lợi ích của dân tộc, của đất nước, chứ không thể vì lợi ích của một đảng, một phe nhóm hoặc chỉ vì lợi ích cá nhân.
Là con dân Việt Nam, thì việc đòi hỏi để có được một cuộc sống tự do, ấm no, hạnh phúc trong một quốc gia thịnh vượng, không thể chỉ còn là một lời thỉnh cầu mà phải ý thức tự đứng lên giành lấy nó. Xây dựng một xã hội dân sự mà trong đó mọi công dân Việt Nam quan tâm đến các tổ chức lãnh đạo đang điều hành đất đất nước, hiểu được cơ chế mà nó đang hoạt động, nắm được những biện pháp, chính sách mà các cơ quan này đang tiến hành. Tương lai, vận mệnh của mình nằm trong đó.
Việt Nam đang có cơ hội tốt để hướng tới một tương lai thực sự độc lập, dân chủ và tự do.
Đặng Xương Hùng.
@Tintuchangngay