” Nửa hồn thương đau ” và bi kịch của một gia đình

Hoài Bắc - Phạm Đình Chương & Khánh Ngọc thời kỳ còn mặn nồng

Vào những năm của thập kỷ 60, báo chí Sài Gòn xôn xao vụ ly dị của vợ chồng ca nhạc sĩ Phạm Đình Chương – Khánh Ngọc. Có thể nói rằng sự tan vỡ của gia đình tiếng tăm thời bấy giờ được dư luận quy cho môt cuộc tình vụng trộm giữa ca sĩ Khánh Ngọc và “tình địch” không ai chính là nhạc sĩ Phạm Duy. Nỗi đau dày xe tâm can và sự tan nát của một đại gia đình nghệ sĩ đã “đánh gục’ nhạc sĩ Phạm Đình Chương khi ông phát hiện ra , vợ mình đã yêu người anh rể Phạm Duy. Hay nói cách khác, rể và dâu trong một nhà đã đến với nhau, vượt ra ngoài luân lý đạo thường, vốn là một điều cấm kỵ trong văn hoá gia đình Việt Nam.

Ca sĩ Khánh ngọc, với thân hình bốc lửa, kiều diễm đã được nhiều người biết đến với biệt danh “ngọn núi lửa”, cô đã từng làm chao đảo, đắm say nhiều văn nghệ sĩ danh tiếng và khán giả nam rất ái mộ. Khánh Ngọc thành danh trong làng nhạc từ những năm giữa thập niên 1950 đến  đầu thập niên 1960. Cô còn là một diễn viên điện ảnh nổi tiếng trước cả Kim Cương, Thẩm Thúy Hằng, Trang Thiên Kim, Kiều Chinh…và là một  trong những ngôi sao thuộc thế hệ đầu tiên sáng chói trong làng điện ảnh Sài Gòn. Khánh Ngọc hường đóng cặp với nam tài tử Lê Quỳnh trong các bộ phim do người Mỹ thực hiện trước năm 1975 tại miền Nam Việt Nam.

Chân dung của diễn viên kiêm ca sĩ Khánh Ngọc

Năm 1961, Khánh Ngọc sang Hoa Kỳ để học thêm về ngành điện ảnh và gặp một du học sinh Việt Nam, hai người đã kết hôn và có được ba người con. Hiện Khánh Ngọc sống với gia đình ở Los Angeles.

Nhờ khả năng diễn xuất của mình, Khánh Ngọc trình bày những bản nhạc rất hấp dẫn. Khi hát bản “Cerisier Roses et Pommiers Blances” lời Việt, vào câu đầu : “Vườn xuân ong bướm, ngất ngây ngất ngây lòng ta…” Khánh Ngọc lim dim mắt, thở dài, tay đè lên quả tim. Cô mở mắt liếc khán giả, nở một nụ cười vừa lẳng lơ vừa khả ái làm khán giả vỗ tay hoan nghênh nhiệt liệt…Đớn đau thay cho Phạm Đình Chương , người “si tình” và cũng “thành công” nhất trong việc chinh phục người đẹp chính là nhạc sĩ Phạm Duy.

Trước khi đâm đơn ra toà, Phạm Đình Chương đã nghe phong phanh dư luận. Với tình yêu nồng thắm buổi ban đầu, ông không thể nào tin vào sự ngoại tình đã được đồn thổi. Điều thương tâm nhất là ông vẫn yêu thương, tin tưởng vợ và bỏ ra ngoài tai những điều không tốt lành của giới văn nghệ sĩ  tại Sài Gòn. Và như thế, vào một buổi tối định mệnh, Phạm Đình Chương cùng với những người bạn thân “bắt tại trận” cuộc tình vụng trộm của đôi tình nhân tại quán chè ở Nhà Bè – Gia Định.

Trời đất như sụp đổ dưới chân người nhạc sĩ tài hoa, anh gần như đứng không vững, bạn bè dìu quay trở lại nhà, nơi đứa con thơ dại đang ở nhà một  mình ngóng chờ ba, mẹ về …

Ngay lập tức, sáng hôm sau, một loạt bài phóng sự đều tra nóng bỏng của các báo được phát hành và “cháy số”, đắt đỏ nhất là tờ “Nhật báo Sài Gòn mới” của bà Bút Trà. Vụ “ăn chè Nhà Bè” được tung ra với những hình ảnh rất “thời sự” của các thành viên trong gia đình Phạm Đình Chương.  Cả Sài Gòn gần như biết hết !

Cho dù Phạm Duy cầu cứu đến Bộ Thông Tin xin các báo cho ngưng các bài điều tra, phóng sự nhưng “hoạ vô đơn chí”, trong cuộc đời này, cái gì càng  dấu diếm bao nhiêu, càng được “bùng nổ” và thêu dệt lên bấy nhiêu. Tan nát ! Không còn cách nào khác, Phạm Đình Chương gạt nước mắt đau thương, nộp đơn ly dị lên toà án. Vụ việc kết thúc và Phạm Đình Chương được quyền nuôi đứa con trai lúc bấy giờ khoảng 4-5 tuổi.

Trong đau khổ tột cùng, không còn tâm trí nào để đi biểu diễn với các nghệ sĩ trong Ban hợp ca Thăng Long, Phạm Đình Chương quay về sống đơn độc và ít giao thiệp với bên ngoài.Kể từ đó, những bản tình ca bất hủ ra đời trong nước mắt, trong thương đau vô bờ bến và những hoài niệm xót xa: “Đêm cuối cùng”, “Người đi qua đời tôi”, “Khi cuộc tình đã chết”, “Thuở ban đầu”, “Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển”…

Ban hợp ca Thăng Long với Hoài Trung , Thái Thanh , Hoài Bắc

Một đêm mưa tầm tả ở Sài Gòn, ông tình cờ gặp lại Khánh Ngọc trên một sân khấu Đại Nhạc Hội, ông có nhã ý muốn đưa cô vợ đã li dị về nhà nhưng khốn thay, ông bị từ chối. Trong mưa rơi, ông lặng lẽ trở về căn nhà kỷ niệm một thời sống cùng Khánh Ngọc, nhìn qua màn mưa trắng xoá, nhớ về những ngày hạnh phúc giờ đang trôi theo dòng nước…. , Phạm Đình Chương quyết định  quyên sinh và giã từ cõi đời này, nơi đã đem đến cho ông quá nhiều nỗi  bất hạnh.

May thay, tiếng khóc như xé lòng của đứa con trai đưa ông về hiện tại. Từ đáy tâm thức, một lời nhắn nhủ khuyên ông hãy cố gắng sống tiếp quãng đời còn lại để nuôi đứa con thơ dại. Ông bừng tỉnh và từ bỏ ý định tự tử. Ngay đêm đó, “Nửa hồn thương đau” được khai sinh ở ranh giới giữa sự sống và cái chết của người nhạc sĩ. Trong nước mắt thương đau, sự rã rời, tan nát của tâm can. Ngồi nhìn vầng trán thơ ngây của đứa con trai, Phạm Đình Chương đã viết hết nốt nhạc cuối cùng của ca khúc bất hủ này.Nếu đã một lần nghe bài hát này, chúng ta sẽ hiểu được tâm hồn của con người chỉ có thể chịu đựng đến một giới hạn nhất định. Khi nhắc tới Phạm Đình Chương, người ta lại nghĩ ngay đến “Nửa hồn thương đau” bởi trong ca khúc này là sự chung thủy tuyệt vời của một người đàn ông.

Gần 50 năm trôi qua, trong góc khuất nào đó của cuộc đời, nghe người em gái của ông, ca sĩ Thái Thanh, hát ca khúc này, chúng ta mới thấy được nỗi  đớn đau tột cùng của người nhạc sĩ tài hoa, bất hạnh và đầy nhân cách này.

By Phượng Hoàng ( Facebook )

Ca khúc

Nửa Hồn Thương Đau (Đàm Vĩnh Hưng – Ý Lan)

—————————————————————————————————————————————————————————————————————

Madison Nguyễn được đề cử phó thị trưởng San Jose

Nghị Viên Madison Nguyễn vừa được Thị Trưởng Chuck Reed đề cử làm phó thị trưởng San Jose (vice-mayor), thành phố lớn nhất Santa Clara County và là nơi có nhiều người Mỹ gốc Việt cư ngụ nhất miền Bắc California, và cô cảm thấy “vô cùng xúc động vì đây là cơ hội hiếm hoi.”

Nghị Viên Madison Nguyễn. (Hình: madisonnguyen.com)

Trả lời phỏng vấn nhật báo Người Việt, nghị viên gốc Việt duy nhất của San Jose nói: “Tôi cảm thấy vô cùng xúc động. Ðây là cơ hội có một không hai trong đời.”

“Tôi cũng xin cảm ơn cử tri đã tái tín nhiệm tôi trong cuộc bầu cử vừa qua. Ngày hôm nay, tôi sẽ trở về nhà thăm cha mẹ tôi. Cách đây 30 năm, khi đến nước Mỹ, cha mẹ tôi không biết tôi sẽ ra sao. Bây giờ, chắc chắn cha mẹ tôi sẽ ngạc nhiên khi biết tin. Tôi sẽ cảm ơn cha mẹ tôi nhân dịp lễ Tạ Ơn năm nay,” cô Madison Nguyễn nói thêm.

Nếu được HÐTP chấp thuận trong cuộc họp vào ngày 25 tháng 1 tới đây, Nghị Viên Madison Nguyễn sẽ thay thế Phó Thị Trưởng Judy Chirco, và đảm nhận nhiệm vụ mới trong thời hạn hai năm.

Nghị Viên Madison Nguyễn tin tưởng nói: “Tôi không muốn dự đoán, nhưng tôi có được nhiều sự ủng hộ trong HÐTP và tôi rất hy vọng.”

Một cách chính thức, phó thị trưởng là người thay thế thị trưởng điều hành các buổi họp HÐTP và đại diện thành phố khi thị trưởng không có mặt. Thông thường, vai trò này thường được giao cho nghị viên thâm niên trong HÐTP, mà trong số này có Nghị Viên Madison Nguyễn, người được đắc cử vào HÐTP từ năm 2005.

Nhưng vai trò này cũng giúp Nghị Viên Madison Nguyễn nâng cao tên tuổi của mình và có cơ hội làm việc chặt chẽ hơn với thị trưởng trong việc ban hành chính sách.

Kể từ khi đắc cử, Thị Trưởng Chuck Reed luôn gặp khó khăn trong việc kiếm thêm năm phiếu trong số 10 phiếu của HÐTP để bảo đảm chính sách cải tổ ngân sách của ông, theo nhật báo The San Jose Mercury News.

Các nghiệp đoàn lao động, thường vận động để có sự ảnh hưởng của một nửa số thành viên HÐTP, đấu tranh mạnh mẽ chống lại ý định của Thị Trưởng Chuck Reed trong việc cắt giảm quyền lợi của nhân viên, nhật báo The San Jose Mercury News cho biết tiếp.

Ông Reed là một người được giới doanh nghiệp luôn ủng hộ.

Với việc đưa Nghị Viên Madison Nguyễn vào vị trí số 2, ông Reed đã chọn một nghị viên có khuynh hướng trung dung và được giới nghiệp đoàn ủng hộ mạnh mẽ, nhật báo The San Jose Mercury News phân tích.

Và như vậy, Thị Trưởng Chuck Reed có thể bảo đảm được sự ủng hộ của nghị viên gốc Việt duy nhất này trong HÐTP cho các dự luật ngân sách của ông.

Nghị Viên Madison Nguyễn cũng từng là trung tâm của một vụ xung đột trong cộng đồng Việt Nam liên quan đến việc đặt tên Little Saigon cho một khu thương mại người Việt tại San Jose trước đây.

Trong vụ này, phía chống Nghị Viên Madison Nguyễn đã gom đủ chữ ký để có một cuộc bầu cử truất phế cô khỏi HÐTP, nhưng không thành công.

Trong cuộc bầu cử hôm 2 tháng 11, nghị viên này đã thắng đối thủ đồng hương Minh Dương, tiếp tục đại diện Khu Vực 7 của San Jose, sau khi thắng cuộc bầu cử sơ bộ hồi tháng 6 năm nay.

@ NguoiViet

—————————————————————————————————————————————————————————————————————

Bắt người giàu thứ 60 sàn chứng khoán Việt

Người giàu thứ 60 trên 100 người giàu nhất sàn chứng khoán Việt Nam, ông Lê Văn Dũng, bị bắt để làm rõ hành vi “thao túng thị trường chứng khoán”.

Ông Lê Văn Dũng

Nguồn tin từ cơ quan an ninh điều tra, Bộ Công an xác nhận, ngày 26/11 cơ quan này đã tống đạt các quyết định khởi tố bị can, bắt tạm giam đối với ông Lê Văn Dũng (SN 1972, ngụ tỉnh Thanh Hoá) là Chủ tịch HĐQT kiêm Tổng Giám đốc Công ty Cổ phần Dược phẩm Viễn Đông (trụ sở tại đường Cộng Hoà, P.4, Q. Tân Bình, TP.HCM). Được biết ông Dũng bị bắt giữ để điều tra về hành vi thao túng thị trường chứng khoán theo Điều 181C Bộ luật Hình sự.
Cùng ngày cơ quan an ninh điều tra Bộ Công an đã tiến hành khám xét nhà riêng của ông Dũng tại phố Nguyễn Khuyến, Q. Ba Đình, Hà Nội và nơi làm việc của chi nhánh Công ty Cổ phần Dược Viễn Đông trên phố Nguyễn Văn Dũng, P. Ô Chợ Dừa, Q. Đống Đa, Hà Nội. Tại những nơi đây cơ quan an ninh đã thu giữ nhiều tài liệu, chứng cứ có liên quan.

Trong một diễn biến có liên quan, Uỷ ban chứng khoán Nhà nước đã ra thông báo về vụ bắt giữ này. Đồng thời căn cứ vào Điều 101 Luật Chứng khoàn, Uỷ ban Chứng khoán Nhà nước cũng đã có công văn yêu cầu Công ty Dược phẩm Viễn Đông tiến hành công bố thông tin bất thường trong vòng 24h

Uỷ Ban chứng khoán còn chỉ đạo Sở Giao dịch chứng khoán TP.HCM và những đơn vị có liên quan áp dụng các biện pháp cần thiết nhằm bảo vệ quyền lợi chính đáng cho nhà đầu tư.

Được biết Công ty Cổ phần Dược phẩm Viễn Đông có mã cổ phiếu trên sàn giao dịch chứng khoán là DVD, tiền thân của công ty này là Công ty Cổ phần Dược phẩm Đại Hà Thành, thành lập từ năm 2004 có trụ sở tại đường Hoàng Văn Thụ, Q. Tân Bình, TP.HCM. Đây được biết là công ty đầu tư trong lĩnh vực dược phẩm tại Việt Nam quản trị theo mô hình kinh tế tập đoàn.
Theo thống kê của nhiều cơ quan ngôn luận, ông Lê Văn Dũng – Chủ tịch HĐQT kiêm Tổng Giám đốc Công ty Cổ phần Dược phẩm Viễn Đông là người đứng thứ hạng 60 trong số 100 người giàu nhất trên sàn chứng khoán tại Việt Nam.
Hiện nay ông Dũng đang nắm giữ số lượng 4 triệu cổ phần DVD. Trình độ chuyên môn của ông này là dược sỹ.

Được biết cổ phiếu DVD chính thức được niêm yết trên sàn chứng khoán HoSe từ cuối tháng 12/2009. Đến cuối tháng 6/2010 công ty Cổ phần Dược phẩm Viễn Đông đã tiến hành “thôn tính” thêm 270.700 cổ phiếu DHT (mã cổ phiếu của Công ty Dược Hà Tây).

Tuy nhiên việc giao dịch nói trên diễn ra “âm thầm”, không được công khai minh bạch, không theo đúng các quy định pháp luật hiện hành. Vụ việc bị phát hiện, Uỷ Ban chứng khoán đã phạt DVD số tiền 50 triệu đồng. Trong phi vụ làm ăn này, vai trò của ông Lê Văn Dũng là không nhỏ.
Qua quá trình điều tra, đến nay cơ quan an ninh điều tra Bộ Công an bắt giữ ông Dũng để điều tra về vụ thôn tính nói trên. Hiện Bộ Công an đang phối hợp cùng Uỷ ban chứng khoán để điều tra về các vi phủa của DVD cũng như vai trò của các cá nhân khác.
Đ.Đ

@ VietnamNet

—————————————————————————————————————————————————————————————————————-

Trung Quốc hạ điểm xếp hạng tín dụng của Mỹ như thế nào?

Hồi đầu tuần trước, Dagong Global Credit Rating Co – tổ chức xếp hạng tín dụng của Trung Quốc – đã hạ mức xếp hạng tín dụng của Mỹ tới hai bậc, từ mức AA xuống còn A+. Mức AA được Dagong đưa ra vào thời điểm tháng 06 năm 2010. Lý do gì khiến Mỹ bị tụt hạng tín dụng tới hai bậc trong vòng 5 tháng theo cách nhìn của tổ chức xếp hạng tín dụng quốc tế Made-in-China này?

Cũng nên nhắc lại vai trò của các tổ chức xếp hạng tín dụng. Dù là xếp hạng tín dụng cá nhân, doanh nghiệp, hay quốc gia, thì bản chất của xếp hạng tín dụng là đánh giá khả năng trả nợ của đối tượng được xếp hạng. Vì thế, điểm xếp hạng tín dụng có vai trò quyết định đến khả năng được cho vay và lãi suất mà người vay phải trả. Cá nhân nào có điểm xếp hạng tín dụng càng cao thì càng dễ đi vay tiền và lãi suất phải trả càng thấp và ngược lại. Điều này cũng đúng đối với các công ty và các quốc gia.

Có một số tổ chức chỉ cung cấp xếp hạng tín dụng cho các cá nhân. Thí dụ Experian, Equifax, và TransUnion. Một số cung cấp dịch vụ xếp hạng tín dụng cho doanh nghiệp (Dun & Bradstreet), và một số xếp hạng tín dụng cả các quốc gia như Moody’s, Standard and Poor’s, and Fitch Ratings.

Tuy còn nhiều phản ứng trái chiều khác nhau về tính chính xác của các báo cáo xếp hạng, không thể phủ nhận tầm quan trọng của các xếp hạng của Moody’s, Standard and Poor’s, and Fitch Ratings vì chúng là các cột mốc quan trọng để các bên mua và bán thẩm định giá trị của các chứng chỉ nợ quốc gia. Việc Dagong cung cấp thêm một danh sách xếp hạng mới về nguyên tắc là việc tốt vì nó đưa ra một góc nhìn mới cho thị trường.

Tuy nhiên xếp hạng của Dagong chỉ có ích nếu nó khách quan, tức là nó không bị chi phối hoặc nói cách khác là làm theo lệnh của Chính phủ Trung Quốc.

Tổ chức nghiên cứu xếp hạng tín dụng này được thành lập năm 1994 dưới sự cho phép của Ngân hàng Nhân Dân Trung Quốc và Ủy Ban Kinh Tế và Thương Mại Quốc Gia Trung Quốc. Sản phẩm chủ yếu của nó là đánh giá năng lực tín dụng của các đơn vị phát hành trái phiếu ở trong nước. Tuy nhiên gần đây Dagong bắt đầu xếp hạng tín dụng quốc gia và từ giữa năm 2010 thì Dagong bắt đầu đưa ra các xếp hạng khác khá xa so với các xếp hạng của Moody’s, Standard and Poor’s, và Fitch Ratings.

Thế nhưng các xếp hạng và thay đổi xếp hạng của Dagong có vẻ như còn mang động cơ chính trị rất rõ nét. Dagong đưa ra nhận xét này vào ngày 09 tháng 11:

“Các sai lầm nghiêm trọng trong mô hình quản lý và phát triển kinh tế của Mỹ sẽ dẫn đến tình trạng suy thoái kinh tế lâu dài, làm giảm cơ bản khả năng trả nợ quốc gia. Lần thực hiện nới lỏng tiền tệ mới đây của Quỹ Dự trữ Liên Bang đã dẫn tới xu hướng mất giá đồng Đô La Mỹ và thúc đẩy quá trình theo hướng ngày càng xấu đi của cuộc khủng hoảng tín dụng ở Mỹ. Động thái này của FED đã làm xâm phạm lợi ích của các chủ nợ, thể hiện sự suy giảm trong ý định trả nợ của Chính phủ Mỹ. Phân tích cho thấy khủng hoảng của Mỹ không thể giải quyết bằng cách phá giá đồng Đô La Mỹ. Ngược lại, có khi toàn bộ cuộc khủng hoảng này được châm ngòi bởi chính sách liên tiếp phá giá đồng Đô La của Chính phủ Mỹ bất chấp quyền lợi của các chủ nợ.”

Ai cũng biết Trung Quốc đang ôm một khối lượng lớn nợ quốc gia của Mỹ. Khối nợ này nằm ở số dự trữ Đô La và trái phiếu chính phủ Mỹ rất lớn mà Trung Quốc đang giữ. Đồng Đô La Mất giá cũng có nghĩa khối tài sản này bị mất giá, và điều này đương nhiên làm Chính phủ Trung Quốc mất vui.

Thế nhưng nhìn trên toàn cục thì thị trường vốn thế giới vẫn đánh giá cao khả năng trả nợ của chính phủ Mỹ. Từ đầu năm trở lại đây, lãi suất trái phiếu CP của Mỹ đi theo xu hướng giảm (rõ nét nhất là từ tháng 04, xem biểu đồ đính kèm). Điều này cho thấy thị trường nói chung đánh giá khả năng trả nợ của Mỹ đang tốt lên.

Biểu đồ 1: Lãi suất trái phiếu CP Mỹ (04 tháng 1 đến 29 tháng 10, 2010)

Như thế, lập trường của Dagong có vẻ lạc lõng trên thị trường vốn thế giới, nhưng lại rất hợp với quan điểm của Chính phủ Trung Quốc. Vì lẽ dư luận quốc tế đa số nghi ngờ tính khách quan và độc lập của Dagong trong những đánh giá như thế này. Đó là chưa kể việc Dagong đưa ra báo cáo này ngay trước thềm cuộc họp G20 mới diễn ra tuần trước, một thời điểm rất nhạy cảm trong cuộc thương lượng Mỹ – Trung về thương mại và chính sách tiền tệ.

@ Blog Tiến sỹ Trần vinh Dự ( VOA )

—————————————————————————————————————————————————————————————————————-

Chỉ có Trung Quốc mới có thể thuần hóa được Bắc Hàn

Nguồn: Derek Burney, The Globe and Mail

Lê Quốc Tuấn, X-Cafe chuyển ngữ

Xu hướng của Bắc Hàn trong cuộc tấn công vô lý bằng quân sự chống lại Nam Hàn tương tự như những trò hề của một loại bắt nạt trong sân trường. Đe dọa và sử dụng vũ lực để buộc phải tuân phục hoặc tốt hơn nữa là để nhằm đạt được những lợi ích kinh tế từng hữu hiệu cho Bắc Hàn như trước đây. Chẳng nên ngạc nhiên gì khi thấy cuốn phim này một lần nữa, mặc dù đây là lần đầu tiên Bắc Hàn đã tấn công vào các mục tiêu trên đất liền kể từ cuộc Chiến tranh Triều Tiên. Đó là một sự leo thang đáng báo động về tất cả các hành vi khiêu khích quá điển hình của Bắc Triều Tiên. Phương Tây đã đáp trả với những ngôn từ mạnh mẽ, trong khi Bình Nhưỡng cố ý dựa vào hỗ trợ thản nhiên của láng giềng Trung Quốc.

Cuộc tấn công vào hòn đảo Nam Hàn Yeonpyeong đã xảy đến trong náo động của các báo cáo từ Siegfried Hecker, cựu giám đốc Phòng thí nghiệm Quốc gia Los Alamos, rằng bước tiến của Bắc Hàn đến các vũ khí hạt nhân đang trong tình trạng tăng tốc. Các nỗ lực kiên trì của các nhà đàm phán sáu bên nhằm kềm chế tham vọng hạt nhân của Bắc Hàn và thói quen không kém bất chính của họ trong việc bán nguyên liệu hạt nhân nhạy cảm hoặc các loại tương tự cho Iran và Myanmar, được chứng minh là vô ích.

Y hệt những kẻ ngỗ ngịch bắt nạt trong sân trường học, Bắc Hàn bỏ túi những phần thưởng từ các nỗ lực thương lượng nhưng cương quyết và công khai không chịu thay đổi hành vi của mình. Đàm phán không phải là thuốc giải độc cho sự xâm lăng trắng trợn.

Cho dù cuộc tấn công mới nhất có phải là một miếng mồi nhử khác, một chiến thuật “khiêu khích để được phần thưởng”, hoặc một cách để hỗ trợ cho nhân vật vừa được chỉ định, ngoài nguyên nhân cha truyền con nối ra, vốn hoàn toàn không đủ tiêu chuẩn kế để Bình Nhưỡng là không quan trọng. Quan trọng hơn chính là những gì mà những nước láng giềng của Bắc Hàn, đặc biệt là Trung Quốc, sẽ hành động gì để kềm hãm và tạo áp lực cho những hạnh kiểm tốt hơn.

Hoa Kỳ và Nhật Bản đã có giới hạn nếu không muốn nói là đã có những phương cách kém hiệu quả để đối phó. Nam Hàn, vì là một nền kinh tế tiên tiến, dễ tổn thương với các cuộc tấn công lẻ tẻ. Bắc Hàn, với một nền kinh tế hầu như tê liệt và dân chúng bị sa lầy trong nghèo đói khốn khổ, chẳng có gì để mất. Miền Bắc thực có một quân đội hùng mạnh, là xương sống cho chế độ độc tài toàn trị của mình. Nhưng, nhìn vào những phản ứng khập khiễng trong những cuộc tấn công trước đây, họ đã có chút lo sợ đến một cuộc trả đũa bằng thù quân sự.

Không ai muốn chiến sự leo thang, nhưng cũng không ai muốn các hành vi vô lý của Bắc Hàn được khen thưởng, như họ đã từng hưởng được trong quá khứ. Ưu tiên từ rất lâu nay của Trung Quốc rõ ràng là muốn ngăn chặn sự sụp đổ của chế độ Bắc Triều Tiên và tiềm năng của cơn lũ người tị nạn tràn vào Trung Quốc.

Các khiêu khích từ mối đe dọa của Bắc Hàn đưa đến sự mất ổn định ở vùng Đông Bắc Á và tình trạng phổ biến vũ khí hạt nhân trên quy mô toàn cầu cần phải được quan ngại hơn. Một mình Trung Quốc đã cung cấp, tạo điều kiện cho hầu như tất cả các loại hàng hoá nước ngoài cần thiết để duy trì một đời sống đạm bạc cho hầu hết người dân Bắc Hàn, cùng các thứ xa xỉ cho những kẻ cai trị. Nếu Trung Quốc thật sự muốn chứng minh rằng mình có thể đóng vai trò như là một cường quốc toàn cầu có trách nhiệm, xứng đáng với sức mạnh kinh tế đang lên của mình, Trung Quốc cần làm nhiều hơn để đôn đốc những nước khác tái tham gia vào các cuộc thảo luận sáu bên với hai miền Triều Tiên cùng Nga, Trung Quốc, Nhật Bản và Hoa Kỳ. Một sự lo lắng xuông sẽ không có ảnh hưởng gì nhiều cho một vòng đàm phán lại không kết quả nữa

Thay vì thế, Trung Quốc nên thực hành mối ảnh hưởng thực tế của mình để khắc phục những trò hề thất thường từ người hàng xóm của mình. Không hối lộ, không xu nịnh, không ngoại giao vòng vo tam quốc hơn nữa. Đã đến lúc phải thuần hóa những kẻ ngỗ ngịch bắt nạt người khác bằng loại đòn bẩy mà chỉ Trung Quốc mới có thể thực hiện được.

@X-Cafe

—————————————————————————————————————————————————————————————————————-