CƯỜI CHÚT CHƠI : Những người thích nổ

Giữa hành lang hội nghị, một ông hồn nhiên “nổ” ầm ầm, khoe toáng chuyện mình vừa đi Tây về. Thấy mọi người quay lại nhìn, ông lại càng hãnh diện “nổ” tiếp: Chà, ấn tượng nhất là hôm ở Ý. Phong cảnh ở đấy sao mà đẹp thế, người ta có hàng ngàn di tích đáng xem. Nhất là cái đấu trường La Mã. Tài thật đấy, từ trước công nguyên mà người ta đã xây dựng được một khán đài chứa cả vạn người, họ tính toán thế nào mà ở giữa đấu trường chỉ đánh rơi một đồng xu thôi, cả đấu trường đều nghe thấy. Hàng ngàn năm trước người ta còn văn minh thế, chả trách họ là những cường quốc… Tớ có chụp một số ảnh bằng điện thoại di động đây (nói đoạn ông móc điện thoại ra). Cái này tớ mới tậu đấy, Nokia đời mới nhất, 7 triệu đồng. Có cái này tiện lắm, đa chức năng luôn. Chụp ảnh độ phân giải cao, “ba chấm hai” cơ đấy, bằng với máy ảnh kỹ thuật số của dân làm báo còn gì. Thẻ nhớ của nó lớn lắm, 512 “mê”, lưu được cả trăm bức ảnh, vài chục đoạn phim. Đây này, ông thấy chưa, nói có sách mách có… ảnh nhé. Câu chuyện cứ thế con cà con kê, giờ giải lao 15 phút đã qua, ông còn níu bạn lại thêm 5 phút nữa mới xong câu chuyện, mà toàn là ông độc diễn.

Có một thời người ta thường giấu bớt đi những thứ mình có, ăn cơm với thịt gà phải cắt bằng kéo vì sợ hàng xóm ghen. Nhưng ngày nay xã hội đã cởi mở, con người tự tin lên nhiều, người ta thoải mái phô phang bản thân, mà xét cho cùng thì khoe cũng là một nhu cầu của con người, nhưng mà khoe thì cũng nên đúng cách chứ. Tôi nhớ hồi mới ra trường, đang thất nghiệp nằm khàn ở nhà, một hôm có điện thoại reo, đầu dây bên kia là là một bà bạn của bố tôi. Tôi đáp bố không có nhà, bà quay sang hỏi tôi: “Thế cháu đang học trường gì vậy?”. Tôi trả lời là vừa tốt nghiệp đại học Luật. “Vậy à, thế đã đi làm ở đâu chưa cháu?”. “Dạ chưa cô ạ, xin việc bây giờ có đơn giản đâu”. Cứ thế bà “nổ” một tràng khoe … con nhà bà: Có người khó, có người dễ cháu ạ. Chả nói đâu xa, thằng con nhà cô tốt nghiệp năm ngoái, khi chưa tốt nghiệp nó đã đi làm thêm rồi. Vừa xong Đại học đã có mấy nơi nhận, bây giờ lương nó đã tới 4 “vé” một tháng. Mà thằng bé nhà cô chịu khó học lắm, từ khi phổ thông nó đã học tiếng Anh rồi, lên đại học nó lại càng chăm ngoại ngữ, trình độ tiếng Anh của nó chả kém gì sinh viên tốt nghiệp đại học ngoại ngữ ra. À, mà cháu có biết ngoại ngữ gì không? Tôi đáp về cái món ngoại ngữ tôi chỉ biết mấy cây hê-lô, gút-bai thôi. “Ấy chết, thế thì không được, thời buổi này mà không biết ngoại ngữ chả bao giờ khá được. Thằng bé nhà cô đi phỏng vấn xin việc, nó nói chuyện vanh vách thẳng với sếp Tây, trả lời phỏng vấn nỏ như ngô rang, sếp ưng lắm. Ngoại ngữ và chuyên môn giỏi thì sẽ tự tin lên cháu ạ. Mới đi làm có một năm mà nó đã để được tiền mua xe máy, lại còn mua tặng mẹ cái dây chuyền. Cũng bõ công mình nuôi nó vất vả. Gớm, lứa tuổi các cháu chả biết thời bao cấp khổ thế nào đâu. Tiêu chuẩn cả tháng của cô được có 3 lạng thịt lợn… cứ thế, bà lại kể lể một hồi, mắng mỏ thời bao cấp, báo hại tôi phải nghe, chuyển điện thoại hết từ tai nọ sang tai kia. Cuối buổi bà chốt lại một câu rằng: “Cháu ạ, cháu phải đầu tư ngoại ngữ đi, mới có cơ hội xin việc làm lương cao”. Chúa ơi, khuyên thế thì ai chả khuyên được. Đang nẫu ruột vì thất nghiệp, lại phải nghe sự thành đạt của người khác, thật là… cực hình.

Quán cà phê Đi-mô, một buổi sáng đẹp trời tôi đang ngồi với bạn thì có điện thoại của cô đồng nghiệp: “Tôi có chuyện này cần bàn với ông, ở đâu tôi ra”. Nửa tiếng sau cô tới và tôi cùng anh bạn bị “tra tấn” gần hai giờ đồng hồ. “Ông vẫn viết phóng sự đấy chứ?” – cô hỏi. “Ừ, thì vẫn túc tắc, có biết làm gì nữa đâu”. “Các báo giả thế nào?”. “Bà còn lạ gì, vài trăm một bài”. “Bỏ, dẹp đi, làm thế bao giờ khá lên được. Tôi bàn với ông việc này: bây giờ tôi chuyên việc tổ chức sự kiện, vận động doanh nghiệp tài trợ. Vừa rồi tôi làm chương trình “thắp sáng niềm tin”, vận động trao học bổng cho các cháu con nhà nghèo. Ông biết không, tôi xin được hơn năm chục doanh nghiệp, cả thẩy 400 triệu. Buổi trao học bổng tôi còn mời được cả đài phát thanh và truyền hình đi đưa tin. Trong buổi trao, mình làm một băng-rôn to, dán lô-gô các doanh nghiệp tài trợ lên, họ thích lắm. Xong việc có nhiều giám đốc điện thoại cho mình bảo chương trình hay thế, sao không mời doanh nghiệp họ tham gia. Họ bảo có nhiều đơn vị đứng ra tổ chức sự kiện, nhưng làm đầu voi đuôi chuột, không tin được, chỉ có mình là đàng hoàng uy tín thôi. Lần sau có tổ chức gì lại nhớ mời đến họ. Sắp tới tôi đang định làm hội thảo: “Nâng cao sức cạnh tranh của doanh nghiệp Việt Nam trong hội nhập WTO”.

Tôi đã chuẩn bị được khoảng 40 bài tham luận rồi, toàn của các giáo sư tiến sỹ với giám đốc, tổng giám đốc doanh nghiệp lớn thôi. In vào quyển kỷ yếu rồi vận động các doanh nghiệp quảng cáo trong quyển này, ít nhất doanh số cũng phải hơn một tỷ. Trừ tất tật chi phí cũng còn dư đôi trăm. Đấy, làm ăn là phải thế, phải nghĩ lớn, làm một phát ăn cả năm…

Cô thao thao bất tuyệt sùi cả bọt mép, phải khó khăn lắm tôi mới chen vào được một câu rằng thế tôi có thể làm được việc gì. Cô bảo: “Ông đi vận động quảng cáo cho tôi, tôi trả 40% hoa hồng”. Ôi trời ơi, tưởng giúp nhau thế nào, chứ lại rủ mình đi chạy quảng cáo. Cái mặt thằng tôi chẳng hiểu sao hãm lắm, xin chả ai cho. Đã thế tính lại sĩ diện, không muốn xin xỏ. Thế là vừa phải nghe cô “nổ”… điếc tai, lại mất thêm tiền cốc sinh tố xoài. Hại quá.

Thường các quý ông hay nổ chuyện… bồ bịch, chuyện ăn chơi du hí, quý bà thích nổ chuyện chồng con, chuyện váy áo son phấn, tiện dịp nào là xả luôn cho sướng. Chỉ cần la cà quán xá một buổi là ta có thể nghe được vô khối chuyện khoe khoang. Trưa hè nóng nực, quán cóc vỉa hè có hai chàng “ngồi đồng” từ 9 giờ sáng đến 11 giờ trưa, chỉ với hai cốc trà đá và câu chuyện nổ như… B40. Một chàng: “Tuần trước tao xuống Quất Lâm, úi giời, dưới đấy là một “địa chỉ sung sướng” còn hơn cả Đồ Sơn, toàn gái choai mơn mởn. Rẻ lắm, sáu chục nghìn. Khoái nhất là kiểu tắm đôi ở biển: thuê phao rồi ra ngoài rỡn, múc nhau dưới nước luôn, cảm giác lạ lắm. Bọn gái vùng biển, da săn giòn, chắc lắm. Ông phải xuống đấy một chuyến đi…”. Chàng kia: “Cần chó gì phải xuống tận Quất Lâm, lích kích tàu xe, phòng nghỉ. Quơ mẹ nó trên này cho tiện. Sướng nhất vẫn là chơi gái sinh viên mày ạ, vừa văn hoá, lại vừa sạch sẽ, tình cho không biếu không. Tao vừa túm được một ẻm ở làng sinh viên Phùng Khoang. Con bé này người Thanh Hoá, xinh, máu lắm. Quen nhau 3 buổi, tao đã rủ được em đi “khai đao” rồi. Em cứ rên ầm ầm…”.

Bực mình vì suốt ngày phải nghe thiên hạ “nổ”, rồi lại tỏ vẻ thương hại cái công việc phóng viên khốn khổ của mình, tôi cũng quyết định nổ chơi cái cho khỏi kém cỏi. Gặp đúng dịp mấy ông ở quê ra quyên góp tiền tôn tạo đình chùa di tích gì đó. “Nhà báo ở Trung ương, chắc là lương cao lắm nhỉ?”. “Dạ, cũng thường thôi bác. Mỗi bài báo nhuận bút khoảng triệu bạc, cộng với lương mỗi tháng thu nhập cũng chỉ ngót nghét chục triệu thôi” (thú thực nói xong câu này tôi ngượng đến cứng cả quai hàm). “Ối chà, những chục triệu mà còn bảo là thường, bằng mấy tấn thóc đấy. Đợt này quê ta trùng tu đình làng, nhà báo ủng hộ quê hương nửa tháng lương chứ nhẩy”.

Mặt tôi phút chốc xám như đổ chàm.

@ Hội những người thích nổ

—————————————————————————————————————————————————————————————————————————————-

KHOA HỌC : Ăn sáng món gì khoẻ lâu?

SGTT.VN – Bữa ăn sáng rất cần thiết cho tất cả mọi người để giữ sức khoẻ, tăng hiệu quả học tập và làm việc, hạn chế các sai sót trong công việc và phòng ngừa tai nạn lao động. Mặc dù số đông đã có thói quen không bỏ bữa sáng, nhưng không phải ai cũng biết vì sao bữa điểm tâm lại quan trọng và ăn thế nào là có lợi nhất cho sức khoẻ.

Tầm quan trọng của bữa sáng

“Sáng ăn như vua, tối ăn như hành khất” là cách ăn hợp lý
nhất. Ảnh: Hồng Thái

Bữa ăn sáng là bữa ăn chính quan trọng nhất trong ngày vì nhiều lý do: đây là bữa ăn đầu tiên sau một khoảng thời gian dài ngưng ăn 10 – 12 tiếng đồng hồ, từ bữa ăn tối hôm trước nên cơ thể rất cần được nạp năng lượng. Thông thường, chúng ta hoạt động nhiều vào buổi sáng, nên để bắt đầu một ngày mới đầy sức sống, cơ thể rất cần được cung cấp đủ năng lượng và dưỡng chất. Bỏ qua bữa ăn sáng dễ dẫn đến hạ đường huyết, giảm khả năng tập trung làm việc và học tập, khả năng sáng tạo cũng giảm, nguy hiểm hơn là có thể dẫn đến tai nạn lao động như té ngã khi đang làm việc trên cao do thao tác kém chính xác vì cơ thể thiếu năng lượng, hạ đường huyết.

Dù là người đang trong chế độ ăn giảm cân hay không muốn tăng cân cũng cần phải có bữa ăn sáng vì năng lượng từ bữa ăn sáng thường sẽ được sử dụng hết chứ không tích luỹ trong cơ thể như năng lượng từ những bữa ăn chiều tối.

Một điều quan trọng nữa là thức ăn vào dạ dày buổi sáng có tác dụng kích thích sự tiết dịch vị cả ngày làm cho cơ thể tiêu hoá tốt hơn, duy trì khả năng tiêu hoá và sự thèm ăn. Nên cách ăn hợp lý nhất là ăn đầy đủ vào buổi sáng, buổi trưa, ăn ít trong bữa tối.

Gợi ý thực đơn bữa sáng

Bữa ăn sáng đầy đủ phải cung cấp từ 1/4 đến 1/3 nhu cầu năng lượng của cả ngày cho cơ thể, nên có ngũ cốc hoặc khoai củ, thực phẩm giàu đạm, rau và trái cây. Ngũ cốc khoai củ sẽ chuyển hoá thành đường hấp thu từ từ vào máu giúp đường huyết ổn định hơn so với các loại thức ăn/uống ngọt từ đường tinh chế như bánh kẹo, nước ngọt. Đường huyết ổn định sẽ giúp não hoạt động tốt. Chất đạm giúp cung cấp acid amin giúp tái tạo tế bào, tạo chất dẫn truyền thần kinh giúp tăng cường hoạt động trí não. Chất xơ có trong rau giúp làm chậm sự hấp thu đường vào máu. Vitamin và chất khoáng từ trái cây giúp tạo cảm giác khoẻ khoắn.

Bữa ăn sáng đầy đủ có thể là dĩa cơm tấm với miếng sườn nướng, dưa leo, cà chua, thêm trái chuối; một tô phở bò với rau, giá và ly nước cam; hoặc tự chuẩn bị tô mì gói thêm một cái trứng với ít rau xanh, cà chua, một hũ sữa chua. Đơn giản hơn, có thể là một gói xôi đậu xanh (hoặc đậu phộng, đậu đen) với mè, dừa hộp sữa đậu nành (hoặc sữa tươi, sữa chua) cũng rất tốt.

Đối với những người không quen ăn sáng mà chỉ uống càphê hoặc chỉ một ly sữa thì vẫn có thể tập ăn sáng bằng cách thêm một mẩu bánh mì nhỏ hoặc ngũ cốc vào sữa, và khoảng một – hai tiếng sau thì thêm một nắm đậu phộng nấu cùng một trái chuối. Sau đó, tăng dần bữa sáng của mình lên một cách đầy đủ hơn. Đối với học sinh phải đi học từ rất sớm thì có thể chuẩn bị một bữa sáng gọn nhẹ, có thể mang theo đến trường như bánh mì thịt hoặc cá hộp, dưa leo, kèm hộp sữa tươi; hoặc vài củ khoai lang, cái trứng luộc, một trái chuối và hũ sữa chua.

TS.BS Trần Thị Minh Hạnh
Trưởng khoa dinh dưỡng cộng đồng,
trung tâm Dinh dưỡng TP.HCM

——————————————————————————————————————————————————————————————————————————————

CẬP NHẬT TIN 30-9-11

Lương Ổn Căn, tỉ phú giàu nhất Trung Quốc sắp trở thành ủy viên trung ương ĐCS

Lương Ổn Căn, tỉ phú giàu nhất Trung Quốc trong một hội nghị tại Hồ Nam. Ảnh chụp ngày 10/06/2005.

Lương Ổn Căn, tỉ phú giàu nhất Trung Quốc trong một hội nghị tại Hồ Nam. Ảnh chụp ngày 10/06/2005.

Reuters

Nhật báo công giáo La Croix có bài viết mang tựa đề « Một tỉ phú trong Ủy ban Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc khóa tới ». Bài báo cho biết ông Lương Ổn Căn, 57 tuổi, người giàu nhất Trung Quốc hiện nay có thể sẽ được vào Ban chấp hành Trung ương trong dịp Đại hội Đảng lần thứ 18 vào năm tới. Nếu điều này thành sự thật, thì đây là một bước tiến của Đảng Cộng sản Trung Quốc trong việc mở rộng các tầng lớp đại diện.

Ông Lương Ổn Căn đứng đầu trong số 271 tỉ phú đô la của Trung Quốc năm 2011, theo danh sách của tạp chí Hồ Nhuận Bách Phú và tạp chí Mỹ Forbes. Nếu các tỉ phú đứng hàng thứ hai và thứ ba hoạt động trong lãnh vực internet và bất động sản, thì ông Lương Ổn Căn là chủ tịch và đồng sáng lập tập đoàn máy công cụ Sany vào năm 1987. Tập đoàn này có trụ sở chính tại tỉnh Hồ Nam, quê hương của Mao Trạch Đông.

Xuất thân từ một gia đình nông dân nghèo, ông Lương Ổn Căn ban đầu là cán bộ của một bộ, nhưng sau đó đứng ra lập công ty. Ông đã giàu lên rất nhanh cùng với tốc độ xây dựng tại Trung Quốc, nhờ nhu cầu khổng lồ về các loại cần trục và máy xúc, mặt hàng mà công ty Sany chuyên sản xuất. Một tờ báo lớn của Quảng Đông là tờ Time Weekly hôm qua cho biết, ông Lương Ổn Căn đã lọt được vào mắt xanh của Ban Tổ chức Trung ương Đảng. Theo tờ báo này, thì nhà tỉ phú đã được chấp nhận cho vào Ban chấp hành Trung ương Đảng, trước mắt là ủy viên dự khuyết. La Croix giải thích thêm, ủy viên dự khuyết chỉ trở thành chính thức khi nào có ủy viên trung ương khác về hưu hoặc qua đời.

Sự cất nhắc này có ý nghĩa gì ? La Croix đặt câu hỏi. Tờ báo nhắc lại, gần hai mưoi năm trước đây, sau các cải cách kinh tế của ông Đặng Tiểu Bình, người kế tục là ông Giang Trạch Dân mới quyết định mở rộng đôi chút cánh cửa của Đảng : các doanh nhân trong khu vực tư nhân có thể được kết nạp vào đảng kể từ năm 2001. Năm sau đó, đại hội lần thứ 16 chấp nhận cho đảng viên trong các doanh nghiệp tư nhân được trở thành đại biểu địa phương.

Thông tín viên tại Paris của Văn Vị Báo, một nhật báo lớn của Thượng Hải giải thích : « Với 80 triệu đảng viên, Đảng Cộng sản Trung Quốc muốn mở rộng thêm thành phần, bên cạnh thành phần nông dân, công nhân, tiểu thương…lâu nay. Đó là vì số lượng các công ty tư nhân đã bùng nổ từ hơn hai thập kỷ qua, nhưng các nhà công nghiệp lớn vẫn chưa có trọng lượng cần thiết. Tuy vậy một số ông chủ các đại doanh nghiệp, nhất là ngành viễn thông, thường được chính phủ tham khảo ý kiến trước khi đưa ra các quyết định quan trọng ».

Một câu hỏi khác : Đã có các « đại gia » trong các cơ quan Đảng chưa ? La Croix cho biết là có. Họ là các đảng viên bình thường, đại biểu hội đồng nhân dân địa phương, và cũng có mặt trong số 200 ủy viên trung ương Đảng, cơ quan mà ông Lương Ổn Căn sẽ được tham gia năm tới. Phóng viên của Văn Vị Báo cho biết thêm : « Ông Lương Ổn Căn sẽ có các đồng nghiệp « đại gia » trong Ban chấp hành Trung ương, nhưng những người này không giàu bằng ông ta. Đó là các cán bộ lãnh đạo, cũng đã lợi dụng đổi mới để lao vào kinh doanh, nhưng vẫn làm chính trị là chủ yếu ».

La Croix nói thêm, các chủ doanh nghiệp nổi tiếng khác cũng có thể được vào Trung ương, như Trương Thụy Mẫn, chủ nhân tập đoàn Haier chuyên sản xuất hàng điện tử và nhiều mặt hàng tiêu dùng khác, hoặc chủ tập đoàn hóa dầu Sinopec. Nhưng thường thì đây là các tập đoàn quốc doanh, tức là vẫn do Đảng lãnh đạo.

Tờ báo nhận định, Đảng Cộng sản liên tục thay đổi để thích ứng với thực tế tư bản chủ nghĩa của một nước Trung Quốc mới. Nhưng La Croix kết luận, còn cần phải chờ xem.

===========================================================

Mỹ sắp bỏ phiếu dự luật trừng phạt TQ

Phó tổng thống Biden từng trấn an Trung Quốc về trái phiếu chính phủ Mỹ mà TQ mua ở số lượng lớn

Bắc Kinh bày tỏ hy vọng rằng Hoa Kỳ sẽ không thông qua một dự luật để trừng phạt Trung Quốc về cáo buộc Bắc Kinh thao túng nhân dân tệ.

Thượng viện Mỹ vào tuần trước công bố dự luật trong bối cảnh phẫn nộ nhiều về thực trạng thất nghiệp cao triền miên trên 9%.

Kinh tế đang là chủ đề người dân quan tâm nhiều nhất trong bối cảnh cuộc đua vào các cuộc bầu cử tháng 11 năm 2012 đang được hâm nóng.

Ông Harry Reid, lãnh đạo khối đa số thượng viện thuộc đảng Dân chủ vào thứ Hai dự đoán rằng dự luật, hiện gặp phải phản đối của Tòa Bạch Ốc, sẽ được thông qua.

Tuy nhiên Bộ Ngoại giao Trung Quốc nói họ hy vọng các nhà lập pháp sẽ không thông qua dự luật này.

“Chúng tôi hy vọng rằng hai nước có thể giải quyết vấn đề trên cơ sở tôn trọng lẫn nhau và bình đẳng và phù hợp với quy định của WTO (Tổ chức Mậu dịch Thế giới), chứ không chính trị hóa các vấn đề kinh tế thương mại và phải dùng đến biện pháp bảo hộ mậu dịch “, người phát ngôn Bộ Ngoại Giao Trung Quốc Hồng Lỗi cho biết.

“Chúng tôi hy vọng các nhà lập pháp Hoa Kỳ duy trì sự phát triển thuận lợi trong quan hệ kinh tế Trung-Mỹ.. và sẽ xem xét lại quyết định đó và kiềm chế để không thông qua dự luật.”

Dự luật này tạo điều kiện cho Bộ Tài chính Mỹ dễ dàng hơn trong việc qui kết Bắc Kinh lũng đoạn tiền tệ của mình và tạo điều kiện cho các công ty Mỹ tìm kiếm các biện pháp thuế quan để trả đũa hàng hoá Trung Quốc.

Bộ Tài chính Mỹ từng có báo cáo nói mặc dù đồng tiền của Trung Quốc được định giá thấp, nước này không phải là quốc gia thao túng tiền tệ.

‘Bất lợi xuất khẩu’

Một nghiên cứu do Viện chính sách kinh tế công bố trong tuần này cho thấy rằng thâm hụt mậu dịch của Mỹ với Trung Quốc đã làm mất khoảng 2,8 triệu việc làm kể từ năm 2001.

Bộ Tài chính Mỹ từng có báo cáo nói mặc dù đồng tiền của Trung Quốc được định giá thấp, nước này không phải là quốc gia thao túng tiền tệ.

Và các nhà lập pháp Mỹ ngày càng chỉ trích mạnh Bắc Kinh về các vấn đề kinh tế khác, bao gồm cả thực trạng đánh cắp tài sản trí tuệ như vi phạm bản quyền phim tràn lan và cái gọi là “sáng tạo bản địa”, là chính sách ưu đãi cho các công ty nào sử dụng công nghệ của doanh nghiệp Trung Quốc.

Tuy nhiên, 51 nhóm kinh doanh của Mỹ vàp tuần này tăng cường nỗ lực để ngăn chặn dự luật, và cảnh báo trong một bức thư cho giới thượng nghị sĩ rằng dự luật này nó có thể gây cuộc chiến mậu dịch “phản tác dụng”.

Tại Hoa Kỳ lâu nay vẫn xuất hiện các lời kêu gọi được lặp đi lặp lại yêu cầu xếp loại Trung Quốc là một quốc gia thao túng tiền tệ, trước các chính sách tiền tệ và sự miễn cưỡng tới nay của Bắc Kinh để cho đồng nội tệ của mình được tự do trao đổi.

Tuy nhiên Trung Quốc duy trì lập trường rằng trong khi nước này sẵn sàng cho phép đồng Nhân dân tệ tăng giá, tốc độ gia tăng sẽ được thực hiện dần dần từng bước.

Bắc Kinh nói sự gia tăng đột ngột với đồng Nhân dân tệ sẽ không chỉ gây bất lợi cho xuất khẩu của nước này, mà cũng sẽ tác động tiêu cực đến nền kinh tế.

Giới quan sát nói chính sách tiền tệ của Trung Quốc đã không chỉ tạo ra các vấn đề với các đối tác kinh doanh của nước này mà nó cũng góp phần gây ra các vấn đề ở trong nước.

Các phân tích gia nói trong khi Trung Quốc chăm sóc quyền lợi của các ngành xuất khẩu của mình, nước này cũng phải ghi nhớ rằng một đồng nội tệ thấp hơn giá trị thực của nó đang làm cho hàng nhập khẩu đắt hơn và làm tăng thêm lạm phát.

—————————————————————————————————————————————————————————————————————————————–

‘Con ông cháu cha’ trong cách nhìn của Mỹ

HỒ SƠ WIKILEAKS

Hà Giang/Người Việt

Con cái ông Dũng, con cái ông Duẩn

WESTMINSTER -Nhiều công điện do Wikileaks tiết lộ cho thấy không chỉ bản thân những nhân vật lãnh đạo cấp cao của nhà cầm quyền CSVN được Hoa Kỳ chiếu cố, mà cả con cái của họ cũng không thoát khỏi “radar” của Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ.

Nguyễn Thanh Phượng, con gái Nguyễn Tấn Dũng, được giao trách nhiệm giám đốc đầu tư Vietnam Holding Asset Management, quản trị số vốn $112 triệu của các nhà đầu tư Thụy Sĩ, lúc mới 25 tuổi. (Hình: http://nguyenthanhphuongvn.net)

Trong công điện ngày 26 tháng 12, 2006, gởi cho bộ Ngoại Giao ở Washington D.C., Tổng Lãnh Sự Hoa Kỳ tại Sài Gòn, ông Seth Winnick đã tóm lược những tin tức thu nhặt được về ba người con của ông Nguyễn Tấn Dũng, thủ tướng Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam. (Công điện viết tên ông thủ tướng là “Dzũng” thay vì “Dũng” – NV).

Công điện viết, ngụ ý, Tổng Thống Bush đã “bắt nọn” ông Dũng khi đột nhiên đề cập đến mối quan hệ giữa các con ông Dũng với phía Hoa Kỳ. Còn về phía ông Dũng, vẫn theo ghi nhận của công điện, ông ta “tìm cách lảng tránh, hoặc hạ thấp tầm quan trọng của quan hệ ấy (giữa con cái ông ta với Hoa Kỳ).”

Công điện viết về cuộc gặp gỡ giữa Tổng Thống (Bush) và Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng ở hội nghị thượng đỉnh APEC: “Theo một nguồn tin đáng tin cậy ở thành phố Hồ Chí Minh, Thủ Tướng Dũng giật mình khi Tổng Thống Bush hỏi han về việc học hành cũng như những liên hệ khác của các con ông tại Hoa Kỳ.”

Lý do, theo công điện, là vì tại Việt Nam, tin tức cá nhân và cả sinh hoạt của thân nhân các viên chức cao cấp chính quyền được xem là “nhạy cảm.”

Thế nhưng, các công điện tường trình khá đầy đủ về 3 người con của Nguyễn Tấn Dũng cho thấy những gì Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ cần biết, họ đều biết.

Cậu ấm, cô chiêu

Công điện viết rõ, con trai cả của Dũng là Nguyễn Thanh Nghị, sinh năm 1977, lấy bằng tiến sĩ ngành kỹ sư công chánh (structural engineering) từ George Washington University, và sau khi tốt nghiệp đã trở về Việt Nam giảng dạy tại khoa Xây Dựng của Ðại Học Kiến Trúc thành phố Hồ Chí Minh.

Vợ tương lai của Nghị, một cô gái gốc Hà Nội, cũng là một du học sinh tại George Washington University, nơi hai người gặp nhau. Họ làm đám cưới sau khi trở lại Việt Nam.

Dư luận cho rằng “cậu ấm” Nghị sau này sẽ lãnh đạo một trong những tập đoàn ngành xây dựng nhà nước tại thành phố Hồ Chí Minh, và cũng có liên hệ mật thiết với công ty Bitexco, một công ty tư nhân đảm trách việc xây cất một số tòa nhà chọc trời tại Hà Nội và Sài Gòn. Tầm hoạt động của Bitexco còn gồm cả ngành đóng chai, dệt và các công trình thủy điện.

Công điện nêu rõ là vào những năm 2001 và 2002, Nghị vừa nắm đầu ngành giao tế vừa là “quản lý dự án” của Bitexco.

Ông Nguyễn Thanh Nghị hiện đang là Ủy viên Dự khuyết Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam khóa XI, Phó Hiệu trưởng Trường Đại học Kiến trúc Thành phố Hồ Chí Minh.

Ðoạn dưới đây của công điện “xác nhận một nguồn tin” về cô con gái rượu của Thủ Tướng Dũng, tên Nguyễn Thanh Phượng. Nội dung công điện cho thấy, khi Hoa Kỳ quan tâm, họ quan tâm tất cả mọi chuyện về đối tượng, kể cả chuyện tình cảm.

Công điện ghi lại nội dung cuộc phỏng vấn tại Tòa Lãnh Sự Hoa Kỳ tại Sài Gòn, khi cô Phượng đến xin Visa vào Mỹ.

“Trong lúc trò chuyện với chúng tôi, Phượng xác nhận tin cô đang hẹn hò với một người Mỹ gốc Việt cùng làm việc trong ngành tài chánh hiện đang phát triển mạnh tại Việt Nam.”

Về học vấn của Nguyễn Thanh Phượng, công điện của tổng lãnh sự tại Sài Gòn cho biết, sau khi tốt nghiệp tại “trường trung học danh tiếng Sài Gòn, Marie Curie” năm 1995, Phượng tốt nghiệp cử nhân Ðại Học Kinh Tế Quốc Gia tại Hà Nội năm 2001, và học cao học tại Học Viện Quốc Tế Geneva (International University in Geneva), Thụy Sĩ, “một trường liên kết với Michigan State University, và chỉ đến thăm Hoa Kỳ trong vòng 2 tuần vào năm 2004 để nhận bằng tốt nghiệp từ Michigan State University.”

Cũng trong buổi nói chuyện trên, Phượng xác nhận em trai cô, là Nguyễn Minh Triết, sinh năm 1990, hiện đang học trung học ở Anh Quốc và dự định sẽ theo ngành truyền thông.

Con ông cháu cha

So sánh 3 người con của ông Dũng, Tổng Lãnh Sự Seth Winnick tỏ ra có cảm tình với Phượng. Ông viết: “Phượng giống cha như đúc, và dường như trong ba người con ông thủ tướng, Phượng là người năng động nhất. Trong câu chuyện với chúng tôi, cô tỏ ra cởi mở, tò mò, và chăm chú. Rõ ràng cô là một người có tài.”

Ông Nguyễn Thanh Nghị hiện đang là Ủy viên Dự khuyết Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam khóa XI, Phó Hiệu trưởng Trường Đại học Kiến trúc Thành phố Hồ Chí Minh.

Vẫn theo nhận xét của Tổng Lãnh Sự Seth Winnick thì con đường sự nghiệp thênh thang rộng mở của Phượng, và của anh em Phượng, hiển nhiên là được đưa đến từ thân thế của họ.

Ông viết tiếp: “Tuy thế, việc thăng tiến vượt trội của Phượng, và những cánh cửa rộng mở đón chào Phượng và anh em của cô,” là “bằng chứng cho thấy cách thức mà tầng lớp lãnh đạo (Việt Nam) bảo đảm cho con cái họ những vị trí đầy lợi thế về giáo dục, chính trị và cả kinh tế.”

Công điện đơn cử một vài ví dụ, “Tháng Giêng năm 2006, lúc mới hơn 25 tuổi, Phượng đã là giám đốc đầu tư của công ty Vietnam Holding Asset Management, quản trị vốn đầu tư $112 triệu của các nhà đầu tư Thụy Sĩ. Ðến tháng 11 cùng năm, Phượng lên làm chủ tịch Hội Ðồng Quản Trị Công Ty Cổ Phần Quản Lý Quỹ Ðầu Tư Chứng Khoán Bản Việt-Viet Capital Fund Management Joint Stock Company, được viết ngắn gọn là Công Ty Quỹ Ðầu Tư Bản Việt hoặc VCFM với nhiều trăm tỉ đồng Việt Nam đến từ các cá nhân và doanh nghiệp tư nhân Việt Nam.”

Tại sao người ta có thể tin tưởng để giao một số vốn không lồ như thế cho một người trẻ tuổi, thiếu kinh nghiệm như Phượng?

Tổng Lãnh Sự Seth Winnick trả lời câu hỏi này thay cho lời kết của công điện: “Tất nhiên, về mặt chính trị, giao quỹ đầu tư cho cô con gái cưng của thủ tướng quản lý, là một điều khôn ngoan, nhất là khi quỹ này tập trung vào việc đầu tư trong những ngành mà nhà nước kiểm soát, như dầu khí, ngân hàng và công nghệ thông tin.”

Một công điện khác, được xếp hạng “mật,” do tổng lãnh sự Hoa Kỳ tại Sài Gòn, Kenneth J. Fairfax, gửi về Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ khoảng đầu năm 2009 cho thấy, không chỉ riêng ba người con của ông Nguyễn Tấn Dũng được hưởng mọi ưu đãi “con ông cháu cha,” mà chức giám đốc hải quan thành phố Hồ Chí Minh, một địa vị ngon lành, cũng được trao cho con trai cựu Tổng Bí Thư Ðảng CSVN Lê Duẩn.

Một đoạn trong công điện này viết: “Lê Kiến Trung (con trai nhỏ của Lê Duẩn) chính là tổng giám đốc Hải Quan Thành Phố Hồ Chí Minh, một trong những chức vụ được cho là béo bở và được nhiều người thèm muốn nhất trong guồng máy nhà nước Việt Nam.”

Cũng nên nhắc rằng sự kiện công ty Bitexco, do con trai lớn của Nguyễn Tấn Dũng cai quản, là chủ nhân của khu chung cư cao cấp “The Manor,” nơi bao người dân đến mua, đã chung tiền đầy đủ mà cả 4 năm sau vẫn chưa có giấy tờ sở hữu và biết bao nhiêu khiếu nại không được giải quyết khác. (Ðoạn này không có trong công điện)

Cũng theo công điện này, ông Lê Kiến Thành, con trai lớn của cựu Tổng Bí Thư Lê Duẩn, có thể đã có những tư tưởng “lành mạnh” khi nhận định rằng, với guồng máy cai trị hiện tại, khi tự do báo chí không có, thì khó tiêu diệt được tệ nạn tham nhũng đang lan tràn ở mọi tầng lớp.

Công điện trích lời phát biểu của Lê Kiến Thành trong một buổi họp liên quan đến “xì căng đan” tham nhũng nổi tiếng PCI: “Chức tổng biên tập chẳng ăn nhằm gì cả, khi cả ngành truyền thông yếu ớt và bị thao túng có hệ thống, nhưng việc các tổng biên tập của các tờ Pháp Luật, Thanh Niên và Tuổi Trẻ đồng loạt bị thay thế đã đánh dấu một bước lùi cho nền dân chủ.”

Có thể có những con ông cháu cha có một quan điểm lý tưởng hướng về dân chủ không?

Tổng Lãnh Sự Kenneth J. Fairfax tỏ ra dè dặt khi ông kết luận: “Nếu chúng ta tin vào những điều Lê Kiến Thành phát biểu, thì nhiều đảng viên đảng CSVN hiện không hài lòng với hướng đi của đất nước đang sẵn sàng tham gia vào các cuộc tranh luận sôi nổi, ít nhất là giữa họ với nhau.”

Có lẽ chẳng ai có thể khẳng định được điều gì, ngoài việc ghi nhận sự kiện Lê Kiến Thành, 31 năm tuổi Ðảng, đã ra ứng cử độc lập vào Quốc Hội năm 2007, rồi sau đó họp đảng ủy, và được thuyết phục rút đơn.

Liên lạc tác giả: HaGiang@nguoi-viet.com

——————————————————————————————————————————————————————————————————————————————

Chuyên gia Trung Quốc: thời cơ dùng vũ lực ở Biển Đông đã chín muồi

 Nguồn: Mạng Nhân Dân, Mạng Chinacom.. và một số mạng chính thức khác cùng đăng tải ngày 27 tháng 9 năm 2011 Trước những năm 70 của thế kỷ trước, không có vấn đề Biển Đông, mọi nước trên thế giới đều không dị nghị đối với đề xuất chủ trương chủ quyền “đưòng lưỡi bò” trong Biển Đông. Biển Đông sở dĩ thành “vấn đề” nguồn gốc là ở chính quyền Nam Việt và sau này, sau khi Việt Nam độc lập, xâm phạm các đảo bãi Nam Sa. Trung Quốc và đề xuất yêu cầu chủ quyền đối với Tây Sa Trung Quốc. Trung Quốc ngoài việc trị tội chính quyền Nam Việt trong cuộc phản kích Tây Sa và tiến hành đánh trả tự vệ Việt Nam trên đất liền ra đã không kịp thời tiến hành kiềm chế ngăn chặn hành vi ngang nhiên xâm lược của Việt Nam tại Biển Đông, để đến nỗi hôm nay ôm lấy di chứng. Một là khêu gợi rồi lôi kéo các quốc gia khác tiến hành “tranh cướp” đảo bãi Nam Sa của Trung Quốc; hai là bây giờ Việt Nam dẫn Mỹ tới, đồng thời lôi kéo các nước nhỏ khác với toan tính đe doạ Trung Quốc, quốc tế hoá những tranh chấp song phưong của Trung Quốc.

Trung Quốc tập trung tinh lực phát triển kinh tế, cấp bách mong mỏi  xung quanh hài hoà ổn định, không mong muốn quốc tế hoá Biển Đông, không muốn vì điều này mà mang lại hy sinh quốc gia cực lớn và tai hoạ quốc tế, đã thể hiện lòng chân thành trên thế giới không hề có. Quốc tế hoá vấn đề Biển Đông đã rất rõ ràng, nhưng vẫn còn chưa thành hình. Bây giờ đang là lúc Trung Quốc phải bình tĩnh phân tích, nắm chắc cơ hội, nhanh chóng sử dụng thời cơ tốt hành động quả đoán.

Hiện nay các nước ở Biển Đông đều đang tiến hành chạy đua vũ trang mua thêm binh khí hải quân, không quân hạng nặng tầm xa, ngay Singapor không liên quan gì tới Biển Đông cũng chuẩn bị mua máy bay chiến đấu tàng hình mũi nhọn; kế hoạch vũ trang của Australia và Ấn Độ v.v.. đều là để chuẩn bị cho chiến tranh cấp thế giới. Nhật Bản càng không chịu ngồi yên. Nước Mỹ một mặt ra sức bán vũ khí, một mặt lửa cháy đổ thêm dầu đồng thời chuẩn bị dính líu về quân sự.

Có  nước nhỏ cá biệt thấy Mỹ tuyên bố “trở lại châu Á” cho rằng đã có chỗ dựa, ra sức kêu gào, có nước động dao động súng, tiến hành hăm doạ vũ lực. Điều này rất có mùi vị khôi hài. Thế năng chiến tranh tại Biển Đông đang được tích luỹ. Thời gian không ở phía Trung Quốc, Trung Quốc nên giữ tư thế người chủ đạo trong hợp tác và phát triển khu vực và dùng điều kiện càng ưu đãi hơn cạnh tranh với các công ty dầu mỏ phương tây, tham gia khai thác dầu khí, đồng thời tiến hành khuyên can ngăn chặn tiên lễ hậu binh đối với những hành động lấy dầu xâm phạm vùng biển của ta. Đừng lo lắng cho những cuộc chiến tranh qui mô nhỏ, bởi vì đó là phưong thức tốt nhất để làm thế năng chiến tranh xì bớt. Đánh mấy trận nhỏ, thì trận đánh lớn có thể tránh  được.

Dưong Danh Dy (dịch)

——————————————————————————————————————————————————————————————————————————————