Cười chút chơi

Chọc thủng bao cao su

Ba cô thư ký trò chuyện với nhau về việc mình đã chơi khăm sếp như thế nào

Cô thứ nhất:

– Một hôm tớ dùng băng dính dán hết các ngăn kéo của sếp lại. Thế là khi cần mở ngăn kéo, sếp bực tức quát um cả lên.

Cô thứ hai:

– Một lần lục trong ngăn kéo của sếp có mấy bọc bao cao su, tớ liền lấy kim chọc thủng tất cả, xong để lại nguyên trong ngăn kéo cho sếp.

Cô thứ ba nghe đến đây mặt tái mét, không nói được gì và ngất xỉu.

******************************************************

Mọi quý bà đều thích

Có một người đàn bà đi máy bay mang theo một viên kim cương và không biết làm cách nào qua hải quan được.

Chợt bà thấy một cha cố đang đi ngang qua bèn nhờ cha cố đem qua hải quan dùm. Đến chỗ khai báo nhân viên hải quan hỏi cha:

– Cha có gì khai báo không?

Cha cố chuẩn bị nói không nhưng chợt nhớ viên kim cương trong túi quần và không nên cãi lời chúa răn là không được nói láo nên cha nói:

– Từ thắt lưng cha trở lên không có gì quí giá còn từ thắt lưng trở xuống thì có một vật mà mọi quý bà đều thích.

Nhân viên hải quan cười nói:

– Cha vui tính quá! Mời cha qua.

Sưutam

10 đột phá y học hàng đầu cho năm 2012

Từ 2003 tới nay, hàng năm nhóm Innovations thuộc Bệnh viện Cleveland (Hoa kỳ) đểu mời khoảng 1,000 nhân vật hàng đầu trong ngành y tế hội họp để trao đổi về những kỹ thuật y khoa mới, tương lai của nền y học và các sáng kiến đột phá trong năm cũng như các thử thách trong tương lai  

Hội nghị thuởng niên nói trên được mệnh danh là Annual Summit Meeting. Trong năm 2011 hội nghị đã lựa chọn 10 sáng kiến y học được coi là có tính cách đột phá hàng đầu cho năm 2012. Các sáng kiến này được giới thiệu trong bài dưới đây

Dưới đây là danh sách10 sáng kiến y khoa có tính cách đột phá hàng đầu vào năm 2012 do các chuyên gia thuộc Bệnh viện Cleveland Hoa kỳ lựa chọn.
Tiêu chuẩn lựa chọn gồm các điểm sau đây:
– sáng kiến phải có ảnh hưởng đáng kể về phượng diện lâm sàng và có lợi ích đáng kể cho các bệnh nhân so với các liệu pháp hiện có
– sáng kiến được lựa chọn  phải có triển vọng thành công trên thị trưởng cao
– sáng kiến phải đang hoặc đã qua trắc nghệm lâm sàng và sẵn sàng được đưa vào thị trường trong năm 2012
-sáng kiến phải được quan tâm đáng kể về mặt ứng dụng hay lợi ích cho con người
10. Muỗi biến đổi gen
Dengue_mosquito
Những bệnh dịch lây truyền qua muỗi như số rét, sốt xuất huyết và sốt West Nile, gây bệnh cho hơn 700 triệu người trên thế giới và làm thiệt mạng nhiều hơn bất kỳ bệnh dịch nào khác. Một ý tưởng mới đã được áp dụng để chống lại căn bệnh này: đó là tạo ra 3 triệu muỗi đực biến đổi gen vô sinh và thả chúng vào khu vực Caymans năm 2010.
Những con muỗi đực vô sinh này giao phối với muỗi cái trong tự nhiên. Kết quả, số lượng muỗi ở khu vực Caymans đã giảm 80%. Trong tương lai, các nhà khoa học sẽ tạo ra muỗi biến đổi gen không thể lây truyền bệnh sốt rét.
9. Đột phá mới trong điều trị tiểu đường
Theo kết quả thống kê mới nhất, 26 triệu người Mỹ mắc bệnh tiểu đường và 79 triệu người bị tiền tiểu đường. Một thế hệ thuốc mới có tên SGLT2 inhibitors (thuốc ức chế SGLT2) tác động lên bệnh theo một cách hoàn toàn mới đang chờ được Cơ quan Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm Hoa kỷ (FDA) chấp thuận
Thay vì ảnh hưởng lên nguồn cung cấp hoặc việc sử dụng insulin như phần lớn các thuốc chống tiểu đường hiện nay, thuốc SGLT2 làm giảm lượng đường trong máu bằng cách bài tiết đường theo nước tiểu. Kết quà là cơ thể mất calori và giúp những ngưỏi bị tiểu đưởng, có khuynh huớng béo mập, giảm ký
8. Khai thác kho dữ liệu vĩ đại để cải thiện dịch vụ y tế 
90% tất cả các dữ liệu trên thế giới được tạo ra trong vòng 2 năm qua, với một số lượng chóng mặt là 2.5 triệu tỉ “bytes” mỗi ngày
Nhiều công ty đầy  sáng kiến đang bắt đầu khai thác các dữ liệu y tế trong kho dữ liệu nói trên để giảm những sai lầm y tế , các phí phạm và các trị liệu không cần thiết; giảm chi phí chăm sóc sức khỏe; phát triển những thuốc mới và giúp cho việc  theo dõi tình trạng các bệnh nhân được dể dàng. .
7. Các thiết bị rô-bốt có thể mang theo được
Nhờ vào kỹ thuật tân kỳ, hiện nay các chân giả đã có thể giúp từ 400,000 tới 1 triệu người Mỹ bị cụt chân đi lại dễ dàng trên mặt bằng cũng như leo cầu thang hay đua tranh thể thao.
Chân giả sinh kỹ (bionic leg) đầu tiên điều khiển bằng máy điện toán , hoat động giống y như như chân thật nhờ kỹ thuật rô-bốt chính xác, trước đây chỉ được cấp cho các quân nhân bị thượng tật.
6Biều trị bệnh phình mạch máu não  bằng cấy ghép
 
Bệnh phình mạch máu não ảnh hưởng tới 1/15 dân số Mỹ trong suốt cuộc đời của họ và có thể dẫn tới đột quỵ hoặc tử vong. Giải phẫu chỉ  có thể giải quyết những trường hợp mạch máu não phình nhỏ và  không áp dụng được khi mạch máu não phình to hoặc phức tạp, mà chính những trưởng hợp này mới lại nguy hiểm nhiều
Hiệnnay, một thiết bị —đã được FDA chấp thuận– có thể luồn theo các mạch máu tới các vùng phình to để  ngăn máu chảy tới  mà không cần phải giải phẫu . Tỷ lệ thành công là 70%.
5. Giải mã gen thuộc thế hệ mới
Lần đầu tiên giải mã bộ gene của con người ( human genome sequencing) đã phải mất 13 năm và tốn 2,7 tỷ USD . Hiện nay, một chiếc máy lớn bằng  máy in của máy điện toán – trị  giá  $50,000 mỹ  kim–có thể đọc được 10 triệu ký tự mã gen chỉ  trong vòng 2 giờ. Với chiếc máy này hầu hết các bệnh viện có  thể  biết được cỗi rễ của nhiều căn bệnh nguy hiểm.
Trong vài năm tới, máy giải mã gen thế hệ mới có thể đọc toàn bộ bản đồ gen trong vòng 15 phút với chi phí kiêm tốn 1,000 mỹ kim. 
4. Các ứng dụng y tế dành cho các thiết bị di động
Hiện tại, một số “ phần mềm” ứng dụng y tế  đã được cài đặt vào thiết bị di động giúp bác sĩ và bệnh nhân kiểm tra huyết áp, theo dõi lượng đường trong máu và đo nhịp tim.
Trong tương lai, nhiều thiết bị tinh vi hơn sẽ giúp chẩn đoán những rối  loạn như ngưng thở khi ngủ , phát hiện các cơn động kinh và tự động ghi điểm các kết quả trắc nghiệm về nhận thức. Các bác sĩ cũng còn có thể theo dõi từ  xa những bệnh nhân có rủi ro cao
3. Thiết bị bảo vệ miệng “ tinh khôn” có thể kiểm tra chấn động do chơi thể thao gây ra
 
Image Detail
Có gần 4 triệu trường hợp chấn động do chơi thể thao gây ra hàng năm. Nếu các vận động viên trở lại thi đấu quá sớm, họ có thể bị nguy hiểm tới tính mạng
Hệ thống quản lý chấn động (Concussion Management System) mới lạ có một dụng cụ đánh giá khả năng nền về nhận thức và vận động của vận động viên vào lúc khởi đầu mùa điền kinh. Trong các buổi tập và thi đấu, vận động viên ngậm trong mồm một thiết bị bảo vệ (mouthgard) có gắn máy đặc biệt ghi nhận sức mạnh của tất cả các cú đòn đánh vào đầu và báo cáo  tức thời dữ liệu đo được nhờ vào kỹ thuật Bluetooth. Một khi máy đo ghi nhận một sự cố chần thương não thì vận động viện sẽ được tái trắc nghiệm ngay về nhận thức , và các bác sĩ sẽ dựa vào kết quả này để biết vận động viên có thể trở lại vận động trường an toàn hay không
2. Phát hiện sớm ung thư phổi bằng chụp CT 
Image Detail
Ung thư phổi là căn bệnh nguy hiểm nhất đối với cả nam lẫn nữ giới. Căn bệnh này hầu như không có triệu chứng gì trong thời kỳ đầu mà cũng chưa có thử nghiệm truy tầm hiệu quả nào.
Một nghiên cứu đột phá với 53.000 người nghiện thuốc nặng cho thấy phương pháp chụp CT xoắn với liều lượng thấp ( low-dose spiral CT scan) giúp phát hiện bệnh ung thư phổi sớm hơn so với chụp tia X và hạ giảm được 20%tỉ lệ tữ vong vì ung thư phổi
1. Đột phá trong việc kiểm soát huyết áp
Tại Hoa kỳ hầu như cứ ba người lại có một người bị cao huyết áp, điều này làm cho rủi ro nhồi máu cơ tim và tai biến mạch máu nảo tăng cao. Có tới 30 phẩn trăm bệnh nhân cao huyết áp không đáp ứng với các phượng pháp trị liệu hiện nay

 

Cuối cùng một phương cách trị liệu mới có thể giúp những bệnh nhân này kiểm soát được huyết   áp —mà không cần uống thuốc. Thủ thuật này kéo dài 40 phút và được gọi là thủ thuật cắt dây thẩn kinh thận dựa vào ống thông (catheter-based renal denervation). Một thiết bị nhỏ được luổn theo mạch máu đến vùng thận và sử dụng sóng radio cường độ thấp để làm tê liệt các dây thần kinh ở vùng thận để giảm huyết áp. Kết quả cho thấy, 39% bệnh nhân điều trị bằng phương pháp này đã có được mức huyết áp mong muốn và 50% có mức huyết áp cải thi ện đáng kể.

 http://www.healthline.com/health-slideshow/reduce-healthcare-costs?utm_medium=yahhp

Hà Nội: Bà con khiếu kiện kéo đến Mặt Trận Tổ Quốc 46 Tràng Thi

Sáng nay, rất nhiều bà con khiếu kiện đất đai đã kéo đến trụ sở trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, 46 Tràng Thi. Dưới đây là những hình ảnh trực tiếp từ 46 Tràng Thi:

danluan_00135.jpg
danluan_00136.jpg
danluan_00137.jpg

danluan_00138.jpg

Nguồn: Nguyễn Xuân Diện

Làm gì để lấy lại lòng tin nhân dân?

Một số người quan tâm chính trị đang sống ở Hà Nội tỏ ra không tin vào kết quả chỉnh đốn Đảng dù một hội nghị lớn đang diễn ra.

Đảng Cộng sản thừa nhận có yếu kém nhưng không chấp nhận đa đảng

Toàn bộ các ủy viên Ban chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam có mặt tại Hà Nội từ 27/02 để dự hội nghị ba ngày về xây dựng, chỉnh đốn Đảng.

Đảng Cộng sản nói vấn đề xây dựng Đảng đang trở nên “cấp bách”.

Nhưng không ít trí thức cho rằng bất kỳ thay đổi nào đưa ra từ hội nghị cũng sẽ không đủ để lấy lại lòng tin của người dân vào Đảng.

Tiến sĩ Nguyễn Quang A, nguyên Viện trưởng Viện Nghiên cứu Phát triển IDS (tự giải tán năm 2009 để phản đối Quyết định 97 của chính phủ):

Tôi không phải là người trong Đảng nên chả có hy vọng gì về cuộc họp này. Nhưng với tư cách người Việt Nam, sống dưới sự cai trị của cái đảng này, nếu cái đảng này sửa đổi được chính nó, người dân Việt Nam cũng đỡ.

Nếu họ chấp nhận đa nguyên đa đảng, không giữ độc quyền nữa, điều đó sẽ rất tốt. Tất nhiên tôi không nghĩ đợt này họ sẽ đi đến được như vậy. Nhưng nếu họ đang trong quá trình tiến đến việc đó, nếu họ hiểu rằng chỉ có thể tồn tại khi vứt bỏ độc quyền, bằng không lịch sử và nhân dân sẽ vứt họ vào sọt rác. Chỉ cần họ hiểu được điều ấy, đã là tốt rồi.

Thực tiễn đất nước thúc ép sự thay đổi, phải cải cách chính trị. Không thể cải cách kinh tế mà không đi liền với cải cách chính trị.

Người ta mất niềm tin từ lâu rồi. Đảng Cộng sản không còn là cái đảng một thời động viên hô hào người dân đoàn kết giành độc lập. Bây giờ họ là đảng cầm quyền. Họ chẳng liên quan gì ý thức hệ Marxist, mà chỉ làm sao bảo vệ quyền lợi của họ mà thôi. Đảng kiểm soát mọi thứ từ kinh tế đến quân đội, công an. Nhóm lợi ích lớn nhất đất nước chính là cái đảng này.

Nếu bảo rằng góp ý gì, tôi nói phải tôn trọng những điều mà chính nhà nước này đã tuyên bố là sẽ tôn trọng. Những quyền cơ bản của con người như tự do báo chí, bầu cử sòng phằng, tạo điều kiện cho các lực lượng khác cạnh tranh với đảng cộng sản.

Đấy là con đường tốt cho chính Đảng Cộng sản. Nhưng để họ chấp nhận toàn bộ những điều như thế, là không tưởng trong bối cảnh hiện nay. Tuy vậy, phải làm sao để họ chấp nhận càng nhiều càng tốt. Nếu chưa chấp nhận hết, thì họ cũng phải hình dung trong đầu là có lộ trình để tiến đến những điều đó.

Chuyện chỉnh đốn tận gốc rễ là khó vì không có sức ép cạnh tranh buộc họ phải thường xuyên chỉnh đốn. Chứ thỉnh thoảng điều chỉnh một chút, cũng có tác dụng nào đấy. Nhưng về dài hơi, khó đem lại hiệu quả.

Luật sư Trần Lâm, nguyên Thẩm phán Tòa án Nhân dân Tối cao:

Chúng tôi đã theo dõi nhiều những đại hội như thế rồi, chỉnh đốn đảng rồi cải tiến cái nọ cái kia. Những kiểu hội nghị như thế vẫn làm, rất long trọng, nhưng rồi không nói cụ thể làm thế nào, chỉ nói những câu công thức. Chuyện cũ chép lại.

Nếu các ông cầm quyền hiện nay phê phán, tôi mạnh dạn xin nói tôi là người làm những việc này mấy chục năm rồi. Nhưng đọc xong, tôi cũng chả hiểu làm như thế nào.

Lòng tin của nhân dân lung lay đã từ lâu chứ có phải hôm nay mới lung lay. Mất lòng tin vào Đảng, mất lòng tin đảng viên. Chính đảng viên cũng không tin lãnh đạo. Người ta nói chuyện đó từ lâu. Bây giờ có nói cũng chỉ là nói lại thôi. Bây giờ người ta còn nói đảng viên ‘nhạt Đảng’ cơ mà.

Cái đảng hiện nay là cái đảng cầm quyền chứ làm gì có đảng cộng sản. Đảng ấy theo chủ nghĩa nào, đường lối nào, không thấy nói.

Những kiểu hội nghị thế này, chúng tôi theo dõi nhiều rồi. Tôi thấy nhàm chán.

Chỉnh đốn là phải chảy máu, đau lòng khốn khổ. Thế có chỉnh đốn được không? Rõ ràng mình đang ốm đau. Nhưng từ chỗ ốm đau chuyển sang mạnh khỏe là một quá trình khó khăn.

Cái hội nghị này, tôi chưa đọc kỹ nội dung của nó mà đã nói, như thế tôi sai phạm, nói không căn cứ. Nhưng từ kinh nghiệm mấy chục năm nay, tôi cho đấy chỉ là sáo rỗng.

@bbc

Cập nhật tin 28-2-2012

Mùa Ðông lạnh, người Nga ào ạt tới Việt Nam

Lượng du khách Nga năm nay đến Việt Nam tăng đột biến so với những năm trước. Ðiều này có được là do các công ty du lịch tại Việt Nam đã biết khai thác nguồn khách Nga cần tránh cái lạnh của Mùa Ðông. Nha Trang và Mũi Né (Phan Thiết) là hai địa danh được du khách Nga đặc biệt ưa thích.

Bên cạnh tiếng Việt, tiếng Anh thì tiếng Nga đã trở thành một điểm mới trong câu chúc mừng năm mới trong năm 2012, với lượng du khách Nga ngày càng cao. (Hình: Thanh Tú)

Ða phần du khách Nga đến từ 9 thành phố vùng Viễn Ðông của Nga là: Novosibirsk, Ekatarinburg, Krasnoyarsk, Kemerovo, Irkusk, Surgut, Vladivostok, Khabarovsk, Samara. Sân bay Cam Ranh trở thành sân bay quốc tế nhưng thực tế chỉ đón nhận những chuyến bay từ Nga và Hàn Quốc. Du khách Nga đến Nha Trang từ trong khoảng tháng 11 đến tháng 4 năm sau.

Theo một nhân viên hải quan làm công tác xuất-nhập cảnh cho biết: “Tối thiểu mỗi ngày có 2 chuyến xuất-nhập cảnh. Ðặc biệt có ngày đến 6 chuyến. Tụi em làm việc căng thẳng và mệt mỏi lắm. Có những khi có chuyến bay lúc 3-4 giờ sáng cũng phải thức để làm việc”. Mỗi chuyến bay trung bình mang đến Việt Nam trên dưới 180 du khách Nga.

Theo những con số của nhân viên hải quan sân bay Cam Ranh, lượng khách năm nay tăng lên rất nhiều so với cùng kỳ năm ngoái. Nếu từ đầu tháng 11 đến cuối tháng 12 năm 2010, sân bay Cam Ranh chỉ có 1,648 du khách Nga đáp xuống tại đây, thì từ đầu tháng 11 đến cuối tháng 12 năm 2011 đã có đến 17,601 du khách đáp xuống sân bay này.

Du khách Nga làm Nha Trang bát nháo

Chị Quỳnh, một người điều hành cho một công ty du lịch và đồng thời cũng là hướng dẫn viên inbound cho chúng tôi hay: “Du khách Nga có điều gì đó rất giống với những người miền Bắc. Họ ăn uống, nói năng rất bổ bã, xả rác khắp trên đường rất bất lịch sự. Họ chẳng tuân theo bất cứ quy tắc nào cả.” Ðiều này rất dễ bắt gặp tại Nha Trang, trên con đường Trần Phú, đường Trần Quang Khải hay đường Tuệ Tĩnh, Hùng Vương, Nguyễn Thiện Thuật… những con đường có đông đảo du khách Nga lưu trú là sự bát nháo. Họ uống rượu, hò hét và đánh nhau thường xuyên. Rượu là mặt hàng được người Nga đặc biệt ưu thích. Họ không những mang rượu từ Nga sang mà còn mua rất nhiều rượu từ các cửa hàng bán rượu trong thành phố Nha Trang. Nhân viên Hải quan đã buộc du khách Nga phải bỏ lại sân bay không biết bao nhiêu rượu khi họ mang quá số lượng rượu cho phép.

Một người chạy xe ôm cho tôi biết, từ khi lượng du khách Nga đến Nha Trang thì ông kiếm được rất nhiều tiền. Số tiền mà ông kiếm được đa phần là nhờ vào việc chở khách Nga đi kiếm gái làng chơi, chứ không phải là chở khách Nga đi thăm thú. Những nhà thổ trên đường Hùng Vương từ sau 7 giờ tối đến gần sáng lúc nào cũng rôm rả tiếng Nga. Bà Thảo, một người dân sống lâu năm ở trong một con hẻm trên đường Hùng Vương ở phường Lộc Thọ cho biết, trước đây con hẻm của bà vốn đã không yên ả, khách làng chơi thường xuyên tập trung về đây từ lúc chạng vạng tối đến tận sáng. Nhưng từ khi khách Nga ồ ạt sang Việt Nam thì khu nhà bà ở trở nên lộn xộn hơn. Những du khách Nga với giọng nói sang sảng, họ cười đú đởn, quát tháo rầm trời mỗi khi bước từ khách sạn chứa gái làng chơi ra.

Khi được hỏi chính quyền có hành động gì trước những việc gây mất trật tự công cộng trên, bà chỉ tay vào khách sạn 6 tầng to đùng cho biết: “Chủ khách sạn này là em của một ông công an to đùng ở đây (Nha Trang-PV). Từ khi nó (khách sạn-PV) thành lập đến bây giờ chỉ thấy toàn chứa gái nhưng có bao giờ thấy công an hay này nọ đến đâu. Tụi nó (Công An-PV) ăn chia với nhau hết rồi.”

Cầu Xóm Bóng nhìn từ Tháp Bà Po Nagar. (Hình: Thanh Tú)

Khai thác nguồn khách du lịch Nga là công ty Ánh Dương kết hợp với công ty Pegas của Nga. Theo chị Nguyên, một nữ tiếp tân ở khách sạn Long Beach trên đường Nguyễn Thiện Thuật cho biết: “Phòng của khách sạn đã được book cho khách Nga đến tháng 4. Chỉ còn khoảng 40-50% là dành cho khách vãng lai lưu trú mà thôi.” Không chỉ có khách sạn Long Beach mà hầu như rất nhiều khách sạn từ 2 sao trở lên ở Nha Trang đều đặt phòng cho khách Nga, khách sạn tối thiểu cũng khoảng 40% số phòng dành cho khách Nga. Chị Nguyên còn cho biết thêm: “Rất nhiều du khách nước ngoài là người Mỹ, Pháp, Úc và cả người Việt cứ than phiền du khách Nga họ uống rượu trong phòng rồi hò hét ầm ĩ làm huyên náo, không để cho người khác ngủ. Tụi em cứ phải nhắc nhở họ hoài thôi.”

Kỳ thị

Du khách Nga đến Nha Trang là những người ở vùng Viễn Ðông, nên họ gặp rắc rối với ngôn ngữ. Ðại đa số họ không thể nói tiếng Anh mà chỉ sử dụng duy nhất tiếng Nga. Ban đầu, giới làm du lịch tại Nha Trang gặp rất nhiều khó khăn khi tiếp xúc với khách Nga vì họ không thể kiếm đâu ra người biết nói tiếng Nga để trao đổi với du khách. Ðể giải quyết vấn đề này, họ buộc phải mướn những người biết nói tiếng Nga ở Hà Nội hoặc các tỉnh miền Bắc khác. Rất nhiều công ty, văn phòng du lịch ở Nha Trang trước đây chỉ toàn là tiếng Anh hoặc tiếng Việt thì nay lại thêm tiếng Nga hoặc toàn chữ Nga trên những bảng thông tin dịch vụ. Thực đơn trong nhà hàng, hay thông tin trong khách sạn cũng bổ sung thêm phần tiếng Nga để du khách Nga dễ tiếp xúc và giao tiếp. Song, không phải nhân viên nào cũng biết nói tiếng Nga nên xem ra để giao tiếp với một lượng lớn du khách Nga vẫn còn là bài toán nan giải cho các công ty du lịch.

Sailing Club là một night club bãi biển nổi tiếng ở Nha Trang. Rất nhiều du khách khi đến đây không bỏ qua việc tận hưởng không khí náo nhiệt tại club này. Ðây là night club duy nhất ở Nha Trang được phục vụ cho tới sáng mà không bị sự o ép của chính quyền. Ðương nhiên, đứng phía sau cho sự hoạt động của night club này là một ông sếp bự. Và mỗi lần cơ quan công quyền đi kiểm tra luôn được nhận một sấp phong bì dày cộm.

Trước đây vài năm, khách thường xuyên của night club này đa phần là khách nước ngoài. Song, một số năm trở lại đây đón nhận thêm rất nhiều khách Việt và gần đây là khách Nga. Trong một lần đến đây tôi đã chứng kiến một Tây balo Ðức sau khi được một du khách Nga hiếm hoi biết nói tiếng Anh mời một chai bia, họ nói chuyện với nhau. Nhưng sau khi du khách Ðức biết người tiếp chuyện với mình là người Nga, anh ta liền xua tay “not good, not good” rồi đi qua một nơi khác. Vị khách Nga thắc mắc với tôi, vì sao nhiều người có vẻ không thích người Nga? Tôi trả lời đại rằng có thể đó là do vấn đề lịch sử chính trị để lại.

Không chỉ có du khách phương Tây không thích người Nga, mà rất nhiều người Việt cũng không thích người Nga mặc dù người Việt đã rất quen với người Nga trước đây. Tại Mỹ Ca từ trước năm 2002, trên con đường dẫn vào bán đảo Cam Ranh, hàng quán hai bên đường chằng chịt những biển hiệu tiếng Nga. Thế nhưng, người dân ở đây thường xuyên có những xung đột với binh lính Nga.

Cô Thủy Tiên, quản lý một nhà hàng có tiếng ở Nha Trang cho biết, người Nga chẳng phải ai cũng xấu, nhưng số người tốt dường như họ ẩn đâu mất, mà phô ra ngoài chỉ toàn người xấu. Cô còn nói thêm, dường như lịch sử chính trị Cộng Sản đã làm cho người Nga trở nên xấu đi. Họ trở nên phàm ăn, nói năng tục tĩu, tranh giành, đánh lộn và rất dễ nổi nóng.

Người Nga xem ra chỉ có thiện cảm đối với những người dân có xuất xứ từ miền Bắc, hoặc những người miền Bắc dành tình cảm cho người Nga nhiều hơn. Nhưng, ở Nha Trang, người Nga không được người dân tại đây thiện cảm cho dù chính họ mang lại lợi nhuận cho thành phố này.

Thanh Tú  ( NguoiViet )

——————————————————————————————————————————–

Clip về ẩm thực Việt khiến khách Tây ‘nhỏ rãi’

Trên trang chia sẻ phim ảnh Vimeo, nhà làm phim người Mỹ Daniel Klein đã cho đăng tải một clip đặc sắc về ẩm thực Việt Nam.

Đoạn clip  có tiêu đề “Hương vị Việt nam” (A Taste of Vietnam) lôi cuốn người xem ngày từ đầu với nhạc nền vui nhộn và sôi động. Xuyên suốt clip là những khung hình tuyệt đẹp về các món ăn nổi tiếng của Việt Nam như phở, nem cuốn, bánh xèo, cơm tấm… xen kẽ với hình ảnh các danh thắng và khung cảnh sinh hoạt đời thường trên khắp các vùng miền cua Việt Nam.

Trong phần ghi chú của clip, Daniel Klein cảnh báo: “Không nên xem clip này nếu bạn đang đói và không có sẵn các nguồn cung cấp thức ăn Việt nam”.

Nhà làm phim người Mỹ chia sẻ: “Clip được thực hiện trong một chuyến đi theo lời mời của hãng du lịch Intrepid Travel. Nhiệm vụ của chúng tôi trong là ghi lại từng chặng hành trình, trong đó tập trung vào các món ăn tiêu biểu trên khắp đất nước Việt Nam. Chuyến đi kéo dài ba tần đã được cô đọng trong 3 phút của clip. Chúng tôi thực sự tự hào và muốn chia sẻ nó với bạn”.

Dưới đây là clip “Hương vị Việt Nam”:

Ông Nguyễn Bá Thanh lại thu hút dư luận

Một trong những chính khách nổi bật nhất tại Việt Nam lại vừa gây chú ý khi có buổi nói chuyện với hơn 4000 cán bộ, được đài địa phương truyền hình trực tiếp để người dân theo dõi.

Bí thư Thành ủy Đà Nẵng Nguyễn Bá Thanh, hôm 24/02, đã đề cập một loạt vấn đề của thành phố trong suốt ba tiếng đồng hồ.

Sự kiện 24/2 được nói là buổi diễn thuyết quy mô nhất của ông Nguyễn Bá Thanh

Đây được xem là cuộc đăng đàn diễn thuyết quy mô lớn nhất từ trước tới nay của ông Thanh tại Đà Nẵng.

Nhà báo Nguyễn Thế Thịnh tường thuật trên blog: “Lần đầu tiên tui nghe một bí thư Tỉnh ủy công khai vì sao ông này làm chủ tịch mà không phải ông kia, vì sao ông này làm phó chủ tịch mà không phải ông kia, vì sao ông này làm giám đốc sở mà không phải ông kia…”

“Cuộc nói chuyện của ông thú vị ở chỗ ông nói về các vấn đề được gọi là “nhạy cảm” bằng một ngữ điệu thản nhiên với ngôn ngữ dân dã, điều đặc biệt là ông vận dụng những câu chuyện vui chêm vào đầy ngụ ý nhưng nghe rất thoải mái.”

Người là trưởng văn phòng báo Thanh Niên ở Đà Nẵng nhận xét ông Thanh đã “công khai toàn bộ ‘nội tình’ của thành phố, trên tất cả các lĩnh vực, kể cả công tác cán bộ vốn được coi là vấn đề nhạy cảm xưa nay.”

Tại một sự kiện được truyền hình trực tiếp, ông Thanh làm một điều dường như chưa có tiền lệ ở Việt Nam khi nhận xét về từng cá nhân lãnh đạo ủy ban thành phố.

Nhắc về ông Văn Hữu Chiến, đương kim Chủ tịch UBND thành phố, ông Thanh nói: “Nếu về tài và đức, anh Chiến chưa hẳn đã hơn anh Võ Duy Khương (Phó Chủ tịch UBND Đà Nẵng). Nhưng vì đại cục chung, chúng tôi phải chọn anh Chiến.”

Ông cũng chê trách thẳng ban lãnh đạo hiện nay của Đà Nẵng: “Hồi tôi còn làm Chủ tịch UBND TP, mỗi tháng họp báo một lần, có vấn đề gì thắc mắc, chưa rõ nêu hết ra đó trao đổi với nhau.”

“Còn bây giờ nhiều lúc mấy tháng không họp báo, không cung cấp thông tin,” ông Thanh nói.

Trong bài phát biểu, ông Nguyễn Bá Thanh kêu gọi “mỗi chức danh quy hoạch từ hai đến ba người” kể cả cho chức Bí thư Thành ủy và Chủ tịch UBND thành phố Đà Nẵng.

“Ít nhất là phải hai, và không làm lấy được. Công khai hóa quy hoạch cho toàn đảng, toàn quân, toàn dân biết.”

“Mấy ông thi đua với nhau, tới hồi ông nào tốt nhất, mình chọn, thế thôi, phải có cạnh tranh,” ông Thanh tuyên bố.

Dấu ấn

Đà Nẵng được đánh giá là một trong những địa phương tạo nhiều thuận lợi cho doanh nghiệp và có cơ sở hạ tầng hàng đầu của Việt Nam.

Thành tựu của nơi này những năm qua gắn chặt với cái tên Nguyễn Bá Thanh, người từng là Chủ tịch UBND và sau đó nắm chức Bí thư Thành ủy.

Đà NẵngNhiều người nói Đà Nẵng phát triển nhanh là nhờ ông Nguyễn Bá Thanh

Những người ủng hộ nói rằng ông là nhà lãnh đạo năng động, quyết đoán, đã giúp Đà Nẵng thành một trong số ít thành phố đẹp và phát triển nhất nước.

Blogger Trương Duy Nhất, người quen biết ông Thanh, ca ngợi: “Tôi đố trong 63 tỉnh thành có nơi nào mà Bí thư lên thuyết giảng cả buổi, hơn 4.000 con người từ Phó Bí thư, Chủ tịch đến quan chức đủ loại của thành phố ngồi nghe như… nuốt từng lời?”

Ông Nhất cũng thừa nhận ở vị Bí thư Thành ủy Đà Nẵng còn có “sự độc tài”.

Có những tin đồn không tốt về ông, và vụ xử Thiếu tướng công an Trần Văn Thanh, nguyên Giám đốc Công An Đà Nẵng, đã từng dấy lên cáo buộc về nguồn gốc “mờ ám” trong quá trình duy trì quyền lực của ông Thanh.

Tuy vậy, dư luận trong nước cho rằng so với nhiều chính khách “không nói cũng không làm”, thì ông Nguyễn Bá Thanh là dạng lãnh đạo biết tạo ấn tượng cả qua lời nói và việc làm.

Một cán bộ nghỉ hưu ở TP. HCM nói với BBC: “Nhiều quan chức bây giờ phát biểu một đằng, làm một nẻo, mình không biết tin vào đâu.”

“Nếu những gì ông Thanh nói là thật lòng, thì đó là quan điểm tiến bộ.”

Nhưng người này nghi ngờ liệu ông Thanh có làm được những gì mình tuyên bố, ví dụ việc chọn chức danh lãnh đạo thành phố.

“Trước đây, ông Thanh từng đề nghị nên bầu trực tiếp chủ tịch UBND thành phố. Nhưng hiện tại, bí thư xã còn không cho bầu trực tiếp, huống hồ thành phố.”

Cá nhân và cơ chế

Vai trò cá nhân của vị Bí thư Thành ủy Đà Nẵng lại cũng rọi ánh sáng vào một hệ thống chính trị “không ai dám chịu trách nhiệm”.

Không ít người dân và cán bộ đảng kỳ vọng từ thành công ở Đà Nẵng, ông sẽ có chân trong chính phủ trung ương, thậm chí Bộ Chính trị, để tạo dấu ấn trên cả nước.

Theo blogger Trương Duy Nhất, ông Thanh “cần sự thay chuyển để bản thân mình khác đi và cũng là cách để tìm được những hứng khởi khác, ở tầm cấp khác”.

Dịp Đại hội Đảng XI năm ngoái, đã có tin đồn ông sẽ trở thành Phó Thủ tướng, nhưng rốt cuộc đó chỉ là lời đồn.

Và không phải không có người nghi ngờ ông Thanh có còn tạo ấn tượng nếu ông được thăng chức ra Hà Nội.

Một đảng viên nói với BBC: “Các bộ ngành dây mơ rễ má. Ra Trung ương, chưa chắc ông làm được việc.”

“Cơ chế ở Việt Nam là cấp ủy đảng lãnh đạo, bàn bạc, dựa dẫm nhau. Ai cũng sợ trách nhiệm, nên người đứng đầu không dám quyết,” người này nói.

@bbc

Cập nhật tin 27-2-2012

Hồ Tây nguy cơ “vô sinh”

TP – Hồ Tây, lá phổi xanh của Hà Nội, bị tác động mạnh bởi hoạt động của con người, có nguy cơ chỉ còn là một thủy vực chết, một ao lớn nuôi cá hoặc là một bể chứa nước cỡ lớn chống úng trong vài chục năm nữa.

Bà Viên cùng chồng ngồi ở nơi năm xưa, vợ chồng bà thường vớt tôm tép dưới các tán lá sen Hồ Tây
Bà Viên cùng chồng ngồi ở nơi năm xưa, vợ chồng bà thường vớt tôm tép dưới các tán lá sen Hồ Tây.

Vùng nước “đứng độc” đáo

Bà Phùng Thị Viên sinh ra và lớn lên ở làng Trích Sài ven Hồ Tây. Ở tuổi gần lục tuần, bà nhớ hình ảnh Hồ Tây mênh mông và trù phú: “Ngày xưa xung quanh hồ toàn tre với nhãn. Người thì ra giặt quần áo, người thì hóng mát nói chuyện. Cạnh đình làng bây giờ, có bức tường cao, đám con trai cứ đua nhau nhảy từ trên tường xuống hồ. Dưới đáy hồ toàn cát”.

Theo GS.TS Mai Đình Yên – Giảng viên cao cấp Khoa Sinh học, Đại học Quốc gia Hà Nội, Hồ Tây được đánh giá là hồ lớn nhất ở đồng bằng Bắc Bộ, có diện tích khoảng 500 ha, độ sâu trung bình 1,5m và là một trong vài hồ nước ngọt tự nhiên có diện tích thuộc loại lớn nhất ở nước ta. Hồ Tây được xếp vào danh sách các hồ cần bảo tồn trên thế giới.

Trước đây, phía làng Trích Sài, Võng Thị có sen. Sen từ phía Quảng An và phía Sở nhờ gió bay về đây, chụm vào thành từng mảng gần bờ. Dưới rễ sen là nơi trú ngụ của cua, tôm. Trời trở gió nồm là tôm lên. Chỉ cần nhấc sen lên, rũ vào trong rổ được hàng vốc tôm.

Có người mang giá ra hớt ở ria hồ cũng thu được tôm. Ngày đó hồ còn có cả đỉa. Chồng bà Viên làm ở cảng Phà Đen. Lúc rảnh, hai vợ chồng ra hồ cào ốc. Mỗi lần xuống cào cũng được hai bao tải với đủ loại ốc, hến, trai.

Theo báo cáo “Sơ bộ phân tích biến đổi khí hậu đến hệ sinh thái Hồ Tây” của Đại học Quốc gia Hà Nội, Hồ Tây là đại diện điển hình cho đa dạng sinh học nước ngọt, kiểu nước đứng của đồng bằng Bắc Bộ, bao gồm tảo phù du 117 loài, thực vật thủy sinh 18 loài, động vật không xương sống 54 loài, cá có 40 loài, chim nước 11 loài. Hồ Tây có chín loài tảo phù du chưa định danh được.

Sách cũng viết về hệ động vật trong hồ với ba loài cá và một loài chim được ghi trong Sách Đỏ Việt Nam gồm cá vền, cá trắm đen và cá lóc, vịt đầu đen.

Thủa mà cư dân Hồ Tây vớt tôm trên lá sen qua rồi. Tác động của con người đã khiến hai nhóm đa dạng sinh học của hồ là thực vật thủy sinh và động vật đáy bị suy thoái nghiêm trọng. Thực vật thủy sinh bị suy thoái do con người chặt, dọn vứt bỏ. Suy thoái của động vật đáy còn có thể do tác động trực tiếp của nước bị ô nhiễm.

Tảo nở hoa – Tương lai xám

Hồ Tdal Basin ở Washington D.C
Hồ Tdal Basin ở Washington D.C.

Biến đổi khí hậu tưởng là câu chuyện trên trời nhưng hóa ra nó đang ứng vào Hồ Tây. Biến đổi khí hậu, với đặc trưng cơ bản là nhiệt độ tăng, làm cho các đặc trưng vật lý, hóa học của nước thay đổi. Nó cũng ảnh hưởng đến sự phân bố của các sinh vật, sự sống của các sinh vật, lưới thức ăn, sinh khối, năng suất cơ thấp (nguyên sinh).

Nhiệt độ tăng kèm theo nồng độ CO2 tăng sẽ kích thích quang hợp của thực vật (tảo và cây thủy sinh), hạn chế hô hấp, làm tăng năng suất sơ cấp. Các loài tảo phù du tăng, hiện tượng nở hoa là điều sẽ xảy ra thường xuyên. Sau đó chúng sẽ bị chết và lắng đọng xuống đáy, làm cho ô nhiễm tăng thêm, lấy hết khí O2 trong nước và thay vào đó khí CO2 sẽ thải vào không khí nhiều hơn.

Lượng mưa tăng nên đưa nhiều lượng carbon hơn xuống hồ. Do hô hấp, các chất hữu cơ trong hồ lại thải nhiều khí CO2 vào khí quyển hơn. Cái vòng tuần hoàn ấy của trời đất tác động đến Hồ Tây thế nào?

Nhà khoa học bi quan: Các loài quý hiếm ghi trong Sách Đỏ, các loài được mô tả, loài mới (có thể là đặc hữu) sẽ bị tiêu diệt. Các loài gốc phương Nam sẽ lấn át các loài gốc phương Bắc và các loài chịu ô nhiễm cao sẽ lấn át các loài chịu ô nhiễm thấp.

“Vô sinh”, thành ao

Vấn đề là nên bảo tồn đa dạng sinh học, hệ sinh thái tự nhiên của Hồ Tây, hạn chế tác động của biến đổi khí hậu hay theo hướng xây dựng Hồ Tây thành bể chứa nước chống ngập úng cho thành phố, thành hồ nuôi cá, nơi phục vụ giải trí, du lịch – GSTS Mai Đình Yên băn khoăn.

Lượng mưa tăng tuy ít nhưng lại không đều. Xen kẽ giữa lũ lụt và hạn hán bất thường khiến lượng xói mòn tăng, lượng trầm tích tăng. Kết cục Hồ Tây bị nông dần với mức độ nhanh hơn hiện nay và tuổi thọ của nó vì thế cũng giảm nhanh.

Tuy đã có nhiều cố gắng của thành phố, nhưng đa dạng sinh học, hệ sinh thái tự nhiên của Hồ Tây vẫn bị nhiều áp lực từ việc lấn chiếm, phân cắt hồ thành các khu vực phục vụ các mục đích khác nhau.

Ô nhiễm bởi các nguồn thải từ vùng lưu vực của các hoạt động du lịch trên hồ, kể cả các chất thải rắn cũng góp phần hủy hoại Hồ Tây. Hay như việc tiếp tục nuôi cá ở Hồ Tây gây áp lực đối với các loài cá bản địa, cô lập hồ với các thủy vực xung quanh.

Hà Nội hiện mới chỉ bảo vệ Hồ Tây theo hướng bảo vệ cảnh quan, khai thác hồ chống úng, phát triển du lịch, nuôi cá. Tịnh không thấy bảo vệ theo hướng bảo tồn đa dạng sinh học, bảo tồn hệ sinh thái tự nhiên.

Nếu cộng cả hai hướng tác động của biến đổi khí hậu và hoạt động của con người, rủi ro tiêu diệt đa dạng sinh học, hệ sinh thái tự nhiên của Hồ Tây là rất lớn. Hồ Tây lúc ấy sẽ bị vô sinh, sẽ là một hồ chết, một nhà khoa học ví von.

Th.S Nguyễn Ngọc Lý, Giám đốc Trung tâm Nghiên cứu Môi trường & Cộng đồng cho hay, Hồ Tây có nhiều cơ hội thuận lợi để bảo tồn hệ sinh thái. Với diện tích đủ rộng, hồ có khả năng tự phục hồi dễ hơn nhiều so với các hồ nhỏ, nhất là sau những lần mưa.

Nếu được liên thông trở lại với sông Hồng như tự thuở nào, cộng với một ban quản lý hồ hoạt động hiệu quả, định kỳ nạo vét bùn lắng, vớt rác thải, xử lý nước thải trước khi đổ vào hồ, v.v…, Hồ Tây chắc chắn sẽ có cơ hội sống.

——————————————————————————————————————–

Đừng mơ nhà, đất rẻ như… cơm tấm

(Đất Việt) TS Lê Xuân Nghĩa, Phó chủ tịch Ủy ban Giám sát tài chính quốc gia cho rằng, có thể thị trường bất động sản còn khó khăn vài năm nữa, nhưng xu hướng chung hiện nay là “nghỉ ngơi” và chuẩn bị cho một làn sóng tăng trưởng mới. Tuy nhiên, đừng nuôi hy vọng rẻ như cơm tấm để mua gom.

Việc bất động sản giảm giá thời gian qua là do một số công ty “đói” vốn chứ không phải bức tranh chung của thị trường. Trong khi một số ít doanh nghiệp bán tháo sản phẩm thì cũng có những người muốn giữ bất động sản (BĐS).

Chu kỳ giảm giá đã đi qua

Tại hội thảo cơ hội nào cho thị trường BĐS năm 2012 tổ chức cuối tuần qua, ông Nghĩa cho biết, thực tế bong bóng BĐS chỉ xì hơi tạm thời do chính sách lãi suất thắt chặt chứ không phải nhà kinh doanh xả bán. Tại các nước châu Á, giảm giá bán không phải xả hàng mà do thắt chặt tiền tệ, làm giảm tạm thời cầu của hàng hóa. Rõ nhất là ở Trung Quốc, Singapore… những người găm giữ BĐS dù không giao dịch được nhưng họ không xả hàng. Còn tại nước ta, thời gian trầm lắng hơn 4 năm, giá giảm khá nhiều và chu kỳ giảm giá sẽ đi qua.

Thị trường BĐS được kỳ vọng sẽ phục hồi giữa năm nay. Ảnh: Nguyễn Sơn

GS Đặng Hùng Võ phân tích thêm, BĐS Việt Nam ít nhất có 3 lần sốt giá, một lần vào những năm 1991 – 1993, lần hai vào 2001 – 2003, lần cuối vào năm 2007. Tuy nhiên, 2 lần đầu khác với lần cuối là do lúc đó nền kinh tế bắt đầu mở cửa. Lần sốt sau cùng có yếu tố thị trường hơn. Cứ sau mỗi lần sốt đất giá đất tăng lên 5 – 10 lần, có nghĩa là tăng từ 500 – 1.000%. Và từ năm 2008 đến nay thị trường giảm mạnh.
Theo ông Võ, không có hiện tượng bán tháo như nhiều người lầm tưởng mà chỉ hạ giá ở những dự án xấu có tính thanh khoản kém. Khi bài toán lạm phát thành công, chính sách tiền tệ linh hoạt hơn thị trường BĐS sẽ phát triển trở lại. Tuy nhiên ông Võ cũng khuyến cáo, để tăng nhanh tính thanh khoản, nhà đầu tư phải minh bạch sản phẩm của mình trước để khách hàng tin tưởng, còn các nhà làm chính sách đưa ra những giải pháp phù hợp nhất.
Sắp có “sóng” mới?
Ông Nghĩa cũng cho biết, bản thân ông đã tiếp rất nhiều tập đoàn nước ngoài tìm cơ hội đầu tư vào BĐS Việt Nam. Nhưng hầu hết họ lại có tư tưởng “đợi cho BĐS rẻ mới gom vào như từng đã xảy ra tại một số nước trên thế giới”. Nhưng chuyên gia này phân tích rằng kinh tế châu Á nói chung và Việt Nam nói riêng vẫn còn trên đà tăng trưởng, nên hoàn toàn không có chuyện “rẻ như cơm tấm” và “họ đã cho biết sẽ xem lại chiến lược đầu tư”. Ông Nghĩa còn cho rằng, sắp có “sóng” trên thị trường, dự kiến sẽ vào quý II/2012.
Các chuyên gia khác cũng cho rằng một loạt động thái của các nền kinh tế lớn như Mỹ, Trung Quốc, Nhật Bản… cho thấy họ bắt đầu nới lõng chính sách tiền tệ. Cụ thể Ngân hàng Trung ương Trung Quốc 2 lần giảm dự trữ bắt buộc và có động thái bơm tiền vào chứng khoán và BĐS. Mỹ duy trì lãi suất bằng 0. Trong khi châu Âu cũng đang tìm cách ổn định thanh khoản các ngân hàng thương mại. Các chuyên gia nhận định dòng tiền đầu tư lớn sẽ đổ vào các nước châu Á trong thời gian tới.
Còn tại Việt Nam, CPI 2 tháng đầu năm là 2,2%, dự kiến tháng 3 là 0,5 – 0,6%, như vậy cả quí I, CPI  sẽ khoảng 3%. Trong khi đó thông thường chỉ số của này của quí I hằng năm chiếm 1/2 của cả năm. Như vậy, theo nhận định của các chuyên gia, lạm phát năm 2012 ở mức 7 – 7,2%. Một lý do nữa là cuối tháng 12/2011, Chính phủ đã có chỉ thị riêng cho thị trường BĐS và đang trình Thủ tướng việc thành lập Ngân hàng chuyên cho vay để phát triển, mua bán nhà ở cùng với các hình thức huy động vốn cho lĩnh vực  này. Với những thông tin  này, thị trường sẽ phát triển tốt từ quí II.
Tuy nhiên, ông Đặng Hùng Võ khuyến cáo, thị trường BĐS hồi phục không có nghĩa là những hàng tồn kho, với giá cao có thể bán được. Mà chỉ có những dự án giá trung bình, thấp mới được đón nhận. Hiện chính sách của chính phủ vẫn đang hướng đến hỗ trợ những dự án ở phân khúc này, chứ không hỗ trợ BĐS chỉ phục vụ cho giới đầu cơ.

————————————————————————————————————–

10 thiên thần của bạn

(Dân trí) – 10 thiên thần luôn đi bên cạnh bạn mỗi ngày và hướng dẫn bạn bao nhiêu điều chưa biết, giúp bạn luôn cảm thấy thoải mái và bảo vệ cho bạn. Họ đã đồng hành cùng bạn từ khi còn rất trẻ. Bạn có biết sự hiện diện của họ không?
Mỗi thiên thần đều mang những nhiệm vụ rất đặc biệt, một công việc đặc thù riêng để làm. Tất cả chúng ta đều biết “Tin tưởng, Hi vọng và Lòng nhân từ”, họ đều là những thiên thần rất tuyệt vời và làm việc chăm chỉ.

Tuy nhiên còn có nhiều thiên thần hơn nữa mỗi ngày và mọi ngày đều bảo vệ bạn và cho bạn sự thoải mái. Thiên thần thứ tư ấy được gọi là “Khoan dung”. Đừng cố chấp bất kì điều gì và cũng đừng ghét bỏ cái gì, hãy học cách khoan dung để tâm hồn chính bản thân ta luôn thoải mái. Thiên thần thứ năm “Tha thứ” sẽ bảo vệ ta khỏi những đố kị, ghen ghét. Ai trong chúng ta lại không mong tha thứ để cho mình có một trái tim biết yêu thương?

Tiếp đến là thiên thần “Vẻ đẹp” bởi tất cả chúng ta đều nhìn thấy rất nhiều điều xấu xí trong cuộc sống. Đừng để tâm hồn mình cô đơn, nếu không bạn sẽ không thể làm được nhiều điều tốt đẹp trong cuộc sống của mình.

Hai thiên thần tiếp theo là một cặp song sinh. Đó chính là “Niềm vui” và “Hạnh phúc”. Họ thường tay trong tay đi với nhau, bạn thấy không khi bạn có niềm vui là khi bạn đang hạnh phúc và bạn hạnh phúc bởi vì bạn có được niềm vui trong cuộc đời mình.

Nhưng thiên thần mà tôi yêu mến là “Tình bạn”, bởi vì vị thiên thần nhỏ bé đáng yêu này là một trong những người có thể mang lại sự giàu có chân chính cho cuộc sống của chúng ta. Tôi thường được thiên thần “Tình bạn” khuyên rằng: “ Để có một người bạn tốt, chính bản thân mình phải là một người bạn chân thành trước đã”.

Và cuối cùng tôi không thể không nhắc đến thiên thần “Tình yêu”, đôi khi nàng có vẻ rất hay xấu hổ, giống như một nàng tiên đang ngủ say không muốn thức dậy. Nhưng thực tế là cô ấy luôn luôn ở gần chúng ta. Chỉ cần mở cửa trái tim, chúng ta sẽ nhìn thấy cô ấy đứng ở đó, như đợi sẵn chúng ta vậy.

Khi chúng ta sống đúng với tâm hồn và đạo đức của chính mình, thật dễ để tìm kiếm những thiên thần tuyệt vời ở xung quanh. Tất cả chúng ta đều có 10 thiên thần luôn đi bên cạnh, hãy sống tốt để sau này tâm hồn của chúng ta được hạnh phúc nơi cõi vĩnh hằng.

Phạm Ngọc Cương: Việt Nam – Niềm hy vọng cho sau 20 năm

Tiến sĩ Phạm Ngọc Cương (Toronto, Canada)
Việt Nam đang nói là phấn đấu đến năm 2020 về cơ bản là một nước công nghiệp. Nếu định nghĩa công nghiệp theo kiểu Việt Nam thì không cần bàn, còn nếu theo qui chuẩn của thế giới thì đây là một loại bánh vẽ tiếp của dân tộc trong thế kỷ 21.

Cũng như nhiều người dân Việt khác, khi lang thang khắp địa cầu tôi luôn đặt cho mình câu hỏi: tại sao dân tộc ta lại thua kém thiên hạ lâu vậy? Câu trả lời luôn nằm ở: bản lĩnh của lãnh đạo và văn hóa sống của dân chúng.

1- Chăm lao động:

Sự thịnh vượng bắt nguồn từ nhiều điều. Nhưng có lẽ lao động trí óc sáng tạo và lao động chân tay chăm chỉ là yếu tố chung hàng đầu. Đến Hàn Quốc xem bảo tàng của họ thì thấy cách đây khoảng 50-70 năm dân họ làm nông nghiệp; cái ăn, cái ở, cách sinh hoạt nhà cửa cũng chả khác mấy dân mình. Sau cuộc chiến nam bắc kết thúc năm 1953, dân miền Nam cũng gần như tay trắng lập nghiệp, tất cả xây dựng trên đống hoang tàn. Vậy mà sau có khoảng 30 năm họ đã thành một nước công nghiệp mới với GDP đứng 15 toàn cầu. Dân Hàn được đánh giá là chăm lao động bậc nhất thế giới. Trung bình làm tới 65 tiếng /1 tuần. Dân bắc Mỹ cũng cầy cuốc ra trò: ít nhất là 40 tiếng/ tuần- Tuy vậy rất nhiều người làm thêm giờ. Dân Pháp làm có 35 tiếng/tuần, nhưng a ma tơ như dân Pháp mà từ thế kỷ 12 (1163) đã xây được nhà thờ Đức Bà, con cháu của những người ấy lại đang làm ra Airbus, nước hoa Chanel và túi Louis Vuitton… thì tuy có không quá chăm về giờ giấc nhưng được cái hiệu quả của thông minh bù lại.

2- Ý thức chung:

Qua Nhật Bản thì cái ảnh rất nổi tiếng mà khắp nơi trưng bày là ảnh một người nước ngoài chụp Tokyo khoảng 150 năm trước. Ngày đó toàn Tokyo nhà cửa thấp lè tè. Vậy mà bây giờ muốn tìm một nơi nhà thấp của Tokyo chắc là chỉ còn khu hoàng cung. (…) Khắp Tokyo với hơn 13 triệu dân chắc phải có thùng rác công cộng nhưng vì quá ít nên tôi chưa tìm ra. Vậy mà đâu cũng sạch tinh tươm không có rác. Ra tòa thị chính hỏi thì họ bảo là ở Nhật mọi công dân tự giác mang rác về nhà mình vất. Nhiều người trong túi sách tay có đủ cả ba loại túi để chứa ba loại rác khác nhau. Túi đựng rác tái chế, túi đựng rác hữu cơ, túi để rác thải. Về nhà cứ sẵn túi nào bỏ ngay vào thùng rác đấy. Ở một đất nước có nhiều hãng xe danh tiếng toàn cầu mà tôi thấy các thanh niên diện đồ hàng hiệu chủ yếu đi bộ, đi phương tiện công cộng hoặc đạp xe. Và nhìn kỹ chưa thấy có cái xe đạp nào láng cóng cả. Về Việt Nam thấy chỗ nào cũng có đầy rẫy những cái rất đáng làm, cần làm và phải làm phải sửa ngay, tuy vậy hầu như không thấy mấy ai coi đó là việc của mình và chịu động vào. (…)

3- Khoa trương, hình thức:

Tôi từng dắt con di dạo khắp mấy km2 khuôn viên của trường đại học Harvard tròn 375 tuổi năm 2011, nơi làm việc của 44 tác giả giải Nobel với quỹ năm khoảng 32 tỷ USD mà không tìm ra một cái biển hay cổng chào nào với hàng chữ Harvard University “đáng” để chụp ảnh. Vậy mà trên khắp Việt đâu đâu cũng biểu ngữ, khẩu hiệu giăng khắp nơi mà toàn nội dung sáo mòn. Trụ sở lớn bé nào (chắc chỉ trừ trụ sở các cơ quan mật, chìm) cũng gắn tên tuổi to vật vưỡng.

4- Rèn luyện sức khỏe:

Người Việt là giống người có thể tạng nhỏ bé và yếu ớt. Người da đen và da trắng tầm vóc cơ thể đều hơn người Việt. Trong dân châu Á, người Việt cũng là loại nhỏ con. Đã vậy người Việt lại ít vận động. Người thành phố thì nửa bước cũng ôtô xe máy. Người vùng quê cũng ngồi chơi nhiều. Khó tìm ra nước nào người ngồi ngoài đường hàng quán từ sáng tới tối đông như ở Việt Nam. Ngay người Việt ở nước ngoài nhiều năm mà số lượng người chịu tập thể thao cũng khá ít. Số người Việt trung niên ở nước ngoài chịu tập các môn thể thao mùa đông lại càng ít hơn. Nhiều người quá nửa đời ở xứ lạnh mà vẫn kêu mùa đông lạnh lẽo và nhìn thấy tuyết là ngại. (…)

5- Qui hoạch phát triển:

Một qui hoạch phát triển ít công viên, khu tập luyện thể thao và vui chơi giải trí ở từng khu vực dân cư là một qui hoạch thiếu tầm và tâm. Ít nơi tập thể thao và vui chơi lành mạnh thì thì phương án xấu vừa là sức khỏe dân chúng xuống cấp và phải chi nhiều hơn cho y tế. Phương án xấu hơn là tội phạm gia tăng. Xấu nhất là cả tội phạm tăng, cả sức khỏe xuống cấp, và chính quyền làm ngơ với cả tội ác lẫn bệnh tật. Tuy nhiên khi ngay cả trường học và bệnh viện đất còn bị cắt xén, bé con con thì những đòi hỏi khác thật là quá xa vời. Trong 100 người giàu nhất trên sàn, nhóm giàu nhất và đông nhất là bất động sản. Con số đó nói lên rằng tiền người Việt hôm nay kiếm ra vẫn chưa có nhiều hàm tố trí tuệ. Nếu thực hiện thu thuế nhà đất hàng năm từ 1-2% giá trị thực, và từ cái nhà thứ 2 đánh thuế giá trị gia tăng cùng với áp thuế thừa kế đất cao thì đất sẽ tiếp tục rớt giá, xã hội sẽ bớt căng thẳng về chỗ ở, người Việt nào khi đi làm cũng có quyền và khả năng mưu cầu cho mình một mái ấm. Người Việt có tiền sẽ phải nghĩ làm sao ra sản phẩm công nghệ cạnh tranh trên thương trường. Nếu có công bằng và minh bạch chi tiêu tiền thuế sẽ thu được và đủ chi dùng cho giáo dục cùng nghiên cứu khoa học làm động lực cho nền kinh tế trí tuệ cất cánh. Nhưng vấn đề là lấy ai thông qua luật ấy nếu những người nắm quyền là chủ đất lớn?

6- Đi tắt đón đầu?

Khẩu hiệu đó thể hiện khá rõ cái bản chất khôn vặt của người Việt. Mà đã là khôn vặt tức là không bài bản, không đàng hoàng. Chẳng thể nào từ một nước nông nghiệp nghèo nàn lạc hậu tiến thẳng lên chủ nghĩa xã hội không tưởng được nên vẫn phải vòng lại về chủ nghĩa tư bản thực dụng. Ít nhất, chúng ta phải học cách đi cho đàng hoàng, thẳng lưng mà đứng, ngẩng cao đầu, mở to mắt mà nhìn thiên hạ đúng sai thế nào. Nếu muốn vượt họ thì phải lấy quyết tâm, rèn luyện thể lực, trí tuệ và tinh thần tăng tốc độ, chứ không phải chen ngang luồn lách, chặn đường ai cả.

7- Môi trường kinh doanh:

Tầm vóc GDP của cả Việt Nam chưa bằng một nửa (khoảng 46%) của thành phố Singapore (103.6/222.7tỷ USD) hay Hồng Kông (103.6/224.5 tỷ USD), chưa bằng 7% của Tokyo (103.6/1,479 tỷ USD). Nhìn vậy để thấy rằng quản lý và phát triển có một dúm tiền đó thì đâu có phải là cái gì kinh khủng với nhân loại hôm nay. Vậy mà nền tảng GDP của Việt Nam lại chủ yếu là từ đào bới (khai thác khoáng sản) và hái lượm (thu hoạch lúa và các sản phẩm nông lâm ngư nghiệp). Sau 37 năm hô hào và quyết tâm công nghiệp hóa và hiện đại hóa Việt Nam vẫn chưa có một công ty có tầm vóc khu vực. Bảng vàng 100 người giàu nhất sàn chứng khoán năm 2011 bắt đầu tính từ người có tài sản chứng khoán độ hơn 3 triệu đô (mà cũng chưa rõ đây là tài sản có thật hay tài sản góp, đứng tên hộ). Thực ra ai làm được kinh doanh ở Việt Nam hiện nay một cách chân chính được tôi nghĩ phải đáng phong tặng mấy lần anh hùng. Khắp Canada mấy năm nay lãi suất có từ 2-3% nhiểu nhà băng còn gạ cho lãi suất có 0% trong 6 tháng. Luật pháp rõ ràng, tham nhũng, hối lộ gần như không có, lạm phát cả năm thường dưới 2% mà có mấy ai mở mang kinh doanh được gì đâu. Một số công ty, ngân hàng lớn trả lãi cổ đông có 4-5% /năm là đã vui rồi. Việt Nam đang nói là phấn đấu đến năm 2020 về cơ bản là một nước công nghiệp. Nếu định nghĩa công nghiệp theo kiểu Việt Nam thì không cần bàn còn nếu theo qui chuẩn của thế giới thì đây là một loại bánh vẽ tiếp của dân tộc trong thế kỷ 21.

8- Hội nhập:

Thế giới đã chứng kiến nước Nhật bước vào suy thoái cả hai thập kỷ nay. Bắc Mỹ khủng khoảng cả 5 năm nay giờ mới đang bắt đầu gượng dậy, châu Âu giờ đang lún sâu vào khủng hoảng, Trung Quốc nếu không có những cải cách nền tảng và quyết liệt sẽ lâm vào suy thoái và khủng hoảng trong thập kỷ này. Và khi khủng hoảng lớn xảy ra thì thành quả mấy chục năm tích cóp liền đi tong. Chưa bao giờ công việc quản lý vĩ mô lại cần tập trung nhiều trí tuệ đến thế, lại cần một ý thức xã hội và tinh thần dân tộc cao đến thế, lại cần sự nghiêm túc nghiên cứu, phản biện và cầu thị kỹ lưỡng đến như vậy.

Khi anh dắt trâu đi trên đường làng nếu sơ sểnh xảy ra thì thiệt hại chỉ là rất nhỏ, còn khi anh lao cái ô tô lọc cọc lên đường cao tốc thì tai nạn xẩy ra là thảm khốc. Ở tầm phát triển càng cao thì sự yếu kém trong quản lý gây thiệt hại càng lớn.

Nhìn về toàn cục Việt Nam nhỏ thó có khoảng 320 km2 mà chia nát ra tới 58 tỉnh và 5 thành phố trực thuộc trung ương thì đã thấy là các bộ sậu quản lý cồng kềnh và rườm rà lắm rồi (vì không quản to nổi nên phải chia nhỏ ra). Đã thế nơi nào cũng hai chính quyền song hành (vừa cơ quan đảng vừa cơ quan chính phủ). Vậy mà trình độ lại tầm thường cá mè một lứa, chỉ có mỗi “thành tích” duy nhất là quản lý cả cái nhỏ cũng không được tốt. Trong cả đống tỉnh thành ấy chỉ thấy có vài đốm sáng tức là vài tỉnh hay thành phố tự sống lay lắt được, không phải ngửa tay ra xin tiền từ ngân sách trung ương phân bổ. Chính phủ thì có tới 22 bộ và cơ quan ngang bộ; ngân sách mỗi bộ loanh quanh có một trăm triệu tới vài tỉ đô/năm (tức là ngang doanh thu của một công ty tầm khu vực), vậy mà bộ nào cũng ôm đủ điều tiếng, bất cập.

Nhìn tổng thể, Việt Nam quá lập cập trong con đường hội nhập. Các cụ nhà ta thường nói khôn ăn người, dại người ăn. Cái cách làm của Việt Nam hôm nay dẫn đến kết quả là nếu người tha cho thì sống (viện trợ, ưu đãi thuế quan…). Ăn của người cái công nghệ lạc hậu, bất chấp môi trường, tương lai con cháu, lối sống hợm hĩnh giàu sổi… để người trục lợi trên đủ đường từ ưu thế địa chính trị, nhân công, tài nguyên, chính sách…

9- Tầm nhìn:

Khi hoàng đế Meiji của Nhật mất năm 1912, nước Nhật thương nhớ vị hoàng đế vĩ đại nhất trong lịch sử của họ bằng cách dành hơn 70 héc ta ở thủ đô Tokyo và người dân Nhật gửi tặng khoảng 120 ngàn cây gồm 365 chủng loại khác nhau trồng ở đó sao cho giống một cánh rừng thiên nhiên nhất. Cả trăm năm trôi qua, đất ở Tokyo dù có là vàng là kim cương thì cánh rừng vẫn còn đó, vừa tưởng niệm vị minh quân vừa là công viên, lá phổi cho thành phố và hầu như không tốn kém trong việc bảo trì. Thật đau khi thấy người ta cho phép cất nhà ở trong đại nội Huế, hay bê tông, nhựa đường hóa các quảng trường của đất nước. Khắp cả nước là các loại mồ mả xây dựng tùy tiện. Nhìn vào sự “hiên ngang” của các tư dinh người quá cố này không rõ bao nhiêu trong số đó là do con cháu thực sự hiếu thảo, bao nhiêu là sự trục lợi cá nhân mong thế giới âm phù hộ độ trì. Chỉ biết rằng triều đại nào dù được đặt ở cuộc đất nào rồi cũng đến hồi cáo chung. Dân những nước văn minh đối xử với mồ mả tổ tiên của họ thật nhẹ nhàng mà họ cũng đâu có nghèo hèn.

10- Ý chí:

Khi đi thăm nhà tù Hỏa Lò Hà nội, tôi cứ băn khoăn tự hỏi không biết có người nào dán mác “chống Cộng” ở hải ngoại dám một lòng một dạ xả thân hy sinh tất cả tính mạng và tài sản cho công cuộc mà họ hô hào? Và cũng không biết còn có bao nhiêu quan chức chính quyền ở Việt Nam hôm nay một lòng vì nước quên thân vì dân phục vụ? Trong cái phần còn lại của một chứng tích cho sự hào hùng một thủa của dân tộc chỉ thấy lác đác vài du khách ngoại quốc. Đáng nể Hàn Quốc biết bao khi bảo tàng nào cũng ngập thầy cô giáo và học sinh ngồi học tại chỗ.

11- Bài bản và chuyên nghiệp:

Hiện nay, tại di tích nhà tù nói trên có trưng bày viên gạch và viên ngói người Pháp dùng để xây vào năm 1896. Sau 115 năm, đi gần khắp cả Việt Nam tôi cũng chưa thấy có viên gạch nào có chất lượng và đẹp như viên đó. Liệu người Việt Nam có thể có một ngành công nghệ nào có tầm vóc nếu không tập làm cho cẩn thận từ những cái nhỏ nhất. Trước khi về Việt Nam đọc qua trang web của các hãng du lịch nước ngoài thấy họ báo là “người Việt không có áo mưa, khi có mưa người Việt quấn các bao đựng rác quanh người…” “Bao rác” thì không phải, nhưng là một nước nhiều mưa nhưng đến giờ đúng là người Việt chưa có nổi một hãng nào chế ra cái áo đi mưa cho ra hồn.

12- Cách mạng?

(…)

Sự thay đổi thường theo một hoặc hai con đường, tiệm tiến hoặc cách mạng. Con đường tiệm tiến sẽ làm khá nhiều người cấp tiến bức xúc vì khá chậm chạp, nhưng ít đổ vỡ và xáo trộn xã hội lớn. Cuộc cách mạng sẽ mang đến sự thay đổi chóng vánh nhưng chưa có cuộc cách mạng nào mang đến một sự ổn định nhanh về toàn cục.

Con đường cách mạng thì theo định nghĩa của V.I Lê Nin sẽ chỉ nổ ra nếu có ba điều kiện: tầng lớp “dưới” không thể tiếp tục sống như cũ, tầng lớp “trên” không thể tiếp tục lãnh đạo như cũ và có một chính đảng cách mạng lãnh đạo. Tuy nhiên, vế thứ ba của định nghĩa này cần thay đổi là trong thời đại bùng nồ thông tin toàn cầu hiện nay cá nhân hay phong trào dù tự phát nhưng nếu phù hợp với tâm lý đám đông trong chốc lát cũng dễ dẫn đến một cuộc cách mạng. Điều đó giải thích tại sao mấy vụ biểu tình nhỏ lại bị nhà cầm quyền đàn áp dữ dội thế. Dù họ biết đó là yêu nước nhưng nếu cứ để cho tiếp diễn thì có nguy cơ một Thiên An Môn, một mùa xuân Ả Rập phẩy… và hơn nữa quần chúng càng được tập dượt càng dễ biết làm cách mạng.

Hiện nay, tầng lớp dưới ở Việt Nam tuy gặp thật nhiều khó khăn vẫn đang sống được, tầng lớp lãnh đạo thì càng thấy sống ngon, sống khỏe, chỉ duy có một bộ phận tầng lớp trí thức có suy tư dằn vặt thì chưa thể có một cuộc cách mạng nào trong một tương lai gần.

Theo con đường tiệm tiến thì đất nước sẽ phải qua vài giai đoạn chia chác của những người nắm quyền. Giai đoạn một là chia các tài nguyên thiên nhiên (đất…), sau đó chuyển sang chia tiếp các cơ hội và tài sản vật chất khác (cổ phần hóa các loại tài sản có thể còn lại…) và sau khi có đủ cả tiền và quyền thì con đường an toàn nhất để giữ được cái gì đó là phải thúc đẩy pháp trị.

13- Còn mình?

Tôi gặp rất nhiều người bức xúc với câu khẩu hiệu giăng ở Việt Nam: “Lực lượng công an nhân dân chỉ biết còn Đảng còn mình”. Theo cách tuyên truyền này thì lực lượng khổng lồ ăn tiền thuế của dân (…) thành một loại công cụ riêng của đảng, cho đảng và vì đảng, chỉ trung thành với đảng mà thôi, còn dân tộc và nhân dân không được đếm xỉa tới. Vậy nếu khi đảng (hoặc những người nhân danh đảng và có khả năng điều động lực lượng này) sai (mà đảng thì cũng thường sai lắm) và có thời điểm khi lợi ích của cái “nhóm sai” trong đảng này với dân là đối nghịch thì lực lượng này sẽ sẵn sàng chĩa súng vào nhân dân?

Công an, viên chức ở Việt Nam hay ở đâu đi nữa thì cũng là những người làm công. Đã làm công thì có quan hệ “chủ” “tớ”. Thường người làm thuê hay ngộ nhận rằng lương bổng hậu hĩnh của họ có được là hoàn toàn do sự tử tế của ban giám đốc và hay nể sợ ban giám đốc. Khi dân trí càng cao thì càng nhiều người biết rằng ban giám đốc nhiều khi cũng chỉ là do hội đồng quản trị đại diện cho các cổ đông thuê điều hành mà thôi. Nhân dân Việt Nam, Tổ quốc Việt Nam mới thực là chủ sở hữu của bất kỳ ban ngành, cơ quan nào của Việt Nam. Vua, chúa, Đảng… chỉ là một ban giám đốc nhất thời.

14- Hướng tới:

Việt Nam, như đứa trẻ đang tuổi lớn mà lại bị ghì chặt ở nhiều hướng. Đứa trẻ tuy vẫn cao lớn lên nhưng là kiểu lớn quặt quẹo và bệnh hoạn. Năm 1953 khi chiến tranh Triều Tiên kết thúc, Bắc Triều có cơ sở vật chất tốt hơn nhiều lần Nam Triều. Vậy mà nay nền kinh tế Bắc Hàn chỉ bằng 2.7% Nam Hàn (28/1,014 tỷ USD) thu nhập bình quân đầu người phía Bắc chỉ bằng khoảng 5.7%($1,200/$20,700) phía Nam. Cùng một giòng giống, cùng một văn hóa, cận kề lãnh thổ sao có mấy chục năm đường ai nấy đi mà khác nhau dữ vậy? Thế mới thấy bản lĩnh người cầm quyền, cái sai cái đúng của những người ở tầm cao quyền lực thật lợi hại!

Để đừng lạc chân thành một tiểu Trung Hoa, tiểu Ấn Độ, hay tiểu Hoa Kỳ mà vẫn theo được một phần bước tiến chung của nhân loại, chỉ còn hi vọng là Việt Nam đang từ một nước hầu như làm cái gì cũng chưa hẳn là đúng chuyển hóa thành một nước làm cái gì cũng không sai trong liền mấy thập kỷ tới.

PNC

(Các số liệu thống kê trích dẫn từ nguồn IMF, CIA World Factbook và VN Express)

Nguyễn Tấn Dũng trước Loạn Kiêu Binh

Ngô Nhân Dụng

Nông dân Dương Nội, Văn Giang và tỉnh Đắc Nông biểu tình trước 35 Ngô Quyền, Hà Nội sáng 21/2

Nông dân từ Nam Ðịnh lại kéo lên Hà Nội khiếu kiện về đất đai. Hai ngày trước, Blog Nguyễn Xuân Diện đã đăng hình ảnh bà con nông dân Dương Nội (Hà Ðông), Văn Giang (Hưng Yên), và Ðắk Nông đi biểu tình trước các cơ quan chính quyền, đòi giải quyết các yêu cầu của nông dân bị bỏ qua từ nhiều năm mà đảng Cộng Sản vẫn bỏ qua. Phong trào tranh đấu mới này là hậu quả của biến cố Ðoàn Văn Vươn.

Khi cương quyết chống lại những kẻ cướp đất của mình, Ðoàn Văn Vươn đã khơi dậy lên tinh thần tranh đấu chống cường quyền của những người thấp cổ bé miệng nhất nước ta.

Người nông dân không sợ nữa. Một bằng cớ: Người ta đã dám tự xưng tên tuổi khi được nhà báo hỏi. Một cụ bà 63 tuổi cho nhà báo Trần Ðịnh biết tên cụ là Vũ Thị Thu. Bà đòi trả lại đất ruộng đã bị nhà nước trưng thu để làm khu đô thị thương mại và du lịch Ecopark. “Họ lấy đất ba năm nay mà không nói gì cả thì chúng tôi đòi thôi.” Gia đình bà có bảy người và họ không có tiền mua đất ở nơi khác, “Chúng tôi muốn lấy lại đất nông nghiệp – cho con cháu.” Ông Trần Ðịnh nói rất đúng: “Ðoàn Văn Vươn trở thành người có công trong việc xé toang bầu trời ảm đạm che phủ hy vọng của nông dân Việt Nam.”

Nhưng bầu trời của đảng Cộng Sản thì đang tối tăm. Trần Ðịnh nhận xét: “…tình trạng trên bảo dưới không nghe, vô chính phủ, quân hồi vô phèng ngang nhiên diễn ra ở Hải Phòng, đang là trái nổ mang tính dây chuyền.” Cảnh “quân hồi vô phèng” này cũng có thể gọi tên là “Loạn Kiêu Binh.” Nguyễn Tấn Dũng họp báo “giải quyết” vụ cướp đất của Ðoàn Văn Vươn; tuyên bố tất cả các quyết định lấy đất của ông Vươn là sai, việc phá nhà ông Vươn là sai; nhưng cuối cùng các tên đầu sỏ gây ra lại chỉ được lệnh “tự kiểm điểm với nhau” mà thôi! Nguyễn Tấn Dũng vừa nói xong, cả nước Việt Nam được chứng kiến cảnh họ “kiểm điểm” như thế nào!

Ngày 17 Tháng Hai, Bí Thư Hải Phòng Nguyễn Văn Thành lại họp các cán bộ trung cao cấp nghỉ hưu công khai tuyên bố “khẳng định rằng ông Ðoàn Văn Vươn đã làm sai, chứ không phải là huyện Tiên Lãng sai.” Tức là hoàn toàn nói ngược lại những kết luận của Nguyễn Tấn Dũng. Nhiều cán bộ cũ cũng phải nổi nóng lên và phản đối, nhưng tất nhiên cũng phải cúi đầu chịu nhục! Kết quả việc “kiểm điểm” càng khiến lòng người phẫn nộ, cả nước phẫn nộ, không riêng gì người dân Hải Phòng. Tên dẫn đầu hàng trăm cảnh sát, công an, bộ đội và du côn đi phá nhà là Ðại tá Công an Ðỗ Hữu Ca, Phó chủ tịch thành phố Ðỗ Trung Thoại và bè lũ chỉ bị “tạm đình chỉ công tác 15 ngày” để “kiểm điểm đúng quy trình và quy định của điều lệ đảng.” Họ viện dẫn “điều lệ đảng,” nghĩa là họ chỉ có trách nhiệm trong đảng xử lẫn nhau, bao che cho nhau, không cần biết đến luật pháp quốc gia nào cả. Tên Ðỗ Trung Thoại còn phạm tội “Vu cáo cho dân cả huyện Tiên Lãng” khi xưng xưng nói là “Nhân dân bức xúc” đã tự động đến phá nhà anh em ông Ðoàn Văn Vươn. Vu khống tất cả mọi người một cách công khai trâng tráo như vậy, mà chỉ phải “tạm nghỉ” 15 ngày sao được? Bọn đàn em cấp huyện, cấp xã, những tay được hưởng lợi trực tiếp trong vụ cướp đất, cũng chỉ bị “tạm đình chỉ công tác,” tức là cũng chỉ chịu trách nhiệm trước đồng đảng của họ, chứ không người nào chịu tội trước gia đình nạn nhân Ðoàn Văn Vươn hay người dân trong xã, trong huyện, và trước pháp luật quốc gia. Có một nước nào mà những kẻ đi cướp đất, phá nhà của người dân mà lại không bị truy cứu tội phạm, mà lại được quyền tự họp nhau rút tỉa kinh nghiệm, ưu khuyết điểm với nhau hay không? Phải gọi đó là tình trạng “một quốc gia trong quốc gia,” hay là một thứ “Loạn Kiêu Binh” rồi!

Nhưng đám kiêu binh ở Hải Phòng vẫn chưa thỏa mãn. Bị cả nước vạch mặt chỉ tên, tự ái của họ đã bị đụng chạm nặng nề. Họ còn nhu cầu rửa nhục. Sau khi đã “tuyên án” đình chỉ công tác 15 ngày như “đi nghỉ hè bất đắc dĩ,” họ phải “ra tay” lần nữa, sai bọn côn đồ đến phá cả tấm lều cư ngụ mà gia đình Ðoàn Văn Vươn đã dựng lên trên nền nhà cũ. Cả nước lại được chứng kiến trên mạng những hình ảnh các nạn nhân mò mẫm đi lượm các mảnh vụn của bàn thờ bị phá. Nền nhà cũ của ông Ðoàn Văn Vươn có cả một đám công an canh gác. Nhưng khi có nhà báo hỏi tại sao họ không ngăn cản những kẻ đi phá nhà người ta, mấy tay công an trả lời tỉnh bơ: Không thấy. Không thấy ai đến phá cả! Mấy anh công an này tỏ ra thông minh hơn ông Phó chủ tịch Ðỗ Trung Thoại, cho nên không ai nói đó vẫn là “Nhân dân bức xúc!”

Tại sao họ phải “đánh bồi” vào gia đình Ðoàn Văn Vươn một lần nữa như vậy? Không phải chỉ vì họ thù ghét gia đình Ðoàn Văn Vươn, thù đến xương tủy; mà còn có nhu cầu chứng tỏ uy quyền của chính họ. “Phải làm cho biết phép tao!” Họ cần chứng tỏ là họ không hề sợ sệt quyền hành nào cả “Dọc ngang nào biết trên đầu có ai!” Không những không sợ bị “thằng nào con nào,” kết tội những việc họ làm là sai, mà còn dám làm tiếp, làm tới, xem “có đứa nào” dám đụng tới “bọn ông” hay không! Phải gọi đó là một thứ “Loạn Kiêu Binh!”

Vào thế kỷ 17, 18, cuối thời Trịnh Nguyễn phân tranh ở nước ta, khi nhà Trịnh suy đồi, đã để xẩy ra “Loạn Kiêu Binh.” Các Chúa Trịnh đã dựa vào đám quân thuộc ba phủ tuyển từ Thanh Hóa, Nghệ An. Ðám này cậy công càng ngày càng đòi hỏi quyền lợi. Họ cũng bất chấp pháp luật. Năm 674, lính tam phủ đã giết một quan tham tụng (tương đương với thủ tướng bây giờ) và phá nhà một vị khác. Có thể gọi đó là những “cú đảo chính” cung đình. Năm 1741, lính tam phủ lại phá nhà một quan tham tụng và định giết ông. Các ông chúa Trịnh muốn ngồi hưởng độc quyền cai trị miền Bắc, đã phải gọi bọn lính tam phủ này là “Ưu Binh,” một danh hiệu cũng giống như nói “đảng viên ưu tú” ngày nay. Ðám ưu binh được những đặc quyền kinh tế, sách nhiễu dân, đặt ra các thứ “phí” giống như các loại “phí” mà người dân bây giờ cũng phải đóng, chẳng theo luật pháp nào về thuế vụ cả. Một số tên đầu sỏ lính tam phủ quá ác cũng bị đưa ra xét xử, cho dân bớt oán thán. Nhưng trong thực tế chính quyền của các ông chúa Trịnh không thể nào bắt họ theo pháp luật được. Cho nên dân gọi họ là “Kiêu Binh.”

Ðến khi một ông chúa Trịnh phải “vận động” lính tam phủ để được lên ngôi thì đám kiêu binh này càng lộng. Năm 1782 Trịnh Khải nhờ lính tam phủ đảo chính để lên làm chúa, phế bỏ Trịnh Cán. Sau đó Trịnh Khải phong quan tước và trọng thưởng cho quân tam phủ. Ðám kiêu binh càng kiêu hơn, đòi hỏi những mối lợi như thu lệ phí ở các trạm canh gác như cửa ải, chợ búa, bến đò, trên các đầm cá, hồ nước, trên các gò bãi, vân vân. Dân chúng khổ sở, thù hận thấm xương tủy, lính với dân coi nhau như kẻ thù.

Trong đảng Cộng Sản hiện nay cũng có một đám “lính tam phủ” mà thành phần tiêu biểu là những quan chức cán bộ từ cấp xã Vinh Quang, lên huyện Tiên Lãng, tới cấp thành phố Hải Phòng! Chính các đảng viên cộng sản cũng nhiều người là nạn nhân của đám kiêu binh này. Ông Nguyễn Tấn Dũng đã được “cơ cấu” cho đắc cử đại biểu Quốc Hội ngay trong vùng huyện Tiên Lãng, do các tay em dưới trướng của đảng ủy thành phố và huyện“bố trí.” Ðối với Nguyễn Tấn Dũng, họ là những “đồng chí” và “đối tác kinh doanh” trong việc khai thác quyền hành để sinh ra các mối lợi trong vùng này.

Hải Phòng không phải là nơi duy nhất. Trên cả nước Việt Nam, những tay cầm đầu guồng máy đảng và nhà nước đều liên đới quyền lợi với nhau. Tất cả đều là rường cột của chế độ, dùng bộ máy công an để bảo vệ chế độ. Và tất nhiên họ phải khai thác quyền hành để kiếm lợi, theo quy luật kinh tế thị trường, là khi đầu tư thì phải kiếm lợi!

Biến cố Ðoàn Văn Vươn bất ngờ mở một khe hở cho người ta trông thấy đám kiêu binh đó coi thường luật pháp và coi thường dư luận người dân như thế nào. Nhưng ở nước Việt Nam bây giờ có những Blog Cu Vinh của nhà văn Nguyễn Quang Vinh, của Tiến Sĩ Nguyễn Xuân Diện. Có những người bênh vực dân oan như cụ Lê Hiền Ðức mà nhà tranh đấu Trần Ngọc Thành gọi là “Ðại Lão Bà.”

Tiến Sĩ Trần Ngọc Thành, một đảng viên cộng sản đã từ bỏ đảng, đang sống ở Ba Lan, trong nhiều năm qua đã tranh đấu bênh vực cho các người lao động Việt Nam bị con buôn bóc lột, như ở Mã Lai, ở Trung Ðông. Ông vừa kêu gọi các nhà tranh đấu trong nước: Phải thành lập chi hội, huyện hội, tỉnh hội Dân Oan và Liên Hiệp Hội Dân Oan trong cả nước. Ðồng bào nông dân các tỉnh Nam Ðịnh, Thái Bình, Hà Ðông, Hưng Yên, Ðắk Nông, đang cần những Hội Dân Oan. Ðồng bào có thể làm được. Tinh thần dũng cảm của Ðoàn Văn Vươn đã mở ra những tia hy vọng. Một phong trào nông dân tranh đấu bất bạo động trên toàn quốc sẽ có thể dẹp “Loạn Kiêu Binh” trong lúc đảng Cộng Sản đang trên đường theo các ông chúa Trịnh.

@Người Việt