Lươm lặt tin 6-1-14

‘Bắt đầu chạy nước rút quyền lực?’

hông điệp của Thủ tướng VN có những điểm độc lập với cơ chế lãnh đạo tập thể, theo nhà quan sát.

Đang diễn ra một cuộc ‘chạy đua nước rút’ giành quyền lực hướng tới Đại hội Đảng Cộng sản Việt Nam năm 2016, thể hiện qua bản thông điệp chính trị đầu năm của Thủ tướng Việt Nam ông Nguyễn Tấn Dũng, theo một nhà phân tích từ trong nước.

Tiến sỹ Phạm Chí Dũng nói với BBC hôm thứ Năm, 02/1/2013:

“Dường như theo cảm nhận của tôi, từ đầu năm 2014 trở đi bắt đầu một cuộc chạy đua nước rút, chuẩn bị cho Đại hội 12 của Đảng Cộng sản năm 2016, và đó là cuộc chạy đua của không chỉ một người, mà là một số người.

“Và mỗi người đều có chính kiến, quan điểm, phương pháp, con đường riêng của mình. Thành thử là có một sự độc lập tương đối, không nhất thiết bất kỳ vấn đề gì cũng phải đưa ra bàn trong tập thể, mặc dù thông điệp nêu ra, cơ sở của thông điệp là Nghị quyết Đảng.”

‘Dấu hiệu cải cách’

Chẳng hạn sẽ cho ban hành các luật về lập hội, luật về biểu tình và đồng thời cũng xác định một vấn đề cực kỳ quan trọng đối với cải cách kinh tế đó là vấn đề xóa độc quyền, ở đây không chỉ bàn về vấn đề giảm độc quyền mà cần thiết phải xóa độc quyền

TS Phạm Chí Dũng

Vẫn theo nhà quan sát này, đã xuất hiện một số chỉ dấu qua thông điệp của Thủ tướng Việt Nam cho thấy Việt Nam sẽ nới rộng một số quyền của công dân và nhân quyền trong bối cảnh tiếp tục đàm phán để có thể gia nhập Hiệp định Đối tác Kinh tế xuyên Thái Bình Dương (TPP) trong năm 2014.

Những cải cách này có thể trải rộng từ ‘xóa độc quyền’ ở khu vực kinh tế nhà nước, làm cho Việt Nam tiến gần hơn tới một ‘nền kinh tế thị trường’ đích thực, cho tới ban hành một số đạo luật cho phép ‘lập hội, biểu tình’ v.v…

“Thông điệp này ghi nhận ít nhất về một số khái niệm mới trong đó có những cụm từ về dân chủ, và có liên quan một số vấn đề cụ thể mà trong thời gian vừa rồi đã có dư luận nhưng chưa thành hình.

“Chẳng hạn sẽ cho ban hành các luật về lập hội, luật về biểu tình và đồng thời cũng xác định một vấn đề cực kỳ quan trọng đối với cải cách kinh tế đó là vấn đề xóa độc quyền, ở đây không chỉ bàn về vấn đề giảm độc quyền mà cần thiết phải xóa độc quyền.”

Tuy nhiên nhà phân tích lưu ý về việc giám sát quá trình nói và làm với những cam kết mà người đứng đầu Chính phủ Việt Nam mới đưa ra, kèm với cảnh báo đối với Thủ tướng và cộng sự:

“Nếu Thủ tướng và Chính phủ không thể chỉ đạo sát sườn, giải quyết được những vấn đề quyền con người của người dân, thì thông điệp của ông sẽ trở thành vô nghĩa và mục đích tạo ra sự ảnh hưởng đối với dân chúng trong các tầng lớp trí thức của ông sẽ không đạt được trong những tháng năm tới,” Tiến sỹ Phạm Chí Dũng nói.

—————————————–

Tài sản của 300 người giàu nhất thế giới tăng mạnh

Bất chấp cuộc khủng hoảng tài chính toàn cầu chưa thực sự kết thúc, tài sản của 300 người giàu nhất thế giới năm 2013 vẫn tăng 524 tỷ USD, nâng tổng giá trị tài sản của họ lên 3.700 tỷ USD.

Đây là kết quả thống kê của hãng tin Bloomberg công bố ngày 2/1.

Các chuyên gia Bloomberg nhận định kinh doanh trong những ngành công nghệ cao là lĩnh vực sinh lợi nhuận nhiều nhất trong năm qua.

Theo đó, nhà sáng lập tập đoàn phần mềm Microsoft Corp Bill Gates lại một lần nữa là người giàu nhất hành tinh năm 2013 với tổng tài sản lên tới 78,5 tỷ USD, tăng 15,8 tỷ USD.

Đứng vị trí thứ hai trên bảng xếp hạng của Bloomberg là ông trùm viễn thông Mexico Carlos Slim với tổng tài sản sở hữu hơn 73 tỷ USD. Năm ngoái không phải là một năm thực sự thành công đối với Carlos Slim khi ông không chỉ phải nhường vị trí quán quân trên bảng xếp hạng những người giàu nhất thế giới cho Bill Gates, mà tài sản còn bị thâm hụt gần 1,4 tỷ USD.

Tỷ phú người Tây Ban Nha Amancio Ortega đứng thứ 3 với tổng tài sản đạt 66,4 tỷ USD. Người sáng lập công ty thương mại Inditex đã kiếm được gần 9 tỷ USD trong năm qua.

Theo bảng xếp hạng của Bloomberg, trong danh sách 300 người giàu nhất thế giới, chỉ có 70 người bị thua lỗ tài chính trong năm 2013./.

———————————————-

Thư cầu xin cứu giúp cho ông nội: Nguyễn Hữu Cầu

Kính gửi:

– Quý các Tổ Chức Nhân Quyền Thế Giới;

– Các quý Ông/ Bà cộng đồng người việt ở trong nước và ở nước ngoài.

Cháu tên là: Trần Phan Yến Nhi; sinhm 1999; Cháu đang học lớp 9 Hiện cháu đang ở ấp An Hòa – xã An Minh Bắc – huyện U Minh Thượng – tỉnh Kiên Giang. Cháu là cháu nội của Ông: Nguyễn Hữu Cầu; sinh năm 1947 hiện đang bị giam ở khu giam riêng K2 – trại giam Z30 Xuân Lộc – Đồng nai.

Cháu tên là Trần Phan Yến Nhi Cùng gia đình cháu, xin cứu giúp cho ông nội, người đã cải tạo và ở tù bước sang năm thứ 38

Cha cháu tên là Trần Ngọc Bích; Cha cháu mang họ Cha dượng vì thế cháu phải mang họ Cha nhưng đích thực cháu là họ Nguyễn.

Cháu Trần Phan Yến Nhi cùng gia đình

Cháu Trần Phan Yến Nhi cùng gia đình

Cháu kính thưa Các quý Tổ Chức Nhân Quyền Thế Giới cùng các Quý Ông/ Bà người Việt đang sinh sống ở trong nước và ở nước ngoài. Năm cháu được 6 tuổi cháu có hỏi Cha cháu là Ông Nội đâu? Cha cháu bảo là Ông Nội con đang bị ở tù, lúc đó cháu thật sự không biết ở tù là gì hết. 8 năm sau cháu khôn lớn và nghe Cha cháu giải thích cháu mới được tường tận được việc Ông của Cháu bị ở tù là như thế nào? Từ lúc cháu được sinh ra tới năm cháu 14 tuổi cháu mới biết được mặt Ông nội cháu, cháu cảm nhận được ở Ông cháu một ánh mắt hiền từ trong ảnh, một gương mặt luôn suy nghĩ như muốn nói một điều gì mà Ông cháu không nói được. Cháu thầm nghĩ Ông cháu là một người tốt như vậy nhưng tại sao Ông cháu lại phải bị ở tù suốt gần 38 năm, cháu không biết ra sao nhưng đối với Ông cháu những năm tháng ở tù đối với của Ông cháu thật là tàn nhẫn và vô nhân đạo.

Cháu nói về việc tàn nhẫn: Là chính tai cháu nghe Ông cháu kể khi cháu được đi thăm Ông lần đầu tiên vào ngày 04/6/2013 Ông nói luôn bị giam riêng không được tiếp xúc với bất cứ ai, bệnh tình rất nhiều, răng còn một chiếc ăn uống rất khó khăn, đau dạ dày hành hạ suốt, thường là ăn cháo, mắt mù một bên, bên còn lại phải nhờ vào cái kính 20 độ mới thấy được mờ mờ, máu không lên được não thường xỉu lên xỉu xuống, nằm nhiều hơn ngồi. Ông mới gửi thư về cho gia đình cháu, giờ Ông lại mang thêm bệnh gút đau đớn hành hạ Ông suốt nhưng chẳng được đi khám và chữa bệnh. Còn Ông nói nếu cho đi khám chỉ là khám giả và tất cả là khám giả cho có khám mà thôi vv..

Cháu nói về việc vô nhân đạo: Cháu nghe Ông cháu kể Ông mang rất nhiều bệnh tật như thế nhưng họ không cho Ông cháu được đi khám và chữa bệnh. Cô và cha cháu thấy sót nên làm đơn xin cho Ông cháu ra chữa bệnh nhưng lần nào đơn Cô và Cha cháu gửi đi cũng đều vào sọt rác!!!

Gia đình cháu đã làm đơn kêu oan cho Ông từ đời Cụ Cố đến đời Cô và cha rồi lại đến đời cháu, đơn đã gửi đi khắp nơi nhưng vẫn một đi không bao giờ có hồi âm. Trong số kêu oan cho Ông cháu có người đã ra đi mãi mãi, còn người ở lại thì mỏi mòn chờ đợi trong tuyệt vọng.

Năm nào cũng vậy, cháu nghe cha cháu nói những ngày lễ, ngày tết là Ông cháu được thả, cháu hết trông ngày 2/9 – 30/4 – rồi lại tết nguyên đán với hy vọng là Ông cháu sẽ được tự do nhưng rồi cứ thế kéo dài, kéo dài mãi từ đời Cha cho đến đời cháu đã lên đến 38 năm = 13870 ngày > hơn 1/3 thế kỉ… thật là kinh khủng.

Ông Nội của cháu: Ông Nguyễn Hữu Cầu

Ông Nguyễn Hữu Cầu, tác giả thi ca Oan khúc người tù Kiên giang

Ông Nguyễn Hữu Cầu, tác giả thi ca Oan khúc người tù Kiên giang

Hôm nay nhân ngày sinh nhật lần thứ 66 của Ông cháu 30/12/1947 – 30/12/2013 còn 1 ngày nữa là Ông cháu bước sang 67 tuổi rồi cả đời Ông gần như ở chốn lao tù. Hôm nay nhân ngày sinh nhật của Ông và cũng là lần sinh nhật đầu tiên. Cháu không có quà gì để tặng cho Ông cháu, nên cháu viết tâm thư này kêu gọi xin được cứu giúp Ông cháu để làm quà tặng quà cho Ông. Bức tâm thư này cháu thành kính đến các quý Tổ Chức Nhân Quyền Thế Giới cùng các Quý Ông/ Bà Cộng đồng người Việt ở trong và ngoài nước. Cháu cầu xin Các Quý Tổ Chức Nhân Quyền Thế Giới cùng các Ông/ Bà ở trong nước và ở nước ngoài lên tiếng để cứu cho Ông của cháu sớm được thoát khỏi cảnh tù đày, sớm thoát được cái cảnh được đối xử tàn nhẫn và vô nhân đạo suốt 38 năm qua như lời Ông cháu kể khi cháu đi thăm Ông. Cháu rất hy vọng và cầu mong cho Ông cháu được về để hoàn lại họ Nguyễn cho cháu và cho gia đình cháu trở về cội nguồn của mình. Nếu không thì Ông cháu không còn hy vọng sống được và về với cháu vì bệnh tật Ông rất nhiều, tuổi đã cao sức đã kiệt Ông cháu sẽ chết ở trong chốn lao tù.

Cuối tâm thư cháu xin kính chúc quý Ông/ Bà ở các Tổ Chức Nhân Quyền Thế Giới cùng các Quý Ông/ Bà cộng đồng người Việt trong nước và ở nước ngoài nhân dịp năm mới An Khang – Thịnh Vượng./.

Cháu chào Quý Ông/ Bà
Cháu
Trần Phan Yến Nhi

Cháu rất mong tin tốt về Ông cháu ở: Quý Tổ Chức Nhân quyền Thế Giới cùng các Quý Ông/ Bà trong nước và ở nước ngoài.
Qua địa chỉ email: demlangthang20071973@gmail.com

Thi Ca Oan Khúc Người Tù Kiên Giang, Tác Phẩm và Tác Giả NHC

Đặng Huy Văn – Năm 2014 Về, Liệu Có Gì Mới Không Ông?

Đặng Huy Văn
Đặng Huy Văn: Nhân dịp bước vào Năm Mới 2014 là năm kỷ niệm lần thứ 40 ngày bọn Trung Quốc (TQ) trắng trợn xâm lăng quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam từ tay Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) và 35 năm ngày giặc Tàu tràn sang 6 tỉnh Biên Giới Phía Bắc xâm lược nước ta, tôi xin có vài lời tâm sự với một người ngày xưa cùng học tại Đại Học Tổng Hợp, Hà Nội. Trước khi viết bài, tôi đã rất trăn trở, vì người này nay đang giữ một trọng trách “quyền sinh, quyền sát” của đảng CS, nên tác giả bài viết có thể sẽ bị ông ấy “phê bình”. Nhưng tôi viết bài hoàn toàn vì nhân dân và vì đảng CS của ông ấy, nên nếu tôi có bị “phê bình” vì bài viết đã nói thẳng, nói thật, thì tôi cũng sẽ không ân hận, bởi mình đã viết vì quyền lợi chung của đảng CS và của dân tộc Việt Nam. Xin chúc ông ấy Năm Mới mạnh khỏe, sống biết nghĩ đến nhân dân, nhằm để lại phúc đức cho con cháu mai sau!
(Viết tặng một người năm xưa đã học cùng trường)Năm 2014 về, liệu có gì mới không ông?
Đêm lạnh cuối năm, chắc ông rơi nước mắt
Đã gần ba năm rồi động đến chỗ nào cũng trật
Còn non nửa nhiệm kỳ, liệu ông trụ nổi không?Sẽ có những đổi thay hay vẫn cứ “đười ươi giữ ống”
Cái ống này đã rỗng không ông còn giữ để làm gì?
Hay còn “rào khế ngọt” cho cháu con trèo hái
Để chia chác nhau, phòng mai mốt nhỡ khi…Lẽ nào ông không hay, nước nhà nay ngập nợ?
Đã một trăm phần trăm GDP mà ông cứ bị lừa
“Còn dưới chuẩn an toàn 65% GDP mình đó!”
Đã qua ngưỡng nợ công, sao ông vẫn còn mơ?

Đầu tư nước ngoài, để bán hàng nhập khẩu
Nhằm giảm thiểu thuế quan, sao vẫn tính GDP?
Chúng qua mặt ông khắp nơi khi ông lo tranh đấu
Chống bè lũ quan tham với lợi ích nhóm, phái, phe!

Ông nay có chức cao nhưng quyền hành bao lớn?
Mà không trị được Y, để cho cấp dưới bảo hèn
Sao còn đi nhiều nơi chỉ thị này, tuyên bố nọ
Rồi quy kết tùm lum làm chột dạ dân đen?

Dân nhìn xa, biết lo giữ Biển Đông là phải
Sao ông lại còn giơ cục mỡ trước miệng mèo?
Mèo là giống ăn tham mấy ngàn đời truyền kiếp
Lịch sử tổ tiên còn đây, sao ông chẳng nghe theo?

Lẽ nào việc “mèo” mời ông ngồi cùng mâm là vinh dự?
Để xem chúng liếm đất rừng, liếm dần hết Biển Đông
Những người lính VNCH xưa vì Hoàng Sa máu đổ
Hỏi đã từng có bao giờ, ông nhắc đến họ không?

Ông nay yêu nước ta, hay đang yêu nước khác?
Nhân năm nay tròn 40 năm, TQ chiếm Hoàng Sa
Ông có dám vinh danh 74 anh lính VNCH là Liệt Sĩ
Và đúc tượng người chỉ huy, Thiếu Tá Ngụy Văn Thà?(1)

Nhân 35 năm Tàu sang, ông có qua các nấm mồ Biên Giới
Để thắp lên mộ các anh hùng Liệt Sĩ những nén nhang?
Họ đã xả thân trong cuộc chống giặc Tàu năm 1979
Mà đã nhiều năm rồi, không ai tới Nghĩa Trang (2)

Nay nước ta đã là thành viên của Hội Đồng Nhân Quyền LHQ (3)
Vậy rồi đây, tù nhân lương tâm liệu có được thả không?
Hay danh hiệu “thành viên” chỉ là trang trí thôi, ông hỡi?
Còn thả tù nhân lương tâm nằm ngoài quyền hạn của ông!

Liệu năm nay, ông có khai hội “Mùa Xuân Miến Điện”?
Để toàn đảng cùng toàn dân đoàn kết xiết tay nhau
Chôn quá khứ lỗi lầm, nhìn thẳng về phái trước
Cùng thế giới thi đua, để theo kịp bạn bầu!

Những người xưa học cùng ông, nay đã về hưu cả
Nhờ về làm dân, mà mọi người đã thấu hiểu nỗi đau
Của hàng chục triệu đồng bào phải oằn mình chịu đựng
Oan trái suốt bao nhiêu năm, bởi sự áp đặt của Lê, Mao!

Sang Năm Mới 2014, hy vọng ông là một người có học
Nên sẽ biết thương dân như ngài tổng thống Thein Sein(4)
Sẽ bắt tay các nhà đối lập cùng thương dân, yêu nước
Nhằm đưa lại cho nhân dân có dân chủ, nhân quyền!

Chúc ông một Năm Mới thật an vui, hạnh phúc!
Sáng suốt chọn ra con đường lợi cho đảng, cho dân
Can đảm như ngài Thein Sein bỏ độc quyền lãnh đạo
Để năm 2014 Việt Nam sẽ được Hạnh Phúc muôn phần!

Hà Nội, 4/1/2014

Ts. Đặng Huy Văn

____________________________________________

(1). Hải chiến Hoàng Sa 1974 – Wikipedia tiếng Việt

vi.wikipedia.org/wiki/Hải_chiến_Hoàng_Sa_1974‎

(2). Chiến tranh Biên Giới Phía Bắc 1979: Sáng sớm ngày 17/2/1979, hàng chục vạn quân chủ lực của bè lũ Bắc Kinh đã tràn sang xâm lược nước ta. Chúng đã tàn sát hàng chục ngàn bộ đội, dân thường chủ yếu là người già, phụ nữ và trẻ con trên toàn bộ 6 tỉnh Biên Giới phía Bắc gồm Quảng Ninh, Lạng Sơn, Cao Bằng, Hà Giang, Lao Cai và Mộc Châu.

(3). Nước ta đã được bầu làm một thành viên của Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hợp Quốc (NQ LHQ) từ tháng 11/2013.

(4). Năm 2012, ngài Thein Sein, vị đương kim tổng thống của Myanmar đã tự nguyện đứng ra bắt tay phe đối lập do bà Aung San Suu Kyi đứng đầu để thành lập chính phủ hòa hợp dân tộc, từ bỏ chính quyền độc tài quân sự sau hơn 20 năm cầm quyền đã bị thế giới cấm vận nên hoàn toàn bị lệ thuộc vào bè lũ công sản Trung Quốc tàn ác. Sự thay đổi một cách hòa bình kỳ diệu này đã được mang tên “Mùa Xuân Miến Điện” khác với “Mùa Xuân Ả Rập 2011” xẩy ra trong các vụ bạo lực đẫm máu.

Phạm Toàn – Thông điệp Thủ tướng

Ghi chép của Phạm Toàn
Thứ bảy 4 tháng 1 năm 2014

1. Thứ sáu, 3 tháng 1 năm 2014. Một người bạn gọi điện bảo

“Sáng thứ bảy, 9 giờ, anh đến nhà Marina nhé?”

“Có việc gì đó, anh?”

“À, các bạn ở báo Tuổi trẻ mời chúng ta tới đó để nghe chúng ta chia sẻ về bản Thông điệp đầu năm 2014 của Thủ tướng chính phủ”. (*)

Và như để nhấn mạnh cho tầm quan trọng của sự kiện phỏng vấn tập thể, anh kể cho tôi nghe tên tuổi một loạt cựu quan chức tầm cỡ.

Tôi phải thú thực rằng ở Việt Nam ta, tôi chưa bao giờ bị gây ấn tượng bởi bất kỳ “quan chức tầm cỡ” nào. Những ấn tượng mang tính định kiến nhiều chục năm ấy vẫn không phản bội tôi.

Ngay sau lời khai mạc của báo Tuổi trẻ, những lời phát biểu của anh Lê Đăng Doanh rất có giá trị. Những lời ngắn gọn, vừa đủ thông tin, và nó cũng khách quan như là văn báo chí ấy: thông điệp xuất hiện ở đâu, có mấy phần mấy ý, đã có những ai viết bình luận về thông điệp đó, đã có những ai trả lời phỏng vấn – quan trọng hơn, tuy anh Lê Đăng Doanh nói rất nhanh nhưng lại rất đủ ý về những điều kiện của việc hiện thực hóa nội dung thông điệp. Anh Lê Đăng Doanh phát biểu rất hay, nhưng tiếc thay, tôi lại không xếp anh vào hàng quan chức tầm cỡ. Anh là một nhà nghiên cứu về kinh tế.

Rồi anh Hoàng Tụy bắt đầu nói. Tai tôi hơi nghễnh ngãng nên tôi phải tiến lại đứng gần anh hơn để nghe cho rõ. Nhưng tôi đã lầm. Anh Hoàng Tụy sức yếu nhưng khí lực của anh để nói ra những điều từ trong tâm can và luôn luôn nhằm thuyết phục người nghe, khiến lời anh vang vang, và tôi lẳng lặng trở về chỗ ngồi mà vẫn nghe đủ.

Rất tiếc, tiếp liền đó, một quan chức tầm cỡ thật, một cựu bộ trưởng, đã lên tiếng. Ông nói rất dài. Ông nói như người nói thầm với ai đó. Và tôi chợt nghĩ: là bộ trưởng thì phải có giọng nói và lối nói để thuyết phục cấp trên cấp dưới cấp ngang, giọng nói nhỏ nhẻ ấy có đúng là giọng một bộ trưởng cần phải có? Hay giọng nói đó là đủ cho một bộ trưởng chỉ cần vâng lời?

2. Thông điệp đầu năm của ông thủ tướng! Thật là một sự lạ ở nước ta. Vì hình thức thông điệp đó xuất hiện lần đầu trong đời sống chính trị – xã hội Việt Nam. Ở Hoa Kỳ thì đã thành lệ năm nào tổng thống (đứng đầu ngành hành pháp «tương tự» như thủ tướng bên ta) cũng có thông điệp liên bang. Ông Putin vốn quen với cách làm việc thép của ngành Mật vụ KGB cũng học theo cách đó, tập đưa ra thông điệp đầu năm cho nhân dân Nga, rõ ràng là muốn thay đổi hình ảnh mình trước con mắt người dân.

Nước ta học tập dần cách làm việc dân chủ và có trách nhiệm của người đứng đầu ngành hành pháp, thế thì cũng tốt thôi. Chỉ hơi tiếc một chút: giá mà bản thông điệp này ra đời đầu năm 2013 thì tốt biết bao!

Đầu năm 2013, đất nước ta có cuộc đại sinh hoạt chính trị toàn dân thảo luận Hiến pháp mới. Thế rồi, sau khi nhận được «hàng chục triệu ý kiến đóng góp», thì một bản Hiến pháp không mới lại đã được thông qua. Một câu chuyện ván đã đóng thuyền như được nói rất khéo trong tuyên bố ngừng trang «Cùng viết hiến pháp» của giáo sư Ngô Bảo Châu rằng «Chúng tôi thấy cần nói rõ là ở những điểm quan trọng nhất, Hiến pháp sửa đổi mà Quốc hội thông qua ngày 28 tháng 11 năm 2013 khác hẳn với những đề xuất của chúng tôi và đa số ý kiến bạn đọc» (Lời tạm biệt – Cùng viết hiến pháp, 28-11-2013).

Và cái cũ-mới hoặc mới-cũ ấy đã được thông qua với chỉ hai phiếu từ chối phát biểu ý kiến. Một trong hai phiếu trắng đó được công khai danh tính là của anh Dương Trung Quốc. Lá phiếu trắng thứ hai chưa bao giờ được tiết lộ tên tuổi người sở hữu chính chủ cái ngón tay đã ấn vào nút bấm. Song, nếu căn cứ theo cái khẩu khí của bản Thông điệp 2014, tôi ngờ rằng người thứ hai sau anh Dương Trung Quốc rất có thể là tác giả bản Thông điệp này lắm!

3. Lại nói về cái khẩu khí trong thông điệp, đó là cái mà bất kỳ người sành sỏi nào chỉ cần «ngửi» qua hơi văn cũng nhận ra ngay giá trị thực của văn bản.

Ở đây, cần phải nói về những «người chấm văn» và cái gì bảo đảm cho họ thành những nhà chấm văn sành sỏi? Đơn giản hết sức: những bậc thày «thẩm định văn bản» không chấm điểm bài «văn nghị luận» này theo đáp án cho sẵn, càng không thẩm định theo lối của những người chấm điểm vô cảm, tắc trách, sáng vác ô đi chấm cho xong tối vác ô về.

Những người thẩm định văn bản ở đây có tên là anh nông dân có trình độ kỹ sư canh nông Đoàn Văn Vươn, là nhà báo tự do Nguyễn Văn Hải bút danh Điếu cày, người được nhắc tên trong một thông điệp khác từ Obama nhưng không hiển hiện trong thông điệp này, là nhà giáo Đinh Đăng Định …

Những người thẩm định văn bản ở đây là những người dân bình thường, họ không chết đói như ngả rạ hồi năm 1945, nhưng họ đang hoàn toàn sống vật vờ, không biết mình có cái tư thế gì trong cái đất nước của cha ông họ để lại nay đang trở thành hoang vắng xa lạ – hoang vắng như những sân golf, xa lạ như những căn hộ trong tòa nhà chọc trời được đại gia quan chức mua rồi quỳ dâng cho gái.

Những tiếng nói trí thức mang cái khẩu khí thực chứng như của một Lê Đăng Doanh, mang cái khẩu khí chân tình, đanh thép, không sợ mất lòng như của một Hoàng Tụy, có thể coi đó là những tiếng nói của những tâm hồn đồng điệu với biết bao dân oan, biết bao người đang sống oan khuất trong lầm than rên xiết. Song những tiếng nói thẩm định đại diện ấy vẫn chưa nói hết dù chỉ một phần triệu, một phần tỉ nỗi đau Việt Nam đương thời.

4. Hãy làm một việc gì cho rành rọt đi, một việc làm xứng đáng với tấm áo chính khách tiến bộ như bạn định khoác cho mình, thay cho lời hiệu triệu lòng thòng.

Đây là một thí dụ: sắp Tết rồi, hãy thả anh Đoàn Văn Vươn ra cho anh về ăn Tết với gia đình bên con đầm thủy sản nơi anh đã gửi xác con gái yêu tám tuổi của mình. Chỉ những kẻ tâm thần hoặc hết sức sa đọa mới không thấy tính chất oan khiên trong vụ án Đoàn Văn Vươn. Nhưng thôi, tha cho những kẻ mưu ác tên Hiền, tha cho kẻ vu khống dân tên Thoại, tha cho kẻ vừa xấu về hình dong vừa xấu về trí tuệ tên Ca … và cả công ty của họ, tha hết, chỉ cần cứu một người làm mẫu đã: HÃY THẢ ĐOÀN VĂN VƯƠN.

Không làm được điều gì đó để chứng minh là bạn có Thực Tâm, có Thực Trí, có Thực Quyền mà chỉ dừng lại ở những biện pháp tu từ, thì… nói như giới trẻ hiện thời, họ chỉ có một chữ thôi: phắn!

_________________

* Xem thêm: – Việt Nam ‘phải ưu việt hơn về dân chủ’; – Phỏng vấn TS Nguyễn Quang A về “Thông điệp đầu năm 2014″ của TT Nguyễn Tấn Dũng; – Xã luận đầu năm.